Trời bỗng dưng lại nắng gắt gao,Yên Vi không muốn suy nghĩ đắn đó nữa,bước ngay vào một quán ăn gần đó.
"Xin chào các cô nương.
"Vừa ngồi xuống,chưa kịp định hình gì đã có một anh chàng phục vụ tiến đến,chào hỏi thân thiện.
"À,xin chào.
"Yên Vi cười,đáp.
"Đây là thực đơn,khi nào các cô hội ý muốn ăn gì thì kêu tôi.
"Người phục vụ đặt thực đơn lên trên bàn,rồi rời đi.
Hàn Thu và Lệ Chi đứng phía sau Yên Vi,cô thấy thế liền nhíu mày,nói:
"Này,sao lại đứng,mau vào đây ngồi đi,bây giờ không phải ở trong cung,đứng làm gì,mau ngồi mau ngồi.
"
Dưới sự nói nhiệt tình của Yên Vi,Hàn Thu và Lệ Chi cũng phải ngồi xuống,trông ba người giống như những người bạn hơn.
Thật ra thì,bọn họ đứng cũng chẳng sẽ có ai phát hiện điều gì kì lạ,vì tiểu thư đi ăn có cung nữ đi theo là chuyện hoàn toàn bình thường,ở quán này cũng có mấy bàn như vậy.
Nhưng Yên Vi vẫn giữ cho mình những nét hiện đại,vì thế cô không muốn như ở trong cung,Hàn Thu và Lệ Chi cũng rất ít khi ngồi, chỉ có quỳ và đứng,thật sự tội nghiệp.
Bây giờ ra khỏi cung,Yên Vi muốn đối đãi với hai người thật công bằng.
Giờ này có lẽ là giờ cao điểm,bên trong có rất nhiều người cũng đang ngồi ăn,nói chuyện rôm rả,vô cùng sôi nổi.
Phục vụ ở đây tuy nhiều nhưng với lượng người này,thì làm bao nhiêu cũng không hết,
Yên Vi để ý,phục vụ đi qua đi lại liên tục, những đĩa ăn thơm nức mũi cũng theo đó mà liên tục được bưng ra.
Với lại,chắc là quán này cũng ngon,cho nên người vào mới nhiều.
Yên Vi lật quyển thực đơn,lật qua lật lại,quán ăn này cũng có khoảng 20 món,đủ các loại món ăn,phong phú vô cùng.
Yên Vi nhìn lướt qua vài món,rồi đưa cho Hàn Thu và Lệ Chi:
"Các ngươi muốn ăn món nào không?"
"Tiểu thư,người muốn ăn gì thì cứ gọi đi ạ,tụi nô tỳ ăn theo người.
Với lại nô tì với Lệ Chi cũng chưa chắc biết nhiều món ngon,người cứ gọi đi ạ.
"Hàn Thu nhanh chóng đáp,cảm thấy hốt hoảng.
Bọn họ được ngồi đã là ân điển lớn lắm rồi,vậy mà