Thông tin truyện Bức Thư Bị Lãng Quên

Bức Thư Bị Lãng Quên

Tác giả:

Thể loại:

Ngôn Tình

Lượt xem:

127

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 10/10 từ 10706 lượt

REVIEW TRUYỆN BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN

 

Tác giả: Cố Tây Tước
Thể loại: Hiện đại, yêu thầm, ngọt ngào, HE
Tình trạng: Hoàn xuất bản

 

???? Giới thiệu:
Đôi khi cứ ngỡ đó chỉ là sự gặp mặt tình cờ, nhưng biết đâu giữa dòng người xuôi ngược ấy, họ lại gặp nhau lần nữa
Vậy có phải xem như là có duyên???
Lại thêm lần nữa chạm mặt, có nhiều điều thấy thật lạ, có lẽ nào lại tình cờ nhiều vậy?
Giờ có thể xem như là định mệnh chăng???
Thuở thiếu thời, có vô số điều đẹp đẽ xoay quanh, cái đáng quý nhất lúc đó chính là tuổi trẻ, là sức sống tràn trề, là con tim nhiệt huyết, là tình cảm ngây ngô
Thuở thanh xuân, ai chưa từng có giây phút xao động, cái khoảnh khắc quyến luyến bồi hồi, những rung động đầu đời chớm nở, những lúc mơ màng tưởng nhớ
Tất cả, tất cả đều thật đẹp thật đáng yêu và đáng trân trọng
Một câu chuyện dễ thương cho mọi người, như một dấu ấn một gợi nhớ về thanh xuân đang tới hay đã qua, cho ta lại trân trọng và tìm lại những xúc cảm đơn thuần

???? Mở đầu (trích từ sách)
Khi đi hiến máu, nhìn thấy một chữ ký rất đẹp trên danh sách, cô liền bị thu hút. Do quá rảnh rỗi, cô vơ lấy tờ giấy nháp bên cạnh và mô phỏng lại, đúng lúc đó có một nam sinh quay lại lấy di động bỏ quên, bỗng nhiên sững lại, nheo mắt nhìn cái tên cô đã viết với vẻ hồ nghi... Có lẽ đó là tên anh ta.
Sau vài lần gặp gỡ tình cờ, cuối cùng cô gặp lại anh trong buổi gặp gỡ học sinh cũ của trường trung học.
Lúc ra về, đàn anh của khoa Ngoại giao - anh chàng thông minh mà khiêm tốn, nghiêm chỉnh mà chín chắn đó rất lịch sự, nho nhã nói một câu: “Anh đã từng viết cho em một bức thư, em còn nhớ không?”
Rất lâu sau, đầu óc An Ninh vẫn còn hỗn loạn, điều anh nói có nghĩa là... cô đã từng từ chối Từ Mạc Đình ư?
Người ta thường hay lãng phí những năm tháng thanh xuân của mình khi còn trẻ, chỉ hy vọng rằng, khi quay đầu nhìn lại, sẽ không thấy hối tiếc...

???? Mình tình cờ mua được quyển truyện này ở tiki, mua chỉ vì bìa hợp ý và vì tác giả là Cố Tây Tước. Cô ấy quá thành công với bộ All in love rồi nên mình cũng không ngần ngại gì khi mua quyển này. Đây là một bộ truyện sủng thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng ấm áp. Nữ chính của chúng ta - Lý An Ninh - tên cũng như người, luôn được bạn bè trung học nhận xét là một cô bạn xinh đẹp, tốt bụng, điềm tĩnh, thục nữ, nhu mì, giỏi giang,... nhưng không hay để tâm đến vạn vật xung quanh. Cô luôn tự cho mình là một người nhạt nhẽo, vì trong các cuộc trò chuyện, người kết thúc luôn là cô ấy. Ai trong chúng ta chắc hẳn cũng có một người bạn như thế đúng không? Mỗi lần mở mồm là không ai có thể đáp lại, vì cứng họng :)) Nhưng cô nàng Meo Meo (biệt danh do chị em kí túc xá đặt cho) đang là nghiên cứu sinh chuyên ngành Vật lý ứng dụng, được mệnh danh là chị google trong kí túc xá đấy nhé, đặc biệt là các kiến thức về lịch sử. Cô đọc sách rất tạp nham, lúc buồn chán đến ngao ngán cô sẽ lấy di động lên mạng xem tài liệu về Ai Cập cổ đại giai đoạn 2700 năm trước CN, hoặc là xem một cuốn sách dịch từ tiếng Nga nói về biện pháp tốt nhất để xử lý thi thể và báo cáo tính khả thi của nước hoá thi. Cô ấy thực sự là một nữ chính cực phẩm :))
“An Ninh, đây là sư huynh ở trường cũ của tôi, tất nhiên cũng là sư huynh hiện giờ luôn! Bà chắc chắn đã từng nghe tên anh ấy. Tập san, báo chí của khoa Văn học dân gian Trung Quốc, cũng như của trường chúng ta đều do anh ấy phụ trách.” 
An Ninh thấy hai người đều nhìn mình, có lẽ cô cũng nên nói cái gì đó: “Sư huynh, anh... tên là gì ạ?”
Giang Húc về sau nhớ lại: “Cô bé Lý An Ninh này có thể dịu dàng đến mức khiến người khác tức ói máu mà chết!”

