Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânCố Diễm nắm chặt then cửa nhìn qua nhà Khâu Lê, thất thần một lát.
Vừa rồi cô nói xong liền xoay người chạy vào nhà, căn bản không cho người khác thời gian phản ứng.
Cố Diễm đi về phòng, lấy bóp tiền đi xuống lầu.
Đến cửa hàng tiện lợi, anh tìm được đường đỏ, lại đi dạo qua một vòng, không phát hiện bản thân mình đang đi tìm một đồ vật khác.
Cố Diễm đi đến quầy thu ngân hỏi nhân viên: "Xin chào, cho tôi hỏi có túi chườm nóng không?"
Thu ngân viên ngẩng đầu, có chút mông lung.
Hôm nay là một ngày nóng bức.
Mà cần túi chườm nóng để làm gì?
Nhìn đến gói đường đỏ đang ở trên tay Cố Diễm, nhân viên thu ngân lập tức hiểu ra.
Nhân viên lắc đầu: "Cái kia đã hết rồi, mùa đông mới có bán."
Cố Diễm nói một tiếng cảm ơn, sau đó tính tiền rời đi.
Mới vừa đi tới cửa, thu ngân viên gọi lại: "Tiên sinh, chờ một chút."
Cố Diễm quay đầu lại: "Vâng?"
Nhân viên thu ngân do dự một chút rồi mới mở miệng: "Anh về nhà lấy hai tay xoa lại với nhau, xoa khoảng mười giây, đến khi mà ngài không chịu nổi nữa, nhanh tay đắp lên bụng nhỏ của vợ ngài, có thể giảm lạnh giảm bớt một chút đau đớn."
Thần sắc Cố Diễm hơi phức tạp, cái nào là vợ của anh...
Không nói lý ra là hàng xóm.
Nhưng Cố Diễm vẫn cảm kích nói tiếng cảm ơn.
Lên trên lầu, Cố Diễm trực tiếp gõ cửa nhà Khâu Lê.
Lúc Khâu Lê nhìn thấy Cố Diễm qua mắt mèo, đáy mắt hiện lên một tia không thể tin được.
Không kịp nghĩ nhiều, cô nhanh chóng chạy ra mở cửa.
Cố Diễm đưa đường đỏ và chìa khóa xe cho Khâu Lê: "Trong chốc lát nếu còn đau, anh sẽ mang em đi truyền nước biển."
Cố Diễm biết cô có tật xấu đau bụng kinh, trước kia có lần cô đến hội sở chơi, cô đau không chịu nổi, vừa lúc đó Mộ Thời Cảnh không có ở đây, vẫn là anh đưa cô đến bệnh viện để truyền nước biển.
Khâu Lê lấy đường đỏ từ trong tay Cố Diễm, cô lắc đầu, cổ họng nhẹ lăn.
Cũng không đau như vậy.
Nhìn thấy anh thì không đau nữa, đều được chữa khỏi.
Hôm sau.
Theo thói quen, 6 giờ rưỡi Khâu Lê liền rời giường.
Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô rất chuẩn tắc, cô ngủ đến tự nhiên là tỉnh, không thể thay đổi được.
Từ lúc gây dựng sự nghiệp, tính lười của cô cơ bản đã được khắc phục.
Trước khi ra cửa, Khâu Lê vào bếp pha một ly nước đường đỏ mang theo.
Kỳ thật bụng nhỏ đã không còn đau nữa, nhưng bởi vì đây là đường đỏ mà Cố Diễm mua, tác dụng không chỉ là ngăn đau mà còn có tác dụng nâng cao tinh thần.
Uống xong, cả ngày thanh khí đều sảng khoái và tâm tình tốt lên không ít.
Tối hôm qua cô không hy vọng xa vời Cố Diễm có thể xuống lầu mua cho cô đường đỏ, ít nhất ở trong ấn tượng của cô, trừ bỏ người nhà của anh, không có người nào có thể tùy ý sai khiến anh.
