Hai người bên Trần Dục Văn dần bị kéo rộng khoảng cách với bọn họ, màn ảnh cũng bị kéo xa, ngay cả người quay phim cũng không đuổi kịp theo bọn họ, may là gần đó cũng có người quay phim khác kịp thời chạy đến thay thế.
【 Hai anh em này chạy trốn còn nhanh hơn thỏ nữa 】
【 An Văn giỏi vậy, chạy trốn còn nhanh hơn cả Hạ Cẩn 】
【 Cặp anh em chân dài 】
【2333 Ngay cả thợ quay phim cũng bị bỏ lại phía sau luôn kìa 】
……
Hạ Cẩn và An Văn chạy vào phòng chứa đồ, khoá cửa đóng chốt kỹ lại, vì chạy quá nhanh nên hai người đều dựa vào tường thở hồng hộc.
Lúc này, Hạ Cẩn đột nhiên ngẩng đầu nhìn An Văn, ánh mắt bắt đầu thay đổi.
【 Không đành lòng nhìn đâu, An Văn sẽ bị xé mất thôi 】
【 Bị xé bởi chính người anh trai mà mình tin tưởng nhất, chắc An Văn sẽ nghi ngờ cuộc đời luôn mất 】
【 Hạ Cẩn tàn nhẫn quá, xử lí nhị đệ rồi lại xử lí luôn Tam muội 】
【 Đây là cảm giác bị anh em trong nhà lừa gạt sau đó bị xé đến mức nghi ngờ cuộc đời luôn 】.
【 Do An Văn ngu ngốc quá mà, Trần Dục Văn đã nói cô ta đừng đi theo Hạ Cẩn từ trước rồi 】
【 Đúng là đồ ngu 】
……
Hạ Cẩn đi qua chỗ An Văn, An Văn lại giống như là không nhận ra được gì, còn nở nụ cười tươi tắn, màn ảnh bắt đầu tua chậm lại.
【 Nụ cười trông ngây thơ quá, tôi không nỡ nhìn cảnh này đâu 】
【 Đau lòng cho An Văn 】
【 Mau đoạn tuyệt quan hệ huynh muội đi 】
……
Ông nội Sở đang ngồi trước TV cũng sốt ruột la lên: “Tên khốn kiếp này, cậu không được xé Văn Văn!”
Đặc trợ Từ đang nhìn chằm chằm vào TV cũng lộ lắng cho An Văn, nhưng vẫn nói với ông nội Sở: “Chủ tịch, ngài đừng kích động.
”
Tay An Văn bảo vệ bảng tên sau lưng mình, bắt đầu lùi về sau mấy bước, nhưng trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười, giống như không có chút sợ hãi nào.
【 Nụ cười này An Văn hơi lạ à nha 】
【 Em ấy cuối cùng cũng nhận ra rồi 】
【 Cuối cùng em ấy cũng thấy rõ gương mặt thật của Hạ Cẩn 】
【 Chạy mau đi 】
……
An Văn không theo ý nguyện của người xem chạy thoát khỏi Hạ cẩn, mà ngược lại cô chợt dừng bước chân.
“Tiểu muội An, em mau cho anh xem bảng tên của em một chút đi.
” Hạ Cẩn nói.
An Văn nở nụ cười rồi đột nhiên vươn một bàn tay ra nói: “Anh có muốn bắt tay không?”
Hạ Cẩn kinh ngạc, cậu vươn tay ra, hai người đều chỉ bắt tay hai lần rồi