Bạn chung trường đừng lạnh lùng như thế 64
Edit: Nguyệt Phong
✵ ✵ ✵
Nam Nhiễm dựa vào cái cây phía sau, đôi mắt lim dim, đôi tay lót sau đầu, dáng vẻ biếng nhác:
- Yên tâm đi, chúng ta chỉ ngủ thôi, em sẽ không làm gì với anh đâu.
Bạc Phong lạnh mặt, không hề thay đổi chút nào.
Nam Nhiễm lại mở miệng:
- Chúng ta đều mặc quần áo ngủ mà, như vậy anh đã tin tưởng em chưa?
Bạc Phong vẫn không nói gì.
Nam Nhiễm:
- Chỉ khi ở bên anh thì em mới có thể an giấc. Bảo bối đừng sợ hãi, hai chúng ta ân ái như vậy, sớm muộn gì sẽ có ngày này thôi.
Nam Nhiễm nói xong bèn nhíu mày.
Câu từ cái nồi gì đây, dụ người ta lên giường á?
Nói như vậy có thể lừa người ta sao???
Tiểu Hắc Long dường như phát hiện đã làm sai chuyện, thấp giọng nói:
【bọn họ nói rất hữu dụng đó... 】
Nam Nhiễm duỗi tay kéo cánh tay Bạc Phong.
Cô chậm rãi nói:
- Bị em đánh ngất xỉu rồi khiêng đi hay tự anh anh đi theo em, anh chọn đi.
Nam Nhiễm vẫn luôn đơn giản và thô bạo.
Cô cảm thấy ý tưởng của cô tốt hơn người ta nhiều.
Bạc Phong hất tay Nam Nhiễm ra, thốt lên:
- Một tháng sau thi đại học.
Nam Nhiễm nghi hoặc:
- Thi đại học thì sao hả?
Bạc Phong nhìn cô, hình như ánh mắt hờ hững kia thoáng biến đổi, thanh âm hỗn tạp cảm xúc nào đó:
- Thi xong rồi thì những gì em muốn sẽ có.
Nói xong, hắn cũng không ở lại mà rời đi.
Nam Nhiễm suy tư trong chốc lát rồi hỏi Hệ Thống:
- Ý của hắn là gì thế?
Tiểu Hắc Long cũng mơ hồ:
【 ký chủ, tôi chỉ là một Hệ Thống mà thôi. Vấn đề của cô quá khó xử lí. 】
Một cơn gió nóng thổi tới khiến Nam Nhiễm phải nhắm hai mắt lại.
Oi bức quá đi mất.
Mệt mỏi quá, suy yếu