Boss Lúc Nào Cũng Dính Ta [ Nhanh Xuyên ]

Chương 18


trước sau


Editor: Fuurin

"Chúc thầy sinh nhật vui vẻ ~ "

"Dạo này thầy có khỏe không ạ?"

"Triệu Dịch Hoan gần đây cậu nổi lắm nha, nghe nói còn được đề cử cho giải thưởng XX nữa!"

Bữa tiệc không có quá nhiều người, đại khái là chỉ cỡ hơn mười người, nhưng đều là tuấn nam mỹ nữ, ngồi vây quanh một ông cụ cười cười nói nói, thỉnh thoảng thì quay sang nói chuyện một hai câu với người bên cạnh, xem ra rất là náo nhiệt.

Lại có thêm người lục tục tiến vào, tặng quà cho thầy giáo, nói cười hoan hỉ.

Tinh Nhan và Dung Ngọc đến cũng không muộn lắm, đi theo sau vài vị bạn học. Trong phòng bỗng nhiên tĩnh lặng, sau đó một lần nữa náo nhiệt trở lại, giống như sự lúng túng lúc nãy chưa bao giờ xuất hiện vậy.

"Quý đại ảnh hậu đến rồi à! Ố ồ, còn dẫn theo người nhà nữa kìa."

Tinh Nhan cũng cười, đáp lại đôi ba câu.

"Chúc thầy sinh nhật vui vẻ."

Cô tặng quà cho thầy mình, ôm ông một cái, sau đó giới thiệu, "Đây là Dung Ngọc, bạn trai của em."

Lúc cô giới thiệu Dung Ngọc, rõ ràng khí thế và giọng nói đều trở nên mềm mại hơn rất nhiều.

Dung Ngọc liếc nhìn cô một cái, dường như có chút ít bất đắc dĩ, lắc đầu, "Không phải vậy" .

Lời này vừa thốt ra, những người khác nhìn khuôn mặt vẫn không một gợn sóng của Tinh Nhan, đều cảm thấy lúng túng giùm cho cô, còn có một số còn lại thậm chí còn nhìn có vẻ hả hê.

- - thì ra cô cũng không có tốt đẹp giống như những gì báo nói nhỉ.

Dung Ngọc cũng không để cho bọn họ suy nghĩ nhiều, hình như nhớ tới điều gì trước đó, cười một cách đầy mềm mại mà tràn trề sủng ái, nhấn mạnh, "- - là vị hôn phu."


Ngày đó anh đã được thăng cấp rồi, vị hôn phu và bạn trai là không giống nhau chút nào đâu.

Nói đến ngày hôm đó.

Nghe thấy lời Tinh Nhan nói rằng dỗ cô vui thì cô sẽ kết hôn, hai mắt Dung Ngọc lập tức sáng lên. Suốt cả ngày sau đó, anh đều tìm mọi cách khiến cô vui, khiến cho mọi người trong đoàn làm phim sợ hết hồn.

Về sau anh tựa vào trán cô, ấm giọng tự đẩy mạnh tiêu thụ, "Cưới anh đi."

"Ta có thể nấu cơm." Anh cười dịu dàng, hoàn toàn không có cảm giác rằng quân tử phải tránh xa nhà bếp.

"Có thể làm vệ sĩ của em." Ai đó tiếp tục dụ dỗ, hơi thở của hai người vấn vít vào nhau.

Anh nắm lấy tay cô, làm nó luồn vào dưới áo, sờ đến cơ bụng rắn chắc của mình, hô hấp hỗn loạn: "Còn có thể làm ấm giường nữa" .

Khi đó, Tinh Nhan suy nghĩ một chút, tay tiếp tục sờ sờ, vui vẻ ăn đậu hũ ai kia, ăn ngon, chơi vui, ngủ cũng vui, xác thực là rất khá.

Vì vậy cô bóp cơ bụng rắn chắc trong tay một cái, rồi dứt khoát tuyên bố, "Đợi ngày lành giờ tốt, kết hôn!"

