Da đầu của khán giả trong phòng livestream đã râm ran trước khi Vệ Ách và Cao Hạc tỉnh dậy —— khu rừng rậm tối tăm và tràn ngập sương mù màu xanh.
Đoàn ngựa thồ họ Thốn tính cả người chơi đi ngủ chưa tới một canh giờ, sáu chiếc gương đồng trên lưng lừa la đầu đàn lờ mờ hắt ra những bóng dáng mơ hồ.
Cái bóng lúc ẩn lúc hiện, khi những cái bóng đó trở nên rõ ràng hơn, từng "sơn binh và "âm sai" với khuôn mặt tươi cười quỷ dị xuất hiện trong khu rừng rậm rạp từng chút một.
Sắc mặt "sơn binh" và "âm sai" đều tái nhợt, mặc quân phục cổ đại và cầm cờ tang.
Khi đi ngang qua đoàn ngựa thồ thì dừng lại, cứng đờ lại gần, dường như đang kiểm tra xem đó có phải là người sống không.
Một, hai, ba...!Trong nháy mắt, bên cạnh người chơi xuất hiện một bóng người màu trắng quỷ dị.
Chỉ có điều tính luôn cả Giải Nguyên Chân, thế mà không có một người nào có thể rải gạo.
Không rải gạo, âm binh không nhận được thuế đường nên dần nhập vào người, "dính" vào mặt người sống.
Điều khiến cho khán giả trong phòng livestream dựng tóc gáy vẫn còn đang ở phía sau ——
Chẳng biết từ lúc nào, sương mù bao phủ cả khu rừng.
Đoàn ngựa thồ họ Thốn và người chơi đều bị nuốt vào!
[Sương mù, trong sương mù có thứ gì đó —— thật dài!]
[Những thứ đó đi về phía Vệ Ách...!Trời ạ, đó là cái gì?]
[—— đi qua rồi!]
Không khí nhẹ nhàng thổi qua, đao Hộ Tát không thấy tung tích.
Giữa tiếng cào vào gương đồng làm tê cả da đầu, Vệ Ách nhanh chóng nhìn vào bảng điều khiển của mình.
Trên bảng điều khiển, đạo cụ [đao Hộ Tát] đang ở trạng thái nửa sáng nửa tối.
—— điều này nói rõ bảo đao Hộ Tát của tộc A Xương không phải bị cấm dùng mà bị lấy đi.
Lúc trước ở cấm địa người sống khu thành Nam, đao Hộ tát rơi vào tay Chủ Thần cũng từng xuất hiện loại tình huống này.
Hiện tại, họ gặp phải không phải ảo giác, không phải quỷ cảnh, mà là...!Một con đại quỷ không biết từ lúc nào đã xuất hiện trong rừng rậm.
Cái sau có thể ngăn chặn sự kiểm soát của người chơi với đạo cụ.
Tiếng cười rùng rợn ngày càng bén nhọn, tiếng móng tay cào vào gương đồng ngày một gia tăng, trong bóng tối khu rừng rậm hình như có thứ gì đó đang lượn qua lại.
Dường như nhận ra Vệ Ách đã tỉnh, thứ đó nhanh chóng "bay" về phía cậu!
Một cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ đột nhiên dâng lên, Vệ Ách đột nhiên nghiêng sang phải.
Ngay khi vừa lật người, Vệ Ách đã cảm giác được tay chân mình nặng nề lạ thường —— động tác cũng chậm chạp gấp đôi hơn bình thường.
Sau một hồi chậm chạp như vậy, trong bóng tối có thứ gì đó mát lạnh, mềm mại mà trơn nhẫn trượt qua cổ Vệ Ách.
Chỉ trượt nhẹ một cái, bên cổ Vệ Ách như bị hàng ngàn mũi băng đâm vào.
Bảng điều khiển nhấp nháy, một dòng nhắc màu đỏ chói hiện ra: [Cảnh báo! Người chơi "Vệ Ách" bị quỷ quái "???" cấp cao tấn công, sức sống giảm xuống 20%!]
