- Thôi, em còn chưa nói chuyện xong với Uyển Hạnh cơ mà.
Quyết thế nhé, lo cho vợ thì về nhà đi, em đưa Uyển Hạnh về đây, đừng ngăn cản giây phút đẹp đẽ giữa em và em ấy.
Vợ không lo được thì để em lo cho.
Giờ đây em đã tìm được hạnh phúc mới, chân lý mới, em sẵn sàng bỏ anh Hoàng để cưới Uyển Hạnh, vậy nhá!
- Em!!!!!
Anh Phong còn chưa kịp nói gì thì tôi đã nghe thấy giọng anh Hoàng cất lên trong điện thoại:
- Vợ ơi, em được lắm, lát nữa về nhà thì chết với anh!
Tôi nghe cái giọng hùng hồn kia thì giật nảy mình, quay sang nhìn chị Vy đã thấy sắc mặt chị ấy chuyển sang trắng bệch từ khi nào.
Chị ấy liền cúp máy, động tác nhanh gọn như thể vừa bị nói trúng tim đen...!Chị Vy trông vậy mà cũng có giây phút sợ anh Hoàng ư? Tôi thấy anh ấy khá là nghe lời chị mà? Chẳng lẽ có điều gì bí ẩn mà tôi chưa được biết sao?
- À...ừm...!để chị đưa em về nhé.
Tôi lại một phen khó hiểu với biểu hiện của chị Vy, sao chị ấy lại trở nên mất tự nhiên như vậy nhỉ? Do câu dọa nạt của anh Hoàng ư? Tò mò như thế nhưng tôi vẫn không dám hỏi, chỉ dám gật đầu với chị.
Vì căn biệt tự của anh Phong khá gần với khu trung tâm thương mại nên chỉ mất 15-20 phút đi xe là có thể về đến nhà.
Trên đường chị Vy không ngừng hỏi han lo lắng cho tôi, sau đó chị ấy hỏi tôi về việc của Mỹ Hạnh, tôi liền kể cho chị ấy ngọn ngành từ đầu đến cuối.
Chị Vy là người thứ hai tôi kể ra chuyện tình rối rắm giữa tôi và Cao Mỹ Hạnh.
Sở dĩ, tôi muốn trôn vui cái chuyện này từ lâu rồi, tôi không muốn cho người khác biết vì nói ra cả tôi và Mỹ Hạnh cũng chẳng vui vẻ gì.
Dư luận mà, dù mình có tốt thì người ta cũng sẽ cố gắng moi móc và mổ xẻ.
Hơn nữa, chuyện giữa chúng tôi thì chỉ nên để cho những người trong cuộc biết thôi, người ngoài họ vốn không hiểu.
Chị Vy nghe vậy thì tức tối tới mức đập tay vào vô lăng một cái.
- Khiếp quá! chị đã từng gặp 2-3 con Tuesday rồi mà chưa con nào gớm ghiếc như cái con Cao Mỹ Hạnh của em.
Nói thật với em, nhà chị cũng có qua lại với nhà bên đó một thời gian vì bố mẹ chị cũng là dân kinh doanh.
Mới đầu tiếp xúc trông con bé cũng xinh đẹp, ngoan ngoãn...!bây giờ thì...!thôi thôi! Tránh xa vạn