Sau khi ăn xong,hạnh phúc của Yên Vi hiện tại là 100%,cô vui vẻ trả tiền và tiếp tục rời đi.
Bây giờ trời vẫn còn nắng gắt,Yên Vi vô thức che trên đỉnh đầu của mình,cảm thấy tội nghiệp cho đôi bàn tay,chỉ sợ sau chuyến đi này da mình sẽ đen mất.
Nhưng không sao,ở thời hiện đại,cô đã áp dụng nhiều cách trị đen rồi,toàn là công thức thiên nhiên,cho nên nếu có đen cũng không sao.
Đi thêm một quãng đường,vượt qua một cây cầu nhỏ,đối diện Yên Vi là một cửa tiệm bán đồ trang sức và đá quý.
Yên Vi nhận ra điều đó là bởi trước cửa có ghi "Cửa tiệm trang sức và đá quý Thanh Xuân.
"
Bên ngoài cửa tiệm này cũng vô cùng đặc biệt.
Một cửa hàng gồm bốn tầng,hoàn toàn xây lên từ gỗ,có lẽ đã lâu nên gỗ có chỗ bị xỉn màu đi,nhưng trông vẫn tạo nên một nét gì đó rất lạ,thu hút người khác.
Hơn thế nữa,còn có những chùm cây liễu rũ xuống,bao trùm một vài chỗ cửa cửa tiệm,lá liễu xanh mơn mởn,kết hợp với gỗ càng giống với cái tên "Thanh Xuân" hơn bất cứ lúc nào.
Bên cạnh còn có một cây Bạch Đằng sừng sững,vô cùng hùng vĩ.
Thật là đẹp đến động lòng người.
"Đây là quán Thanh Xuân!"Lệ Chi phấn khởi nói.
"Ngươi biết sao?"Yên Vi hỏi.
"Dạ,nô tì lúc trước đã từng nghe qua trong một lần về nhà thăm ba mẹ.
Quán Thanh Xuân là một trong những cửa tiệm bán trang sức và đá quý có tuổi đời lâu nhất trong kinh thành.
Những món đồ ở đây vô cùng đẹp và giá cũng cao.
Vì thế,đây là nơi mà các tiểu thư quyền quý hay lui tới,vì mỗi món trang sức cũng đều chỉ có một,không có cái thứ hai,vô cùng đặc biệt.
"Lệ Chi theo trí nhớ đã từng gặp với người em họ lấy chồng giàu của mình mà thuật lại.
"Vậy vào thôi.
"Yên Vi gật đầu đã hiểu,nhanh chóng bước vào.
Đẩy cửa gỗ ra,bên trong không khí mát mẻ hơn ở bên ngoài rất nhiều.
Bên trong cũng toàn được thiết kế bằng gỗ, cho thấy người chủ ở đây thích gỗ tới mức nào.
Cửa tiệm còn thoang thoảng mùi hương của hoa hồng,nhè nhẹ khiến cho người ta cảm thấy thoải mái vô cùng.
Cửa tiệm ở tầng một hầu