Tay phải nặng nề ấn xuống đất, nửa người Vệ Ách tê dại.
—— thứ vừa mới trượt qua cậu, rốt cuộc là thứ gì?
Trong phòng livestream, bình luận kinh hãi hiển thị ra dày đặc, trong rừng rậm bóng dáng trắng dài lóe lên, Vệ Ách vốn đang nằm nghỉ trên mặt đất chợt xoay người né tránh, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, né tránh bóng dài màu trắng.
[Cảnh báo! Hiện tại sức sống của người chơi quá thấp, xin hãy nhanh chóng chạy trốn!]
[Cảnh báo! Hiện tại sức sống của người chơi quá thấp, xin hãy nhanh chóng chạy trốn!]
Hai cảnh báo liên tiếp xuất hiện, không khí tràn ngập sự lạnh lẽo.
Càng nhiều thứ không rõ "theo" Vệ Ách lại đây.
Tuy là quỷ quái cấp cao, nhưng không có cảnh báo nào cấm nhìn thẳng.
Bàn tay Vệ Ách chống trên mặt đất, che lại vết thương rồi bật dậy, hơn nữa còn mở mắt ——
Trong tầm mắt, từng cánh tay dài trắng như tuyết hiện ra từ khu rừng rậm tối tăm như những con rắn, đan xen vươn tới từ trong màn sương xanh!
Sáu gương đồng dường như là nguồn gốc của những cánh tay này.
Quỷ la của đoàn ngựa thồ họ Thốn đã bị chúng bao phủ, mà đao Hộ Tát của mình, Thất Tinh Kiếm của Giải Nguyên Chân, kéo cắt đầu rồng của Đường Tần...!và cả những vũ khí của trai tráng đoàn ngựa thồ cũng biến mất, không biết tại sao lúc này lại lắn đến bụi rậm dày đặc, cánh tay trắng như tuyết lơ lửng vồ tới từ trong rừng rậm đen kịt.
Trừ cái đó ra thì mọi người đang nắm cơm sống của đoàn ngựa thồ.
Quỷ quái này đã lấy đi vũ khí của mọi người mà không hề hay biết.
Tiếng cười the thé liên tục phát ra từ sáu chiếc gương đồng ở cuối cánh tay.
—— sáu bảy cánh tay giống như những con rắn bò xung quanh, "nhẹ nhàng" quấn về phía Vệ Ách.
Cánh tay dường như lúc chậm lúc nhanh, Vệ Ách ấn vào khung xe gỗ của đoàn ngựa thồ, kéo lê thân thể nặng nề lạnh lẽo của mình lật lại, lần lượt lóe lên mấy cánh tay trắng như tuyết hư ảo.
Trong lúc né tránh, Vệ Ách đã nhanh chóng liếc nhìn tình hình trong toàn trại.
Ngoài những cánh tay phụ nữ trắng như tuyết dài như rắn này, trong hang ổ nghỉ ngơi của đoàn ngựa thồ vẫn còn những bóng người mặc quân phục cổ đại.
Những bóng người đó, phần trên và phần dưới, vặn xoắn 90 độ không giống con người, khuôn mặt trắng bệch quỷ dị đang chậm rãi áp sát về phía bọn Giải Nguyên Chân, Cao Hạc và đoàn ngựa thồ.
Đó có lẽ là "sơn binh âm binh" trong miệng đoàn ngựa thồ.
Nếu bình thường làm đúng phương pháp thì sẽ dễ dàng xua đuổi, nhưng lúc này gạo nấu trong tay mọi người đã bị "bụi cánh tay" lấy đi.
Trong trường hợp mất đi thuế qua đường, dương thọ của người sống hóa thành một dải sương trắng có thể trông thấy bằng mắt thường, chậm rãi trôi về phía miệng mũi âm sai.
—— nếu không có gạo để rắc thì phải trả thuế qua đường bằng dương thọ của mình.
Bọn Giải Nguyên Chân, Cao Hạc khẽ cử động ngón tay, cố gắng hết sức để chống lại quy luật giết người của chúng.