Cho nên mặc dù vẫn chưa lấy giấy chứng nhận, nhưng cả hai xem như đã danh chính ngôn thuận đính hôn.

"Nhan Nhan," anh nhìn Tinh Nhan một cái, giọng nói tuy bất đặc dĩ, lại chứa đầy cưng chiều, "Em lại quên nữa rồi ~ "

Tất cả mọi người: ... . . .

Người ngồi bên cạnh nghẹn họng, nụ cười bên mặt gần như không giữ nổi, đành sượng mặt ngồi đó.

Quét mắt nhìn một vòng, thì tất cả mọi người đang ngồi ở đây đồng loạt đều mang theo biểu cảm "một lời khó nói hết".

Tinh Nhan ngược lại rất trấn định, đại khái là bởi vì lúc trước anh đã đem chuyện này đi khoe một vòng, ví dụ như nửa đêm gọi điện cho người đại diện, lại tỷ như, giới thiệu cho tất cả mọi người trong studio rằng, mình là vị hôn phu của Tinh Nhan.

Cô mấp máy môi son, nắm chặt tay anh, thuận theo anh mà giới thiệu, "Ừm, là vị hôn phu."

"Thật tốt." Thầy giáo sững sờ một cái, sau đó liền bình tĩnh lại, trong mắt nhiễm lên vui vẻ, "Tốt lắm, phải hạnh phúc đấy nhé!"

Thầy giáo là một người biết thấu hiểu, lúc trước ông đã biết chuyện Tinh Nhan và Trình Nham ở bên nhau, Trình Nham hồi nãy đến sớm còn nói với ông là bọn họ có chút hiểu lầm, để ông thay hay giải thích với Tinh Nhan một cái, nhưng nhìn bộ dạng ân ái của Tinh Nhan và Dung Ngọc lúc này, thầy liền không hề nhắc tới hắn ta nữa.

Dù có là thật đi nữa, cũng đã là chuyện của quá khứ rồi.

"Sẽ ạ." Tinh Nhan nói một cách chắc nịch.

Chưa đầy vài phút sau.

Trình Nham từ toilet trở lại.

Chứng kiến bầu không khí thân mật của đôi nam nữ bên cạnh thầy giáo, hắn ta hơi sững sờ, có chút ít hoảng hốt, trước kia, là hai người bọn họ ngồi ở vị trí đó.

Nhưng ngay lập tức, hắn ta lại làm như chưa có chuyện gì xảy ra, nở nụ cười tươi đi tới.

"Tinh Nhan đến rồi ư, gần đây bận lắm phải không?" Nói xong, hắn mới nhìn về phía Dung ảnh đế, "Chào anh, Dung ảnh đế!"

Sự đau nhức như có như không trong nội tâm bị hắn lơ đi.

Tinh Nhan lười biếng nhìn hắn ta một cái, rồi dựa vào ghế, tiếp tục nói chuyện với thầy mình, hoàn toàn mặc kệ hắn.

Dung Ngọc ôm lấy eo cô, dung túng giúp cô điều chỉnh một tư thế thoải mái, hoàn toàn không thèm để ý là cô đang nhăn mặt với mình.

(*Ed: buổi tối chắc đánh nhau dữ dằn nên hôm này đau eo xong nhăn nhó với ai kia nè :))) )

Sau đó, dường như mới phát hiện ra có người đang chờ, anh mới nở nụ cười ôn hòa, bổ một đao, "Chào anh...anh là. . . Trình. . . Trình Oán đúng không?"

Lông mày hơi nhíu, sự chua xót lóe lên rồi lập tức biến mất, trên mặt hoàn toàn không biểu hiện chút gì bất mãn, Trình Nham vẫn như cũ, cười cởi mở như ánh mặt trời, "Là Nham, Nham trong nham thạch."


Nhưng trải qua chuyện này, Trình Nham cũng không dám lại tiếp tục nữa, chỉ nói thêm một hai câu, rồi trở về chỗ ngồi.

Dung ảnh đế ôm chặt người trong ngực, khóe miệng lại vui vẻ ôn hòa hơn nữa.

