Thân Tố Hi nghi hoặc: “Lục soát toàn thành? Chẳng lẽ không phải bọn họ đang truy lùng đào phạm à?”
Yến Minh Tu cười lạnh: “Hừ… Cô thật sự cho là đúng dịp thế này sao? Nhạc phu nhân vừa bị bắt cóc thì tội phạm trong nhà giam Lạc Thành lại trốn thoát, cô nghĩ nhà tù dễ trốn thế à? Tôi nghĩ bọn họ đã biết Nhạc phu nhân kia là giả nên mới cố ý lấy cớ kia để đi tìm người.”
Yến Minh Tu quả thực rất thông minh, nhưng cũng vì thông minh mà hắn biết bọn họ không thể nào trốn thoát khỏi thành phố này được.
“Những người kia… có biết không?”
“Có lẽ cũng đã nghi ngờ. Hiện tại là cuộc đua thời gian, ai đắt thủ trước thì người đó thắng.”
Yến Minh Tu và Stuart Mill thực ra vẫn chưa thể gọi là chung một chiến tuyến, bọn họ đều có mục đích riêng của mình, chỉ hợp tác ngắn ngủi mà thôi.
Yến Minh Tu biết mục đích của họ là gì, nhưng mục đích của hắn chỉ có Yến Thanh Ti, hắn không muốn giết Hạ An Lan.
Quốc gia này Hạ An Lan lãnh đạo rất được, hắn là một người dân trong nước, hắn không bao giờ muốn đất nước mình xảy ra biến cố gì.
Thân Tố Hi gật đầu: “Được, tôi biết rồi… Tôi sẽ nghĩ cách mau chóng thông tin cho Yến Thanh Ti.”
“Tốt…”
…
Hạ Lan Tú Sắc nhận được tin thông báo từ người đại diện là buổi chiều phải tham dự sự kiện.
Lúc cô ta tới thì thấy cả Thân Tố Hi ở đó.
Quả nhiên hiện tại cô ta cứ tham gia sự kiện nào thì Thân Tố Hi cũng sẽ tham gia cái đó, nhưng những sự kiện mà Thân Tố Hi tham gia thì không bao giờ có phần cô ta.
Hạ Lan Tú Sắc cắn răng, lại là Thân Tố Hi, con khốn bồi ngủ này sớm muộn gì cô ta cũng phải giết chết cho hả giận.
Nhưng có gặp thì vẫn phải mỉm cười thân thiện, cho dù là hận thù tới mấy cũng không thể để người khác thấy được.
Hiện tại Hạ Lan Tú Sắc còn giỏi ngụy trang hơn cả trước đây, ít nhất ở trong công ty, ở trước
mặt người đại diện, cô ta thực sự là một người mới biết nghe lời lại có hiểu biết.
Lúc cùng trong phòng hóa trang, Hạ Lan Tú Sắc nghe thấy di động của Thân Tố Hi có chuông báo tin nhắn.
Nhưng chỉ có vậy mà cô ta lại cầm di động vào toilet xem chứ không xem ở phòng hóa trang.
Hạ Lan Tú Sắc cau mày, cái này đáng nghi đây!
Cô ta muốn lấy chứng cứ cho Yến Thanh Ti xem thì phải đụng tới di động của Thân Tố Hi.
Nhưng làm thế nào mới lấy được di động của Thân Tố Hi đây?
Tâm tư của Hạ Lan Tú Sắc luôn đặt ở chuyện này, nhưng cơ hội lại tới rất nhanh, cô ta ra ngoài trước Thân Tố Hi, lúc cô ta đi vào thì Thân Tố Hi phải ra sân khấu.
Trợ lý của Thân Tố Hi mang theo túi xách của cô ta thu thập đồ đạc trong phòng hóa trang.
Càng khéo là đang làm giữa chừng thì cô ta bỏ đi toilet.
Hạ Lan Tú Sắc thấy cơ hội tới liền lập tức bảo trợ lý đi mua đồ cho mình, còn cô ta lén lút lấy di động của Thân Tố Hi ra.
Sau khi mở khóa, cô ta xem được ảnh chụp trong máy, trong ảnh là Nhạc phu nhân bị bắt cóc.
Hạ Lan Tú Sắc mừng rỡ, vội vàng lấy di động của mình chụp lại rồi gửi cho Yến Thanh Ti.
…
Nhạc Thính Phong muốn về ăn trưa cùng Yến Thanh Ti, nhưng vì có việc nên cuối cùng không về được.
Yến Thanh Ti thở dài, quên đi, không về cũng được, giờ ở ngoài không yên ổn, lỡ trên đường về gặp tội phạm trốn tù thì làm thế nào?
Ăn cơm trưa xong, cô nằm xuống nghỉ ngơi, còn chưa kịp ngủ thì di động rung lên.
Cô cầm lấy, tùy tiện mở ra xem, vẫn là Hạ Lan Tú Sắc, cô ta gửi một ảnh chụp tới.
Yến Thanh Ti nhíu mày, do dự một chút rồi mới mở ảnh chụp, sau đó cô từ trên giường ngồi bật dậy, vì người trong ảnh đúng thật là mẹ chồng của cô.