Hơn nữa, bụng nhỏ của cô không đau đến mức không thể đi, không có cách nào đi xuống cửa hàng tiện lợi.
Dựa theo hiểu biết của cô đối với Cố Diễm, không để ý đến việc gì, lạnh lùng xa cách mới là tác phong làm việc của Cố Diễm.
Nào nghĩ đến anh đi mua thật.
Khâu Lê đổi xong giày, khoảnh khắc kéo cửa ra, cơ hồ là đồng thời cửa đối diện cũng mở ra.
Hai người đều ngẩn ra.
Cố Diễm đang gọi điện thoại, khẽ gật đầu với cô.
Cố Diễm nói với điện thoại: "Mẹ vừa rồi mẹ nói gì? Con gái nhà ai đã trở về từ nước ngoài?"
Khâu Lê khóa cửa lại, đi sau lưng Cố Diễm đến thang máy.
Cố Diễm bất đắc dĩ nói: "Mẹ, con trai của mẹ dứt không được độc thân... Con đang vội, cuối tuần sẽ về nhà, vâng đã biết, tạm biệt mẹ."
Khâu Lê nhìn bóng dáng của Cố Diễm, ấn đường nhíu lại, cuối tuần Cố Diễm phải về nhà xem mắt sao?
...
Khâu Lê vừa đến công ty, trợ lý Trần Lập Đông nói đơn giản công việc đã sắp xếp qua, đưa văn kiện muốn ký tên cho Khâu Lê.
Trần Lập Đông thân kiêm nhiều chức, vừa là thư ký trợ lý của cô, còn vừa làm tài xế cho cô.
Đồng thời cũng là người quản lý bộ tra xét thị trường của công ty.
Trần Lập Đông tốt nghiệp không bao lâu, tuổi cũng xấp xỉ cô, một chàng trai chịu khó đến từ trấn nhỏ ở thành Bắc, sinh ra vào ngày lập đông, cho nên đặt tên là Lập Đông.
Nhiều năm sau, Khâu Lê mở cuộc phỏng vấn, như vậy nhận Trần Lập Đông, đông đủ nhân viên.
Một lát sau, Trần Lập Đông nhỏ giọng hỏi: "Khâu tổng, tháng chín các phân đoàn của công ty sẽ tiếp tục hoạt động sao?"
Đại bộ phận công nhân của công ty đều là quản lý, phân bố ở nhiều nơi trên cả nước, nếu phân đoàn tiếp tục hoạt động, mấy trăm người đều phải gom lại đến Bắc Kinh.
Chưa nói đến tiền lương cho các phân đoàn, chính là tiền lộ phí cho mấy trăm người cho năm sáu ngày, đối với công ty chính là phí tổn không hề nhỏ.
Khâu Lê mở văn kiện muốn ký tên, tay cầm bút hơi ngừng lại, ngước mắt nhìn Trần Lập Đông, "Tất cả đều công tác như cũ, việc của Dung Tư tự tôi sẽ nghĩ cách."
Nói đến việc xây dựng đoàn đội trong công ty, đó là việc không thể thiếu.
Cho nên việc này không thể không tiếp tục làm.
Trần Lập Đông gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.
Yên lặng đợi Khâu Lê ký xong văn kiện.
Sau một lúc lâu, Khâu Lê lại hỏi Trần Lập Đông: "Lý tổng có đến không? Vậy thì lấy thời gian buổi sáng ra, cùng tôi ra ngoài một chuyến, hội nghị thường kỳ buổi sáng dời đến 1 giờ rưỡi bắt đầu."
Trần Lập Đông: "Lý tổng không có đến, thứ sáu liền xin nghỉ bệnh, hẳn là anh ta đã gửi vào hòm thư cho cô rồi."
Lý Luôn là tổng giám hoạt động của bọn họ.
Mặt khác nghe đồng nghiệp trong công ty nói, hình như anh ta muốn đi ăn máng khác, không biết là thật hay giả.
Mấy ngày nay Khâu Lê cũng không đăng nhập diễn đàn của công ty, trên hòm thư càng không có.
