Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Bức ảnh đầu tiên là huyệt thịt trắng nõn nà, miệng âm đạo đầy đặn như vỏ sò, sau khi bị người tách ra lộ ra viên châu ngọc bên trong, kẽ mông kia cũng lộ ra hoàn toàn trước màn ảnh, không có âm mao che chắn, chỉ vừa liếc mắt một cái anh đã nhìn thấy con đường đi vào hoa huyệt bên trong.
Lông mày anh giật giật, thứ này anh không thể quen thuộc hơn nữa.
Thứ từng bị anh dâm loạn cách một lớp quần lót, từng được anh dùng ngón tay mò vào bên trong, từng được anh dùng trứng rung khuấy đảo, thậm chí còn từng bị anh dùng côn thịt cắm vào.
Không cho anh kịp phản ứng, một đoạn video khác được gửi tới.
Cô đang tự an ủi, máy quay phim không quay đến khuôn mặt của cô, nhưng anh có thể nghe thấy giọng nói của cô, âm thanh mang theo vui thích như có như không, âm thanh rên rỉ cầu xin được anh cắm vào, từng tiếng từng tiếng kêu tên anh, hoàn toàn đem anh trở thành đối tượng ảo tưởng của mình, tốc độ ngón tay ấn vào càng lúc càng nhanh, một lát sau cô đã đi lên cao trào.
Dâm dịch cũng theo đó trào ra ngoài, khung cảnh rất sắc tình.
Ánh mắt Lâm Uyên âm thầm, dương vật bên dưới đã bị cô lẳng lơ trêu ghẹo cương cứng lên, chỉ hận không thể lập tức vạch bông hoa nhỏ kia ra cắm vào.
Anh nhắm mắt lại, khóe miệng mang theo một chút cười lạnh.
Em gái tiểu học này của anh cũng giỏi thật đó nhỉ.
Cho dù không nhìn thấy thấy mặt cũng có cách khiến toàn thân anh dâng lên dục hỏa! Cô cũng không sợ anh xoay người liền đi tìm cô gái khác để lên giường à?
Điện thoại di động lại rung rung, tin nhắn thứ ba là một bức ảnh, là một chiếc khăn lông. Anh nhận ra, đây chính là thứ được đệm dưới mông của cô ban nãy, bên trên còn dính chút nước —— .
[ Học trưởng, anh có muốn em gửi cho anh ngửi không? ]
*
[ Huyệt nhỏ lẳng lơ. ]
Khương Đường tắt đèn đi nhìn câu trả lời của anh, trống vắng nhiều ngày do không được đáp lại nhận được một chút bù đắp, cô sờ sờ khuôn mặt tràn đầy ửng đỏ của mình, trả lời: [ Muốn được dương vật lấp kín. ]
Đầu kia, Lâm Uyên còn cho là cô thèm đàn ông thèm đến muốn điên rồi, cái loại ảnh khiêu dâm như thế này mà cũng dám gửi qua tin nhắn, còn không có chút kiêng kỵ nào, cô không phải vật nhỏ dâm đãng thì là cái gì nữa? Anh nhìn chằm chằm lều vải đã dựng lên bên dưới, thật sự muốn lập tức về nhà, lấy quần lót của cô ra tự xử.
Vậy còn cô thì sao? Lẳng lơ như thế, không phải chỉ cần một tên đàn ông đến liền được rồi?
Chỉ mới nghĩ như vậy thôi anh đã cảm thấy vô cùng khó chịu ——
Anh hỏi: [ Thèm đàn ông? ]
Cô trở về: [ Vâng. ]
Thật đúng là!
Lâm Uyên nghiến nghiến răng, đáng tiếc bây giờ anh không thể lập tức trở về, ngày mai là 31 tháng 12, anh thật sự sợ cái đồ lẳng lơ kia thật sự không khống chế được liền đi tìm một kẻ nào đó đến.
...
Khương Đường lăn lăn trên giường, Lâm Uyên mãi không trả lời tiếp, cô mím môi, có chuyện gì thế, vừa mới nói chuyện với nhau được vài câu anh đã lặn mất rồi, là do cô không đủ thu hút anh sao?
Cô chờ rồi lại chờ, đến tận khi sắp ngủ thiếp đi thoại di động mới rung rung: [ Sáng mai sau khi tan học tới tìm tôi. ]
A, gì cơ?
Cô dụi dụi mắt, muốn ngồi dậy để đọc được càng rõ hơn, một tin nhắn khác đã gửi tới, là một tin nhắn nhắc nhở đã đặt vé của hãng hàng không China Southern