Tâm tình của Tùy Tâm mấy ngày nay rất hoảng loạn, ăn không ngon, ngủ không yên.
Tuy rằng lúc ở cùng bạn trai Giang Đào đã cố gắng hết sức để che dấu, hơn nữa lấy Giang Đào thần kinh không ổn định, cũng không nhìn ra cô khác thường ở chỗ nào, nhưng mà những điều này không làm cô không đi quản chuyện khiến cô phiền lòng.
Là một người thuộc cung Bọ Cạp, cô không có cách nào quyết đoán mà cự tuyệt người theo đuổi lấy lòng mình, càng không có cách nào tránh khỏi còn vương vấn không dứt với người cũ. Thật ra cô cũng rất bất đắc dĩ, bởi vì ở một số thời điểm, cô rất hưởng thụ cái loại cảm giác mọi người vây quanh cô, có quan hệ mập mờ với cô.
Nhưng mà Giang Đào là đối tượng kết hôn của cô, cô có khuynh hướng cố gắng bảo vệ phân tình cảm này, chẳng qua là bất đắc dĩ, có một số người, một số việc, không cách nào thoát khỏi.
Ví dụ như, ràng buộc với mối tình đầu.
Mặc dù cô thuộc cung Bọ Cạp, nhưng sống đến tận bây giờ, yêu đương nghiêm chỉnh rất ít, tan vỡ thì nhiều, ngoại trừ Giang Đào, thì chính là mối tình đầu. Khi đó lên cấp ba, yêu thích nam sinh kia không có lý do nào khác, chỉ bởi vẻ ngoài đẹp trai.
Mỗi khi cô đánh giá mối tình đầu như thế, đều bị người khác phỉ nhổ. Đẹp trai là được rồi! Đẹp trai thôi là đủ giết chết mọi lý do rồi!
Thật ra đây không phải điều quan trọng, quan trọng là thời điểm cô quen mối tình đầu, có quá nhiều tiếc nuối. Đối với bọn họ mà nói, mỗi lần nhớ đến đều thở dài một tiếng đáng tiếc.
Có điều cô không hoài niệm giống Lạc Vĩ Vĩ, sẽ không thường xuyên nhớ tới trước kia, chẳng qua là gần đây đột nhiên lại có liên lạc với mối tình đầu, trong lúc nhất thời có chút luống cuống mà thôi.
Phát hiện Tùy Tâm có chỗ không đúng sớm nhất chính là Lạc Vĩ Vĩ.
Lúc làm việc cô phạm phải sai lầm rất rõ ràng, bị Lạc Vĩ Vĩ phát hiện. Lạc Vĩ Vĩ không hiểu chính là, tuy rằng Tùy Tâm này bình thường cũng tạm được, nhưng sẽ không phạm phải lỗi sai cấp thấp này.
Cô đi qua phía sau cậu ấy, nhìn thoáng qua bảng báo cáo, liếc thấy có chỗ không đúng.
"Tùy Tâm, chỉ số thông minh của cậu trốn đâu mất rồi?"
Tùy Tâm suy nghĩ đến xuất thần, bị cô dọa run run một cái: "Tự dưng cậu xuất hiện sau lưng mình làm gì, làm mình muốn nhảy dựng lên."
"Cậu cũng có nhảy đâu."
"..."
"Cậu làm gì đó?"
"Mình đang làm báo cáo đây."
"Cậu làm đó hả?" Lạc Vĩ Vĩ đưa tay chỉ vào một con số trong đó.
"Ối....." Tùy Tâm cũng nhìn chỗ sai, mau chóng kiểm tra công thức lại một lần nữa.
"Có phải cậu để quên não ở nhà rồi không? Lỗi này mà cũng phạm được?"
"Mình sửa lại liền, đừng ồn ào nữa." Tùy Tâm ấn huyệt thái dương, cố gắng đem mình trở về với thực tại.
Lạc Vĩ Vĩ còn nói: "Nếu như cậu đưa cái này cho Hoàng tỷ, chị ấy xem xong không mắng cậu chết mới là lạ. May là mình phát hiện trước."
"Vâng vâng vâng, nhờ có hỏa nhãn kim tinh của cậu." Tùy Tâm nói chuyện qua loa với cô.