Nghe được Lý tổng xin nghỉ, trong lòng cô cũng đã hiểu rõ.
Công ty cô mới sáng lập chỉ là một công ty nhỏ, mặc kệ là hoàn cảnh cùng bầu không khí làm việc, thù lao cùng phúc lợi, cư nhiên sẽ không so lại với công ty lớn hơn.
Lúc trước Lý tổng chịu ở lại làm tổng giám hoạt động cho công ty của cô, đại khái là nhìn trúng công ty này sẽ phát triển, nhưng ai ngờ công ty này mới hoạt động nửa năm, liền gặp phải khốn cảnh chuỗi tài chính bị đứt gãy.
Làm việc cùng cộng sự có đôi khi rất giống với vợ chồng sống chung với nhau.
Có chút có thể cùng cam không thể cộng khổ, có chút có thể cùng khổ không thể cộng cam, còn có chút, mặc kệ cam khổ đều có thể bên nhau cả đời.
Cô và Lý tổng liền thuộc loại thứ nhất.
Khâu Lê thở dài dưới đáy lòng một tiếng, ấn mở hòm thư.
Cô đều đoán trước được, Lý tổng tự nhận lỗi từ chức.
Vừa mới bắt đầu xây dựng sự nghiệp, mất đi cộng sự làm việc, so với thất tình còn nghiêm trọng hơn.
Trong lòng cô trống rỗng.
Đặc biệt cô vẫn là phụ nữ, loại cảm giác này càng hiểu rõ hơn.
Trần Lập Đông trầm mặc một lát, "Khâu tổng, trong công ty có rất nhiều người đều sẽ cùng ngài cùng phát triển công ty."
Ít nhất là có anh.
Công ty mới vừa thành lập anh liền tới đây, lúc ấy chỉ mới có vài người.
Văn phòng bàn ghế cùng hoa hoa thảo thảo, đều là anh cùng mấy đồng bọn đi mua.
Khâu Lê hiểu ý cười, gật gật đầu.
Cô nói với Trần Lập Đông: "Thông báo với nhân viên, Lý tổng đã từ chức, tiền lương tháng này không cần đợi đến tháng sau phát, từ chức thì thanh toán."
Sau đó, cô như có suy tư gì, tiếp tục sắp xếp: " Hoạt động hằng ngày tạm thời từ phó tổng đến quản lý sắp xếp, sau đó sẽ quyết định tổng giám chức vụ mới."
Trần Lập Đông: "Bây giờ tôi đi làm ngay."
Ký xong mấy văn kiện, Khâu Lê ấn mở diễn đàn nghiệp vụ của công ty, mới sáng sớm đều rất náo nhiệt, thảo luận chính sách mới của công ty về việc phối hợp bán ra các phân trạm.
Nhìn một ít ý kiến của giám đốc nghiệp vụ, trong lòng cô lạnh đi một ít sau đó rời khỏi diễn đàn.
Các công ty trong cả nước có hơn sáu trăm phân trạm ở các nơi, nhưng tình huống các chỗ không giống nhau, có lẽ cô đối với các phân trạm đều nhập gia tùy tục.
Buổi chiều có mở hội nghị thường kỳ, Khâu Lê liền rời công ty.
Hôm thứ sáu cô đã tìm người hẹn phó tổng công ty đầu tư, hẹn chiều nay bốn giờ để bàn chuyện đầu tư.
Mới 3 giờ rưỡi, Khâu Lê liền đến công ty đầu tư Phong Đầu.
Còn chưa đến 4 giờ, phó tổng Phong Đầu đã xuất hiện ở phòng khách.
Khâu Lê giãn mày ra một chút, phó tổng nguyện ý đến đây đã nói lên kết quả không tính là quá xấu.
Cô lo lắng nhất chính là đợi nửa ngày mà chưa thấy được người.
Sau một lúc hàn huyên liền đã đi vào vấn đề chính.
Rõ ràng đối phương đối với hạng mục này của cô không phải quá cảm thấy hứng