Bầu trời cao và xanh thẳm , sân trường ồn ào tấp nập. Tại lớp 11a2 Hạ Ân cùng hai người bạn bước vào lớp, trong lớp khá vắng vẻ. Hoàng Phúc tức giận đứng trước bàn Lâm Vũ lớn tiếng- Này thằng kia, mày lại mách lẻo tao với giáo viên phải không, tưởng là giữ chức lớp phó thì oai lắm sao Lâm Vũ đang xắp xếp sách vở, mặt khó hiểu nhìn anh- Nói gì chứ , ý cậu là sao??Cậu ta choàng vai Lâm Vũ nói với giọng đe dọa- Tao cho mày một cơ hội tự nhận lỗi không thì biết kết quả rồi đấyHạ Ân cau mày đặt cặp xuống tiến về phía Phúc thì Lưu Vũ vội kéo tay cô lại lắc đầu ra hiệu, Lưu Vũ lên tiếng- Phúc lên phòng giáo viên đi cô đang chờ đấyHoàng Phúc quay lại nhìn nhẹ nhàng hỏi- Lớp trưởng cậu biết đứa nào ý kiến với giáo viên về tôi khôngLưu vũ lắc đầu, Phúc đặt tay lên đầu Lâm nói nhỏ- Mày cứ liệu đấyCậu ta rời đi mọi người cũng về chỗ của mình Hạ Ân lặng lẽ nhìn về phía Lâm Vũ , bất chợt anh quay lại ánh mắt hai người chạm nhau Hạ Ân vội quay đi nói chuyện với Đan Linh [...]Giờ học, cả lớp yên lặng lắng nghe bài Hạ Ân ngồi buồn chán nhìn xung quanh , cô lại vô tình chạm mắt với Lâm Vũ hai người im lặng ngồi nhìn nhau vài giây bỗng một chiếc bút gõ nhẹ vào đầu cô . Hạ Ân giật mình quay xuống lườm Lưu vũ- Vừa làm cái gì đấy muốn chết hả?- Tập trung học dùm đi sắp thi cuối kì rồi đấy- Cậu không cần lo mình vẫn sẽ đạt được trung bình thôi, chứ có học cũng k vào đâu.Lưu Vũ thở dài ngán ngẩm, cô cười tươi bỗng giáo viên nhắc tên cô,cả lớp quay sang nhìn, Hạ Ân giật mình vội quay lên ngại ngùng cúi gằm mặt xuống [...]Giờ nghỉ đến lớp hoc lại vắng tanh Đan Linh chạy lại chỗ Minh Tuệ và Hạ Ân kéo tay hai người- Đi xuống cantin đi mình đói lắm rồi sáng đi chưa kịp ăn gìMinh Tuệ gập sách vở lại- Cũng được ra chơi 15' mà ở trong lớp cũng chả làm gìHạ ân đứng lên đang định đi một học sinh đến trước cửa lớp - Hạ Ân, cô chủ nhiệm tìm cậu- Tìm mình sao có chuyện gì à- Không biết cứ đi đi cô đang chờ trên phòng giáo viên đấy [...]Hạ Ân bẽn lẽn mở của phòng nhìn thấy Lâm Vũ đang nói chuyện với giáo viên. cô đứng nhìn anh chằm chằm cô giáo thấy Hạ Ân liền gọi cô vào , Lâm quay ra nhìn làm cô giật mình ngại ngần đi vào- Dạ thưa, cô tìm em ạ- Ừ cô muốn gặp em để trao đổi về việc học của em cô giáo Toán đã có ý kiến với cô về việc em hay lơ là trong giờ học. qua bảng điểm cô cũng thấy em học khá lệch môn em có thể cho cô biết lý do không- Dạ... do em...Cô ngập ngừng bối rối cúi mặt xuống. cô giáo nói tiếp- Được rồi, cô chỉ hỏi v thôi còn vấn đề học tập của em cô biết rõ hơn cả mà , cô mong em sẽ thật sự cố gắng nếu em muốn đỗ đại học, dù có làm gì cũng hãy ưu tiên cho việc học trước nhé. em hiểu ý cô chứ- Dạ vâng... em cảm ơn cô [...]Hạ Ân ra khỏi phòng giáo viên thở dài một tiếng nhìn thấy Lâm Vũ phía trước thì cô đi tới- Cậu