Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Khu du lịch suối nước nóng từ hôm trước đã chặn lại hết cửa ra vào, không cho người ngoài vào trong, tất cả bên trong đều là người nhà. Nơi này được xây dựa lưng vào núi, cách xa thành phố náo động, rốt cuộc cũng toàn là một đám thanh niên nam nữ trẻ tuổi, vốn bọn họ còn đang lo lắng chỉ ở trong núi có khi nào quá nhàm chán hay không, kết quả lại phát hiện các phụ kiện bên trong vô cùng đầy đủ, ngoại trừ suối nước nóng ra còn có khu buffet và chỗ hát karaoke, đủ các loại thiết bị giải trí linh tinh, buổi tối còn có thể được chơi bắn pháo hoa.
... Quả thực chính là thiên đường ở chốn nhân gian.
Các thiếu nữ đã sớm thay ra bộ áo tắm Nhật đặc chế, bên trong đều mặc mấy bộ đồ tắm đầy âm mưu, ở giữa thắt một chiếc đai lưng lỏng lẻo, lúc đi gấu váy còn khẽ lay động theo bước chân, đôi chân trắng như tuyết cũng theo đó như ẩn như hiện.
Phạm Vi đi vào trong suối nước nóng đầu tiên, trực tiếp ở giữa một đám nữ sinh cởi bỏ áo tắm, lộ ra bikini bên trong, bikini màu đỏ tươi, rất thiếu vải, hai mảnh vải ít ỏi phía trước miễn cưỡng che khuất hai điểm nhô lên của bầu ngực, bên dưới lại có một lớp vải nho nhỏ che đi nơi giữa hai chân, cặp mông mẩy phía sau đều đều lộ hơn nửa.
"Oa!” Có người khoa trương kêu lên.
Tiếng kêu khiến ánh mắt hơn nửa đám con trai ở chỗ này bị hấp dẫn tới, thị giác bị đâm tới kích động, dục vọng giữa hai chân đều sắp nhịn không nổi muốn bung phá.
Các cô gái khác thầm mắng ở trong lòng một câu đồ tiện nhân không biết xấu hổ, nhưng cũng không có ai chịu thua kém, từng người từng người chọn nơi mình thích bước xuống ngâm mình, giống y như những viên sủi cảo trắng trẻo ngâm trong nước, các nam sinh được mở mang tầm mắt, đêm nay ai nấy đều đã có mục tiêu muốn chiếm đóng, dùng khăn tắm che khuất hai chân, cũng theo sau bước xuống.
A Hách ngồi ở bên cạnh Lâm Uyên, tùy tiện huýt sáo với mấy cô em xinh đẹp đang gọi tên mình, quay đầu nói: “Cậu không xuống à? Bây giờ còn sớm mà, bông hoa nhỏ nhà cậu còn chưa lên máy bay đâu, đừng lãng phí chứ.”
Ý của anh ta rất rõ ràng, còn không nhanh tay, đợi lát nữa có muốn cũng không có mà ăn đâu.
“Đừng động vào tớ.” Hai ngày nay Lâm Uyên đã bị cái mồm lắm lời của anh ta lẳm bẩm bên tai tới muốn điên rồi : "Cậu tự xuống đi.”
"Không được, Phạm Vi kia đã ám chỉ với tớ rất nhiều lần rồi, giờ cô nàng đó còn đang mắt long lanh ở kia chờ cậu kìa, tớ sắp ngại chết rồi.”
Hai người ngẩng đầu, cách đó không xa, Phạm Vi ngâm nửa người ở trong bồn tắm, nhìn bọn họ cho một ánh mắt quyến rũ, tựa như liếc mắt đưa tình với Lâm Uyên.
“ Ngại thì cậu tự đi mà ăn.” Mặt Lâm Uyên không chút thay đổi nói.
"... Tớ lại không thích loại hình này.”
“Còn giả vờ cái gì.” Lâm Uyên nói: "Không phải cậu rất thích mấy đứa ngực nở mông to à?”
“Cái đó không giống!” Mắt A Hách dạo một vòng, nhìn một nữ sinh tóc dài đang làm ổ ở trong góc: “Khác nhau rất lớn đó, tớ đã nói với cậu rồi…”
“Cậu cứ ở đây chậm rãi nghiên cứu đi, tớ đi về phòng trước.” Lâm Uyên vỗ vỗ bả vai anh ta, cầm cốc lên uống một hớp rượu, đứng dậy.
A Hách không