Không khí trở nên tốt hơn nhiều.

... . . .

"Sinh nhật vui vẻ! Nào!" Mọi người cụng ly,

Trình Nham giơ lên một ly rượu.

"Uống một chén đi, chúc hai người hạnh phúc."

Một đám người đi theo ồn ào, "Đúng đúng đúng! Trăm năm hảo hợp nhé!"

Dung Ngọc và Tinh Nhan liếc mắt nhìn nhau, cười cười, nâng ly, "Cảm ơn."

Yêu nhau nhận được lời chúc phúc từ người khác, lúc nào cũng rất vui.

Trình Nham rũ mắt, đặt chén rượu xuống.

Đêm nay, tất cả mọi người đều sẽ uống nhiều, bao gồm cả hắn.

Mà trên lâu có người mà hắn để Trần Dao trải qua bao nhiêu cong cong quẹo quẹo âm thầm liên lạc, những người kia đều là những tên liều mạng chân trời góc bể, kẻ rơi vào tay họ thì tuyệt đối không trốn nổi.

Một tiếng đồng hồ sau, sẽ trực tiếp ngồi máy bay rời

đi.

Dù sau đó Quý Tinh Nhan có muốn điều tra, năng lực của cảnh sát cũng mạnh, thì tối đa cũng chỉ có thể tra ra được là do fan cuồng của hắn vì ghen tị mà nổi điên mà thôi.

Ngay cả rượu cũng không phải hắn rót, làm thế nào cũng sẽ không dính dáng đến hắn, ngược lại, sau này trước mặt công chúng, hình tượng bị vứt bỏ sau đó vẫn như cũ ngốc nghếch si tình của hắn sẽ giúp hắn hút thêm một lớp hảo cảm và đồng tình nữa.

. . .Chỉ tiếc, từ nay về sau, e là không còn có ai sẽ đối tốt với hắn như vậy nữa . . .

Khuôn mặt hắn không đổi sắc, chỉ là, không có gì quan trọng hơn tiền đồ của hắn cả.

Nhưng là, trên đời này làm gì có chuyện vẹn toàn? Giống như việc hắn không hề ngờ tới, tất cả an bài cuối cùng lại đều đổ hết lên bản thân hắn.

Đương nhiên, đây là chuyện sau này.

Uống rượu xong, thì đến tiết mục cắt bánh ngọt .

"Chúc thầy sinh nhật vui vẻ ~~ "

Thọ tinh được vây xung quanh cắt bánh ngọt, trên mặt của mỗi người dù thật hay giả đều treo nụ cười rạng rỡ.

Sau khi cắt bánh xong, mỗi người được chia một phần nhỏ, chỉ là trong mắt những minh tinh cần phải chú ý duy trì cân nặng này, e rằng chúng không phải dùng để ăn, mà là chơi, mười mấy người liếc nhìn nhau, sau đó dùng bánh kem trét lên mặt đối phương.

Trong lòng mỗi người đều có cùng một suy nghĩ, có người dẫn đầu làm, lập tức một đám cũng đẩy bánh ngọt qua.

Lý Tĩnh bật điện thoại, lượn quanh phòng một vòng, quay video lại cảnh tượng này, đồng thời thuyết mình: "Hello mọi người! Đây là livestream của Lý Tĩnh, tiết lộ cho mọi người biết phương pháp để biến thành cụ ông cụ bà tóc trắng phau phau trong nháy mắt đây ~

Nháy mắt tinh nghịch, get!

Đột nhiên xuất hiện thêm hai người, đùa giỡn trét cho cô đầy mặt bánh kem, đồng thời nhìn ống kính cười: "Cậu cũng tới đây nào!"

Clip vô cùng náo nhiệt này được truyền lên mạng.

Lý Tĩnh chỉ là một ngôi sao hạng ba, độ hot không cao lắm, nên clip cô phát ra tự nhiên không có mấy fan vào xem.

Cô cũng đã sớm biết.


Chỉ là, bỗng nhiên tình huống thay đổi .

Đột nhiên có vài fan hâm mộ bày tỏ: Chờ chút! Hai người trong góc kia là ai!

