Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Nam sinh vừa mới tỉnh ngủ lúc sáng sớm chính là loài động vật không thể trêu chọc nhất.
Lâm Uyên bất thình lình bị cô kẹp lấy, tế bào toàn thân đều thoải mái, dục hỏa cả một buổi tối không được thỏa mãn trong lúc vô tình bị cô đốt đạt tới đỉnh cao, lập tức mặc kệ cô đã tỉnh ngủ hay chưa, đè tay cô lên trên đầu giường, bắt đầu nằm ngang đâm thẳng vào bên trong.
Hỗn hợp tinh dịch và dâm thủy tối hôm qua anh bắn vào vẫn còn một ít ở bên trong khiến cho anh tiến vào vô cùng thuận lợi.
"A, mạnh quá, em hỏng mất…”
Hai tay Khương Đường bị trói buộc, bị động hầu hạ, như bị con kiến gặm cắn khắp người, cô cũng cực kì ngứa ngáy, liếm liếm môi, dứt khoát thả lỏng người, hai chân vòng lấy eo của anh, một trên một dưới cho anh cưỡi.
Cả người cô thoải mái đến độ mềm nhũn.
Cố kỵ sáng hôm nay không có nhiều thời gian, Khương Đường không nhịn được nhắc nhở anh: “… Anh nhanh lên một chút đi… A… Sẽ muộn mất…”
Lâm Uyên cắn một cái lên ngực của cô: “Đừng phân tâm."
Cô nghiêng đầu đi, cố ý đối nghịch lại anh, cắn lên cánh tay anh một cái.
Anh rên khẽ một tiếng, khép hờ nửa mắt nhìn cô.
Một giây sau, anh vững vàng ôm lấy cả người cô, duy trì tư thế rút ra cắm vào đi vào phòng tắm, Khương Đường giơ mông lên, dính sát vào người anh, đôi chân quấn lấy hông anh.
Mỗi một bước đi đều bồi hồi tựa như đang đi ở Thiên đường.
Anh còn ác liệt nhấc cô lên một chút, lại buông ra, để cho cô theo trọng lực rơi xuống, ăn trọn gậy thịt của anh, mạnh mẽ đâm vào sâu trong cô, đột nhiên đâm tới nơi cửa cổ tử cung nhiều chất lỏng mềm mại nhất của cô, Khương Đường co rúm lại một chút, trước mắt có quầng sáng trắng lướt qua.
Cô không thể khống chế, cảm giác hưng phấn gần như đã khống chế toàn bộ thần kinh cô.
Khương Đường ngâm nga vài tiếng, sắp bị anh làm tới phát khóc: “Không được, Lâm Uyên...Em mắc tiểu…”
"Không phải tới nơi rồi sao?” Anh đẩy cửa phòng tắm ra, đi vào bên trong, đè cô ở trên tường, mở vòi hoa sen ra, dòng nước ấm áp cọ rửa nơi giao hợp giữa dương vật và âm hộ.
Dòng nước ấm áp chảy qua âm hạch của cô, lập tức khiến cho nó sung huyết sưng lên.
"A... Không được rồi..."
Dưới sự kích thích như vậy, toàn thân Khương Đường run rẩy đi tới cao trào, ngay sau đó, cơn buồn tiểu không khống chế được dâng lên, nước chảy ra.
Sắc mặt của cô ửng hồng, môi đều sắp bị cắn nát, đôi mắt mông lung vô định, dáng vẻ hoàn toàn đã bị anh bắt nạt thảm thiết.
Lâm Uyên vẫn chưa thỏa mãn, cũng không nói gì, chỉ điều khiển nơi hai người kết hợp với nhau, tăng nhanh tốc độ và sức mạnh cắm sâu vào bên trong huyệt nhỏ lẳng lơ của cô, bắn thẳng vào trong đó.
Tất cả tinh dịch bắn ra khiến cho anh ta thật lâu không thể bình phục.
Khương Đường trượt xuống từ trên anh, vẫn không có cách nào đối mặt với chuyện mình bị anh làm tới mức không khống chế được, trên ngực còn khô, cô quay đầu lại không dám nhìn anh, tự mình cọ rửa thân dưới.
Anh bắn rất nhiều, tràn đầy bên trong cô, cô thẹn thùng muốn kéo hết ra, nhưng có làm như thế nào cũng không thể rửa sạch hết được.
Lâm Uyên từ phía sau lật mở âm đạo của cô ra, ngón tay luồn vào trong lần mò, có một ít dâm thủy và tinh dịch theo dòng nước chảy ra: “Sao em ngốc thế?”
Khương Đường kiễng chân để anh dọn dẹp nốt, cô chỉ cảm thấy eo mình mềm oặt, sợ anh lại động tay động chân làm gì nên nhanh chóng cầm khăn tắm lau khô người rồi xoay đi đánh răng rửa mặt.
Con gái làm chuyện gì cũng vô cùng từ từ, đợi sau khi Lâm Uyên đã tắm rửa xong anh thấy cô vẫn còn đang không nhanh không chậm cài các nút chiếc áo sơ mi đồng phục được thiết kế theo quy định.
Ánh nắng sớm mai qua cửa sổ chui vào trong phòng, chiếu vào chiếc gương toàn thân bên trong, chiết xạ ra những tia sáng dịu dàng, tầm mắt Lâm Uyên nhìn sang, nhìn thấy nửa người dưới cô gái chỉ mặc một chiếc quần lót.
Áo sơmi đã cài xong, Khương Đường khom người, nhấc lên chiếc váy dài đặt ở trên chiếc ghế bên cạnh, đường cong xinh đẹp như tranh vẽ, bờ mông đầy đặn chổng lên thật cao, tự như hai quả mật đào.
Lâm Uyên dời tầm mắt đi, không dám nhìn nữa.
Thật vất vả