"Đây cũng là vì cậu thôi, đổi lại là người khác mình không thèm nhắc đâu."
"Vậy nếu đó là Lục Thi Duy thì sao?"
Lạc Vĩ Vĩ không chút nghĩ ngợi: "Vậy mình nhất định sẽ đi đâm chọt với sếp rồi!"
"Hận thù lớn bao nhiêu thế..."
"Nói thật đi, cậu cãi nhau với Giang Đào sao? Sao mặt mày trông ngẩn ngơ thế."
Tùy Tâm nói một hơi, nhìn nhìn chung quanh, nhỏ giọng nói: "Tụi mình ra ngoài nói chuyện đi."
Vì thế hai người cùng ra khỏi văn phòng, trong hành lang người đến người đi, không thích hợp để tâm sự, cuối cùng hai người ngồi vào trong xe của Lạc Vĩ Vĩ. Lạc Vĩ Vĩ mới nói: "Chuyện gì đó? Thần bí như thế, cậu có thai à?"
"Cậu cút đi! Cậu mới có thai đó!"
"Nhưng thật ra mình nghĩ... Có thai với ai? Ha ha ha ha."
"Cậu nghiêm túc cái coi!"
Lúc này Lạc Vĩ Vĩ mới ngưng cười, nghiêm túc nói: "Mình không cười, cậu nói đi." Nhìn bộ dạng Tùy Tâm như vậy, nhất định là gặp phải vấn đề khó giải quyết rồi, cần thổ lộ hết với bạn bè.
Tùy Tâm sắp xếp từ ngữ một lúc, chỉnh sửa xong rồi mới nói: "Gần đây bạn học cao trung bọn mình tổ chức họp lớp, cậu biết mình trước kia không vắng mặt bao giờ, nhưng mà năm nay... Mối tình đầu của mình cũng tham gia, mình có phần không muốn đi."
"Mối tình đầu? Chính là cái người cậu nói đẹp trai đó hả?" Lạc Vĩ Vĩ đối với việc này cũng hơi có ấn tượng một tí.
Tùy Tâm gật đầu: "Chính là cậu ấy. Cậu ấy về rồi làm sao bây giờ?"
"Cái gì mà làm sao bây giờ?"
"Mình không muốn gặp."
"Vì sao lại không gặp? Không phải hai cậu cái gì cũng chưa từng xảy ra sao? Sợ lúng túng? Không thể nào, thời đại nào rồi, coi như có xảy ra chuyện gì không cần không gặp mặt, huống chi không xảy ra cái gì." Lạc Vĩ Vĩ cảm thấy Tùy Tâm không phải là người như thế, Tùy Tâm rất lạc quan, tại sao lại băn khoăn chuyện này cơ chứ.
Tùy Tâm thở dài một hơi, "Đúng là bởi vì không có xảy ra điều gì, cho nên càng không muốn đ."
Lạc Vĩ Vĩ nghe xong, lập tức phản ứng lại, "Không sai, như vậy rất dễ gặp chuyện không may, thật sự không nên gặp."
"Mình cũng cảm thấy như thế, đặc biệt là cậu ấy còn hy vọng ở mình như vậy, mình cũng sợ nhỡ đâu gặp lại, xảy ra chuyện gì không hay."
"Đúng, đừng đi."
"Cậu cũng cảm thấy cậu ấy có ý đồ không tốt à?"
"Không, mình sợ cậu không chế không được..."
Tùy Tâm hung hăng đánh vào tay cô một phát, đánh cho cô nhe răng.
"Nói coi sao hai cậu lại liên lạc với nhau? Không phải không có qua lại sao?" Lạc Vĩ Vĩ nhiều chuyện hỏi.
Vì thế Tùy Tâm lấy điện thoại ra, mở lên cho cô xem. Đó là đêm hôm trước Tùy Tâm có đăng cái gì đó, đó là Tùy Tâm cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, năm tháng tĩnh lặng, sinh hoạt âm tình bất định vân vân.... Cực kỳ quái đản.
Lạc Vĩ Vĩ còn bình luận đây này, còn có rất nhiều người khác bình luận nữa. Bình luận của mối tình đầu Tùy Tâm bị nhấn chìm ở trong này, lúc trước Lạc