Video xoay sang chỗ khác, trong đó có hai ba giây quét qua một cái góc nhỏ, có thể thấy rất rõ, Dung ảnh đế và Tinh Nhan đang ôm nhau trốn ở góc phòng, Tinh Nhan liếc mắt, xúc một thìa bánh đút tới miệng anh, lúc Dung Ngọc há miệng chuẩn bị ăn, lại ngang ngược rút lại đưa vào miệng mình.

Sau đó Dung ảnh đế bất đắc dĩ nâng trán. . .

*A a a a a a a a a a a a! Mẹ ơi! Hai người còn nhớ đây là tiệc sinh nhật không! !

*A a a a a a a a! Hai người thắng rồi đó! Chẳng phải chỉ là nơi nào chốn nào cũng rải cẩu lương thôi sao! Tôi phục rồi không được à!

*A a a lén lút tránh ở nơi hẻo lánh! Dễ thương quá! Dễ thương quá!

A a a a Dung ảnh đế nhanh lên nào! Ngang ngược bất tuân! Áp sát tường hôn choáng váng cô ấy đi nàoooooo!

Từ khóa # Dung Nhan ngược cẩu tại tiệc sinh nhật # nhanh chóng leo lên hàng top hot search.

Lý Tĩnh nhìn thấy được : ... . . .

Trong lòng ngũ vị tạp trần.

Trên thực tế, người tới tham gia tiệc lần này đều đã nghĩ rất lâu rằng...tại sao mình phải tới đây tham gia nhỉ?

Nếu như sớm biết như vậy, nhất định bọn họ sẽ không tới, cho dù tới, thì cũng phải dành thời gian trước tìm đối tượng đã.

Thời tiết ấm áp như vậy còn thấy lạnh là cái quỷ gì?

... . . .

Sự kiện Trình Nham tạo ảnh hưởng rất lớn trong ngành giải trí.

Đặc biệt là đối với fan của hắn, có thể nói là đã dấy lên một trận mưa to gió lớn.

Tinh Nhan chỉ liếc sơ qua vài lần, liền bị vĩ quân tử ôn nhuận nào đó ôm sang, ôn hòa nói: "Nhan Nhan, xem lâu sẽ mỏi mắt, nghỉ một chút đi được không?"

Tinh Nhan nhìn người đàn ông ôn hòa nghiêm túc giơ tay, trực tiếp tắt blog, nheo mắt nâng cằm anh lên hôn một cái.

Thật đáng yêu mà.

Thôi, cô nghĩ một chút, nghe nói gần đây báo chí tung ra không ít tin tức.

Kiểm nghiệm năng lực đào tin tức của bọn họ cũng được.

Còn về nhóm fan hâm một thì...

Một ngày đẹp trời nọ, Dung ảnh đế phơi ra hai tờ giấy đăng ký kết hôn, "Thật tốt, tôi gả được rồi."

----- Hết chương 16 -----

*Ed: Như đã nói thì truyện mang tính chất rắc cẩu lương là chính, các âm mưu dương mưu trong truyện chỉ làm nên thôi nên trong chương này đại khái là tra nam lên kế hoạch hại nữ chính như trong cốt truyện sẵn có, nhưng bây giồ tiếc là Tinh Nhan này không phải Tinh Nhan trong truyện xưa, cuối cùng ngược lại bản thân hắn thanh bại danh liệt, tác giả chỉ viết đúng vài dòng về chuyện này xong thôi luôn nên mình giải thích thêm chút :)))) Các bạn nếu cảm thấy truyện không logic có thể rời khỏi, mình không ép, mình làm truyện này chủ yếu vì cẩu lương ở đây quá thơm ngon mà thôi :)))) Còn một phiên ngoại nữa chắc trong tết mình mới làm và post được vì cũng cận tết lắm rồi, bận quá :((( Chúc các bạn ăn tết vui vẻ nhé <3 Cám ơn vì một năm qua đã luôn sát cánh và ủng hộ mình! Love all <3 <3 <3



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện