" Từ ca? "
Bạch Cảnh Từ uể oải ngẩng đầu, trên mặt quầng thâm mắt nhạt nhẽo, nhẹ lên tiếng đáp lại.
Này là do tối hôm qua mơ thấy ác mộng mà thành còn có sáng thức dậy cảm giác cả người đều mệt mỏi, hắn cũng không biết làm sao.
Cao Tuấn kêu một lát mới thấy Bạch Cảnh Từ ngẩng đầu, doạ cậu giật mình.
Cao Tuấn vươn tay đem một tay áp lên trán mình, một tay còn lại áp lên trán Bạch Cảnh Từ vẻ mặt lo lắng hơn.
" Không có sốt, nhưng sao sắc mặt anh lại kém như vậy? Còn mặc đồ kín mít nữa.
Từ ca, nếu không anh xin phép nghỉ một hôm đi.
"
Bạch Cảnh Từ lắc nhẹ đầu mệt mỏi gục xuống, đi tới trường rồi còn phải đi về.
Cả người hắn chỗ nào cũng không có sức, không nghĩ vận động thêm chút nào.
Hai đứa còn lại thấy Bạch Cảnh Từ như vậy cũng lo lắng kéo ghế ngồi bên cạnh hắn, lên tiếng khuyên.
" Từ ca hay nghe lời Cao Tuấn xin nghỉ đi.
"
" Nếu không, hay là tạm xuống phòng y tế? "
Bạch Cảnh Từ không trả lời, hắn giờ chỉ muốn ngủ thôi.
Cao Tuấn càng nhìn càng không ổn, như quyết tâm gì đó đứng lên cuối người.
Nhẹ nhàng liền đem Bạch Cảnh Từ cả người đều bế lên tới hướng cửa phòng học đi ra, trước khi đi còn quay đầu dặn dò hai người kia.
" Hai người các cậu một lát nhớ nói giùm tôi cùng thầy giáo, tôi đem anh ấy xuống phòng y tế.
"
" À ừ được, cậu yên tâm đi đi.
Để bọn này lo.
"
Bạch Cảnh Từ mơ màng nhắm mắt, hắn cảm giác cả người bị ôm lên rơi vào lồng ngực ấm áp của ai đó sau đó lại thiếp đi.
Cao Tuấn vội vàng ôm Bạch Cảnh Từ xuống phòng y tế, cũng không để ý xung quanh có sinh viên nhìn theo.
Hiện tại trong lòng hắn lo muốn chết rồi, ban nãy nhìn Bạch Cảnh Từ gương mặt nhỏ trắng bệch không có chút sức sống, cả người nhỏ bé bị vây trong tầng tầng lớp áo đột nhiên cậu sinh ra cỗ xúc động, cảm giác người này có thể tại giây phút này tan biến trước mặt cậu.
Cao Tuấn chưa bao giờ thấy Bạch Cảnh Từ yếu ớt đến như vậy, Từ ca trong trí nhớ của cậu luôn Luôn là một tên nhóc cứng đầu còn hay bắt nạt cậu.
Sẽ sẵn sàng đứng ra che chắn cho cậu, Từ ca từ nhỏ liền như vậy sau này lớn lên vẫn luôn muốn che chở cho cậu.
Suy nghĩ phiêu xa, trên tay lực độ nhẹ tăng đem người gắt gao ôm vào trong lòng mình.
" Thầy Từ! "
Cao Tuấn vừa vào cửa đã la lên, Từ Gia Minh cà phê chỉ mới đưa lên uống được một ngụm liền sặc không ngừng ho khan.
" Nhóc con la lối cái gì! "
" Thầy Từ, thầy xem cho Từ ca đi.
"
Cao Tuấn không hề để ý chỉ nhanh chóng đi vào trong phòng nhẹ nhàng đặt Bạch Cảnh Từ nằm xuống, sau đó quay đầu đem Từ Gia Minh túm kéo.
Từ Gia Minh bất đắc dĩ nắm chắc cốc cà phê để cho không bị đổ ra ngoài, theo tới bên giường.
Trên giường nam sinh mệt mỏi nhắm mắt dường như đã ngủ say, gương mặt thanh tú có vẻ tiều tụy.
" Được rồi, chắc có lẽ là hạ đường huyết chút.
Không có gì đáng ngại, em để em ấy nghỉ ngơi còn em về phòng học của mình đi.
"
" Nhưng mà...!"
" Đi đi.
"
Từ Gia Minh cũng không đợi Cao Tuấn nói hết đã đem người nhẹ nhàng đẩy ra khỏi phòng y tế, nhìn Cao Tuấn đi xa anh mới đóng cửa quay người vào phòng.
Vẻ mặt lười biếng cũng trở nên nghiêm túc hơn, Từ Gia Minh hơi hơi nghiêng đầu nhìn vào không khí tự mình lầm bầm.
" Cậu chắc chắn chứ? "
[ Chắc chắn cộng sự! Tôi có thể nhận ra được mùi của trưởng ban!! ]
Trong không khí chậm rãi hiện ra một con cún nhỏ cả người lông vàng, bốn cái chân ngắn nhỏ xíu trong không khí loạn quơ.
Từ Gia Minh đi đến bên giường, cốc cà phê đã sớm bị anh đặt qua một bên giờ phút này hai tay cắm vào túi áo nhìn người trên giường.
" Nhìn tình trạng của trưởng ban có lẽ bị con lệ quỷ nào đó bám lên, lệ khí quấn quanh anh ấy rất nặng...!"
[ Vậy phải làm sao bây giờ? ]
Từ Gia Minh nghĩ nghĩ rốt cuộc thở dài, từ khi thế giới xảy ra bug anh cùng các đồng nghiệp khác nhận được nhiệm vụ đi sửa chữa.
Ai ngờ anh vừa đến thế giới này thì hoàn toàn bị cắt đứt liên lạc với Cục Quản Lí Thời Không, còn bị ảnh hưởng một khoảng thời gian không có ký ức cứ nghĩ bản thân là người ở thế giới này.
Sinh hoạt ở đây hơn mười năm, hệ thống của anh từ che chắn thoát ra được vừa lúc đó anh cũng khôi phục lại ký ức nhưng lại không thể nào quay về cục.
Như cũ liên lạc giống bị thế lực nào đó âm thầm chặn lại, muốn chặt chẽ vây nhốt anh trong thế giới này...
" Tôi nghĩ có lẽ vai chính sẽ giúp được trưởng ban.
"
Từ Gia Minh im lặng trong chốc lát đột ngột lên tiếng, Cảnh Đình Lân là vai chính của thế giới cho nên nếu có nhân viên của cục xuyên đến đây sẽ được cung cấp toàn thông tin về vai chính.
Từ Gia Minh cũng không ngoại lệ, một phần thân phận của nguyên chủ anh xuyên vào ở thế giới này cũng là con trai của Từ gia.
Cảnh gia và Từ gia giao hảo với nhau từ rất lâu, không những về mặt chính trị ngoài ra còn về mặt khác liên quan tới việc trừ quỷ, trừ tà.
Phải, Từ gia cũng thuộc truyền thừa qua nhiều đời có điều so với Cảnh gia còn duy trì năng lực thì Từ gia là hoàn toàn không có.
Thứ Từ gia còn lại chỉ là có thể giao tiếp và nhìn thấy những mặt liên quan tới tâm linh, phần lớn nhà ngoại cảm đều xuất thân từ Từ gia.
Mà nguyên chủ vốn