???? Nam chính là Từ Mạc Đình, là đàn anh của An Ninh, nghiên cứu sinh của khoa ngoại giao. Anh cũng như bao nam chính trong các truyện ngôn tình khác, đẹp trai, chín chắn, thanh lãnh, học rộng tài cao và là con ông cháu cha trong huyền thoại. Ai cũng không nghĩ sẽ có một ngày anh biết yêu, đã vậy còn là yêu thầm. Chàng thiếu niên năm xưa đã dẹp hết sự thanh cao của bản thân và gửi bức thư tình cho người con gái mình thầm mến ở lớp kế bên nhưng không một lời hồi đáp, đó là một cú giáng đau đớn cho Mạc Đình thuở đó, và anh quyết định đi du học. Nhưng sau khi về nước và gặp lại Lý An Ninh, bỏ qua sự mông lung của cô khi không nhớ anh là ai, Mạc Đình đã chủ động và dứt khoát trong việc kéo cô về phía mình. Hai người đã thành đôi vì An Ninh không hề biết cách từ chối anh như cách cô từ chối những người con trai khác chỉ vì anh quá lịch sự và đến bên cô một cách tự nhiên. Có lần Mạc Đình đang có vẻ giận và bị cảm, nên cô đã phải kiếm cách đi xin lỗi. Một người khi chịu nhún nhường vì một người khác phải chăng là cũng đã có tình cảm với người đó rồi đúng không? Sau đó là chuỗi ngọt ngào cưng chiều lẫn nhau của đôi nam nữ chính. Đọc đến sâu răng luôn.
Thế nhưng...
“An Ninh à, đừng quay lưng đi mà quên anh nhé!”
Cô quên, là vì cô không nhớ, không để ý.
Vì thế anh thấy muộn phiền, thấy khó chịu. Nhưng anh đã thích mất rồi. Trên thế giới này luôn luôn có một người đi vào tận cùng con tim ta và lôi ra tất thảy những tình cảm non nớt, ngây thơ nhất, từng chút, từng chút một.
Mạc Đình vẫn luôn đau lòng chuyện ngày xưa An Ninh không thèm để ý đến anh và cả bức thư bị lãng quên ấy. Đừng vội mắng nữ chính vô tâm, vì chính cô ấy còn chưa hề đọc lá thư lần nào. Thời điểm trung học là đoạn thời gian rối ren và luôn bị An Ninh nhét sâu vào ngăn kí ức nhất. Đó là đoạn thời gian gia đình êm ấm của cô lục đục, bố mẹ cô ly hôn, bố cô có gia đình mới. Vợ mới của bố cô có một người em trai tên Chu Cẩm Trình - người luôn tỏ ra đặc biệt chiếu cố đến An Ninh nhưng cô khá bài xích người này. Một ngày nọ Chu Cẩm Trình gặp và đưa một cái túi cho Mạc Đình, trầm ngâm giây lát rồi từ từ nói: “Bên trong có một cuốn sách, là của Ninh Ninh, tôi hy vọng anh giúp tôi trả lại cho Ninh Ninh. Hồi cấp ba, Ninh Ninh bị tai nạn xe, trong cuốn sách có kẹp một bức thư, Ninh Ninh vẫn chưa kịp xem.” Một cuốn sách với bìa đầy những vệt máu khô còn sót lại làm lòng Mạc Đình như thắt lại.

???? Về ưu điểm của truyện thì truyện sủng một cách nhẹ nhàng, ấm áp, giải trí đêm khuya cho chúng ta khá ổn. Nam nữ chính đều rất đáng yêu và rất thật. Một nam chính thâm tình luôn là sự khó cưỡng cho độc giả.

???? Khuyết điểm thì cũng không ít, mình đọc truyện này khá lướt. Tác giả cố gắng xây dựng các tình tiết hài hước nhưng đối với mình thì không đủ. Các tuyến nhân vật phụ khá mờ nhạt, cốt truyện cũng mờ nhạt nốt. Đọc truyện qua một hai tuần thể nào cũng quên mất truyện nói gì, có khi quên cả tên truyện luôn. Nhưng không sao, mình vẫn chấm 7.5/10 điểm vì nam nữ chính đáng yêu nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
“Khi em bước lại gần
Xin em hãy lắng nghe
Lá cây rung nhè nhẹ đó
Là sự nhiệt tình chờ đợi của anh.”


Bình luận truyện