Chờ khoảng 15 phút,Yên Vi mới thấp thoáng thấy Lệ Chi đi ra,cô nàng thở hồng hộc,mặt nhăn lại vì người quá đông,cả người phủ một tầng mồ hôi.
"Nô tì cứ tưởng là nô tì đã chết ngộp trong đó rồi.
"
Vừa nói,cô đưa cho Yên Vi một túi bánh,bên trong có hai loại:bánh quẩy ngào đường và bánh chiên đậu xanh.
"Có hai loại nên nô tì mua hết luôn,mỗi bánh ba cái,chia cho ba người.
"Lệ Chi giải thích.
"Ừm! ,cảm ơn ngươi.
"Yên Vi gật đầu,cô có chút nóng lòng muốn thử món bánh trong truyền thuyết này, liền lấy cái bánh quẩy ngào đường ra,em nó chính là spotlight của ngày hôm nay,bánh chiên đậu xanh để một lát đã.
Lấy bánh xong,cô đưa túi cho Hàn Thu và Lệ Chi,hồi hộp cắn thử một miếng.
Sao mà ngon vậy!
Hai mắt Yên Vi sáng rực nhìn bánh quẩy ngào đường trong tay,còn lại cảm nhận hương vị trong miệng.
Bánh quẩy bên ngoài được chiên giòn đều,cắn vào sẽ nghe được âm thành giòn tan,còn cảm nhận được vị ngọt ngọt của lớp đường.
Bên trong thì không bị khô,mà mềm mềm ăn rất thích.
Ăn một cái lại muốn ăn thêm một cái,bảo sao chỗ của hai ông bà lại ngon như vậy.
Mai mốt quay trở về cung thì phải ghé qua đây mua thêm mấy cái để trên đường về còn có cái ăn nữa.
Sau đó,cô thử nốt bánh chiên đậu xanh.
Bánh hình tròn,bên ngoài được chiên óng ánh, bên trong thì đầy ắp nhân đậu xanh,rất vừa miệng.
Yên Vi tấm tắc khen trong đầu mấy hồi.
Sau khi ăn xong,Yên Vi lại tiếp tục đi dạo.
Theo như cô thấy,kiến trúc ở đây ưa chuộng những kiểu nhà hình vuông,nhiều cửa sổ tạo cảm giác thông thoáng,còn cả trên đường có rất nhiều dây đèn lồng,đủ mọi loại màu sắc, vắt ngang vắt chéo qua nhau.
Ban ngày không thấy,nhưng ban đêm chắc chắn sẽ rất đẹp,xung quanh còn có những cành cây cao,thân mảnh,nhưng lá cũng khá nhiều,nên có nhiều bóng râm.
Người người đi qua lại,chen chúc lẫn nhau,tuy vẫn có chỗ thông thoáng,nhưng chung quy lại vẫn hơi chật chội bí bách,có lẽ là do những hàng quán tràn lan trên đường.
Yên Vi nghĩ lại,mai mốt phải quy định vạch phân kẻ trên đường,giới hạn lại chỗ có thể trưng bày,còn chừa đường cho người qua