Trong nháy mắt, Vệ Ách đã hiểu vì sao chỉ mỗi mình là nghe được tiếng động lạ của gương đồng, còn là người đầu tiên bị cánh tay hư ảo chui ra từ trong gương đồng tấn công —— quỷ quái phân biệt người sống và người chết, chính là dựa vào dương khí và âm khí.
Hiện tại dương thọ của cậu thấp đến mức thái quá bị mấy tiểu quỷ sơn binh âm sai nhận lầm thành đồng loại, bởi vậy khỏi bị "đòi thuế đường", trực tiếp dẫn đến sự tấn công của thứ trong gương đồng.
"Rắc" một tiếng trầm đục.
Vệ Ách xoay người, né tránh một cánh tay vươn đến sau lưng, chiếc xe ngựa mà cậu dùng làm lá chắn gần như bị đập tan tành ngay lập tức.
Khi Vệ Ách tránh thoát cánh tay, trong khu cắm trại nổ ra hai đốm lửa, một trái một phải.
Hai người Giải Nguyên Chân và Cao Hạc mạnh mẽ thoát khỏi quy luật giết người của sơn binh âm sai.
Khi sờ nắm gạo trống rỗng, cả người Cao Hạc toát mồ hôi lạnh, nhưng dẫu sao hắn cũng đã từng vượt qua phó bản ba sao, sau khi phát hiện vũ khí mình thường dùng nhất bị mất, lập tức đổi "rối gỗ thế thân" trong cửa hàng, cắt đứt quá trình âm binh hút dương thọ, mạnh mẽ tránh ra.
Cách Giải Nguyên Chân phá cục thì đơn giản trực tiếp hơn một chút.
Âm binh hút dương thọ, Giải Nguyên Chân chuyển hóa tâm pháp, mạnh mẽ đề khí nổ dương ngũ lôi, chấn lui âm binh.
Ngay khi hai người họ chấn lui âm sai, Vệ Ách bên cạnh liền thấy rõ ràng —— sau lưng của "sơn binh âm sai" đều dính với cánh tay trắng.
Không ngờ chúng cũng bị cánh tay chui ra từ gương đồng khống chế!
Quỷ quái, cũng sẽ bị quỷ quái khống chế?
Suy nghĩ này chợt lóe lên, sự chú ý của Vệ Ách chuyển sang đối phó với nguy hiểm trước mặt.
Bên kia hai người Giải Nguyên Chân và Cao Hạc nhìn xung quanh, liếc thấy tình huống khẩn cấp bên Vệ Ách bèn giờ tay muốn đến bên này để hỗ trợ.
Bước chân vừa cử động, cánh tay trắng xanh mảnh khảnh vô tận tuôn ra từ sáu chiếc gương đồng quỷ dị liền quấy lấy họ.
Cánh tay di chuyển trong rừng, tới vừa nhanh vừa vội.
Vũ khí Cao Hạc thường dùng bị mất, mắng đệt một tiếng trong nhát mắt hắn rơi vào tình huống né tránh giống như Vệ Ách.
"Két —— két ——"
Lúc này, nơi lừa la đầu đàn ở, tiếng móng tay cào gương ngày càng vang.
So với lúc trước âm thanh này không chỉ cao một cách đơn thuần, mà là đang từng chút xé mở vết nứt trên đồng.
Sương mù trong rừng đột nhiên tuôn ra dày đặc hơn.
Giữa tiếng cười làm người ta sợ hãi, bài ca dao cổ quái vừa rồi lại vang lên:
"...!Một giọt tình, một giọt mây."
"Ngươi hỏi xương cốt ở đâu, hang động là nơi ẩn giấu tốt nhất."
Trong tiếng hát ê a, cánh tay trắng bệch thò ra ngày càng nhiều.
Cả khu rừng rậm hoàn toàn bị tay quỷ bao phủ.
Trong doanh trại Đường Tần và Tống Nguyệt Mi vừa mới lần lượt thoát khỏi trói buộc của sơn binh âm sai, nhưng còn chưa hỏi xảy ra chuyện gì cũng đã bị cuốn tới trước mặt