Hạ Cẩn nhướng mày với An Văn rồi nói: “Xem ra vận may hôm nay của đại ca không tốt lắm!”
Trần Dục Văn đưa ra đề nghị xé một chọi một, hai bên đều đồng ý.
Vì thế, Trần Dục Văn bắt đầu xé nhau với Hạ Cẩn, hai người con gái còn lại đứng ở ngoài cuộc chiến.
Trận đấu giữ hai người rất kịch liệt, thay phiên nhau đổi qua một bên tấn công một bên phòng thủ, khán giả cũng vô cùng phấn khích và hào hứng.
【 Năng lực chiến đấu của Hạ Cẩn không tồi 】
【 Hạ Cẩn không có kinh nghiệm nên không chạm được vào bảng tên của Trần Dục Văn 】
……
Đột nhiên Trần Dục Văn bắt đầu tấn công dữ dội, dồn dập, Hạ Cẩn nhảy lên đụng vào bảng tên sau lưng Trần Dục Văn, hai người đồng thời chạm vào bảng tên của nhau, “Roẹt!” Một tiếng, bảng tên của Hạ Cẩn đã bị xé xuống.
“Hạ Cẩn OUT!”
Hạ Cẩn bị đưa đi.
Làn đạn bắt đầu bay lên 【 Trò chơi kết thúc rồi 】
【 Trò chơi kết thúc thật rồi 】
【 An Văn xé được Triệu Ngưng là cao nhất, nhưng Triệu Ngưng có kinh nghiệm phong phú lắm 】
【 Đã biết kết cục của trò chơi rồi 】
……
Nhưng ngay lúc này, bà người trong màn ảnh lại trở nên yên lặng, đều đứng ngay tại chỗ.
Trần Dục Văn đột nhiên xua tay, hỏi: “Được rồi, hai người mau nói đi, ai trong hai người là thành viên của gia tộc Hắc Vân hả?”
Triệu Ngưng khϊếp kinh, cô ấy nói với Trần Dục Văn: “Trần Dục Văn, cậu là đồ ngốc đó hả! Cả ngày hôm nay em ấy đều đi theo bên cạnh Hạ Cẩn, vậy mà lại còn sống đến bây giờ, em ấy không phải là người của gia tộc Hắc Vân thì còn ai vào đây nữa?”
Trần Dục Văn nhìn An Văn, những An Văn lại đang bảo vệ bảng tên của mình rồi nhìn bọn họ, toát lên dáng vẻ em không tin ai đâu, cô hỏi: “Anh hỏi hai bọn em ai là người của gia tộc Hắc Vân, vậy còn anh thì sao?”
Triệu Ngưng nói: “Điều này rõ quá rồi còn gì, bây giờ em ấy đã bắn mũi tên về hướng của cậu rồi kìa, cậu muốn làm sao thì làm đi.
”
“Chủ yếu là em ấy cũng có khả năng bị Hạ Cẩn lừa, có lẽ Đường Đình và em ấy đều bị Hạ Cẩn tẩy não.
” Trần Dục Văn nhìn An Văn rồi nói.
Màn ảnh lại quay đến chỗ An Văn, cô gái nhỏ gầy gò và trắng trẻo, nhìn thế nào cũng giống như là bị Hạ Cẩn lừa.
【 ha ha ha ha tôi không trách Trần Dục Văn đâu 】
【 Nãy giờ tôi cũng luôn nghĩ là Triệu Ngưng 】
【 An Văn là con sói đội lốt cừu đó 】
【 Trông An Văn gầy gò trắng trẻo mà lại thanh thuần vô hại như vậy mà, ai sẽ nghi ngờ em ấy được chứ 】
【 Tôi cười chết mất,