Vất vả lắm Hoa Tự Tâm mới ổn định tinh thần, nhưng ông vẫn lo lắng về chuyện con mình kết bạn giao du với những kẻ không bình thường. Ví dụ như trường hợp đặc biệt vừa rồi.
Trong lòng ông không yên tâm, cứ liên tục dặn đi dặn lại con mình chơi với kẻ ngốc thì phải cẩn thận, nếu không nó giở trò xấu thì thiệt thòi con cưng của ông nào.
"Con trai à, nhà ta nghèo cũng đã nghèo rồi. Con không cần phải học theo đám nhà giàu đó. Dù cậu ta có giàu đi chăng nữa nhưng mà ngốc quá cũng không tốt. Cái gì mà nuôi một đàn trâu? Làm gì có chuyện bị trâu húc rồi nhét ruột vào lại sống tiếp! Hay là con báo lên thầy hiệu trưởng thử xem, ta nghe thời sự bảo rằng dạo gần đây giới trẻ hay sử dụng chất kích thích như đập đá. Có khi nào thằng bé kia đập đá nên ngáo luôn rồi không?"
Hoa Từ Vũ lén nhìn Dịch Hạo Phong đang tủi thân ngồi một góc, cậu che cái loa điện thoại lại. Cố gănhs hạ nhỏ âm lượng xuống thì thầm.
"Ba à! Anh ấy quả thật rất tốt. Ngoại trừ việc anh ấy ngốc ra thì anh ấy không có sử dụng chất cấm nào cả. Ba cứ tin ở con..."
Hoa Từ Vũ muốn khóc cũng khóc không được, chẳng thà cứ nói anh ấy ngốc con hơn là nói cho cha nghe về việc mình đang chung sống với con ma cà rồng mạnh nhất đang bị phong ấn sức mạnh. Đến lúc đó ba cậu sẽ nghĩ cậu như thế nào? Chẳng phải nghĩ cậu cũng đập đá đến ngáo luôn rồi à?
Nhưng mà cái con dơi bự ở phía sau lại không hiểu chuyện. Anh không biết từ lúc nào đã lù lù sau lưng cậu, còn nhanh tay cướp lấy điện thoại của Từ Vũ nói.
"Ba vợ, Hạo Phong không có ngốc thiệt mà? Nhà con thật sự có trâu đó. Còn là trâu có thể mang ra chiến trường, nếu ba vợ không thích trâu thì con tặng heo nhé? Ba muốn heo rừng hay heo nhà nuôi, hay là con tặng ba mười con heo đất có được không? Con không có ngốc đâu, ba cho con cưới Từ Vũ nha. Hay ba vợ có muốn biến thành ma cà rồng không? Để con cắn cổ hút máu ba vợ cho ba vợ biến thành giống con nhé...Ưm...ư! Bé con sao lại bịt miệng anh? Bé con hư"
"Oái! Hạo Phong à, anh đừng có nói nữa được không?"
Tút! Tút...
Hoa Tự Tâm nhìn thấy cuộc gọi đã ngắt kết nối, ông đứng lặng yên như tờ mấy giây. Sau đó ông liếc mắt nhìn con trâu, con trâu cũng nhìn ông.
Một người một trâu nhìn nhau. Sau đó ở giữa cánh đồng, Hoa Tự Tâm hét lên.
"Bông Cúc Nhỏ à, chúng ta mau về nhà thôi. Thằng anh cả của con chơi phải thằng ngáo đá rồi. Cái gì mà biến thành ma cà rồng chứ? Không ổn rồi"
"Bà nó ơi! Đừng làm việc nữa, chúng ta lên thành phố tìm con trai đi. Thằng bé đang giao du với đám bạn xấu. Không ổn, không ổn rồi"
Cứ