Sau khi trở lại nhà thì Mộ Tuyết vội gọi điện để kể cho ông nội nghe về những gì đã xảy ra tại bệnh viện.“Mộ Tuyết, cháu và đứa bé có sao không?” Ông nội hỏi thăm.“Ông nội, cháu và đứa bé không có sao, nhưng mà...” Nước mắt của Mộ Tuyết chảy xuống hai bên gò má, cô chưa bao giờ nghĩ rằng người khiến Thượng Quan Liệt đau lòng lại là mình.“Đừng lo lắng, chúng ta sẽ tìm được...Đừng lo lắng, thằng Liệt chỉ…tạm thời nghĩ quẩn mà thôi, thằng bé sẽ không rời bỏ con đâu.” Tuy ông cụ an ủi cháu dâu của mình, nhưng giọng điệu run rẩy và hành động nắm chặt lấy cây gậy trong tay cũng chứng minh được ông cụ đang rất lo lắng.Lúc này, bác Toàn và trợ lý Lý An của Thượng Quan Liệt bước vào nhà.“Ông, mợ, chúng tôi đã tìm khắp nơi nhưng vẫn không thấy cậu đâu.” Sau khi biết tin cậu chủ của mình mất tích, Lý An lập tức bỏ ngang những việc khác để đi đến đồn cảnh sát với bác Toàn, mọi người nhanh chóng chia nhau đi tìm Thượng Quan Liệt ở khắp các ngõ ngách của thành phố X.“Ông nội...” Lúc này, Mộ Tuyết cực kỳ hoảng sợ, cô liên tục hết gật rồi lại lắc đầu mà không nói được lời nào cả.“Tìm, tiếp tục tìm kiếm. Cậu Toàn, anh hãy nói với tất cả mọi người chia nhau tìm kiếm cháu trai Thượng Quan Liệt của tôi. Tôi sẽ không dễ dàng để nó xảy ra chuyện gì đâu.” Ông cụ đã từng trải qua biết bao sóng gió chỉ biết chịu đựng một mình, cháu dâu của ông, cả chắt nội còn chưa ra đời không thể gặp chuyện không hay được. Cháu nội của ông đã trải qua rất nhiều chuyện rồi, thằng bé cũng không thể bị gì, tuyệt đối không thể!“Mợ, tôi muốn nói chuyện với mợ, chỉ hai chúng ta mà thôi.” Lý An liên tục nhìn Mộ Tuyết kể từ khi anh ta bước chân vào nhà, như thể có điều gì đó muốn nói với cô.Trong phòng làm việc, Lý An im lặng một lúc lâu.“Mợ, trước hết xin mợ tha thứ vì câu hỏi của tôi, mợ thật sự yêu Chủ tịch sao?” Lý An nghiêm túc hỏi.“Sao anh lại hỏi như vậy?” Mộ Tuyết cố gắng bình tĩnh vì đứa con trong bụng mình: “Tôi yêu anh ấy! Nếu tôi không yêu anh ấy thì sẽ không lấy anh ấy, huống chi là sinh đứa bé này.”Lý An thở phào nhẹ nhõm, câu trả lời của Mộ Tuyết khiến anh ta cảm thấy vô cùng hài lòng.“Vậy, người đàn ông đó và cô có quan hệ gì?” Lý An tiếp tục chất vấn Mộ Tuyết.“Người đàn ông đó?” Mộ Tuyết nhìn Lý An bằng một ánh mắt nghi ngờ.“Ý anh là...Moen?”“Chính là anh ta. Tình trạng của Chủ tịch vốn dĩ đã được cải thiện rất nhiều, thậm chí các bác sĩ còn nói rằng chỉ cần duy trì như vậy thì bệnh tự kỷ của anh ấy có thể được chữa khỏi. Tuy nhiên, sau khi Chủ tịch trở về từ Anh cách đây hai năm thì tình hình ngày càng xấu đi, ngay cả bác sĩ cũng không thể tìm ra lý do. Vì vậy, tôi nghĩ nguyên nhân của nó có liên quan đến mợ.”“Anh nói là Liệt đã đến Anh cách đây hai năm hả? Sao tôi lại không biết?” Mộ Tuyết không thể tin được.“Đúng vậy! Hơn nữa, sau khi trở về còn xảy ra một chuyện nữa.” Lý An nói tiếp.“Có chuyện gì vậy?” Mộ Tuyết cảm giác được chuyện mà Lý An sắp kể sẽ khiến cô khó có thể tiếp thu được.“Chủ tịch luôn mặc áo dài tay. Không lẽ mợ chưa từng tự hỏi nguyên nhân là gì sao?” Lý An không thể tự kiềm chế cảm xúc của chính mình, anh ta lớn lên cùng Thượng Quan Liệt và trở thành trợ lý của anh ngay sau khi tốt nghiệp đại học. Tất nhiên Lý An biết được tầm quan trọng của Mộ Tuyết đối với Thượng Quan Liệt. Tuy nhiên, anh ta không thể kìm nén