“Mai này còn phải nhờ đến cậu giúp đỡ mấy kế hoạch.” Ông chủ Châu dụi tắt điếu xì gà, nhìn Thượng Thần Hi và nói.
Trợ lý bên cạnh lịch sự rót trà vào chung của ông chủ Châu và Thượng Thần Hi.
Chỉ lẳng lặng không nói gì.
“Cảm ơn.” Thượng Thần Hi nhìn anh ta và nói, “San sẻ được chuyện gì tôi sẽ sốt sắn làm cho ông mà, tôi vui mừng còn không hết.” Lại quay sang nghe ông chủ Châu tiếp tục, “Được vậy thì tốt.
Kế hoạch Vườn Hồng của Chính phủ chắc cậu cũng có nghe nói chứ?”
“Ừm hửm!”
“Trong đó có một hạng mục sẽ có ảnh hưởng đến lô đất của tôi bên Tân Giới.”
“Tôi nghĩ như vậy là tin mừng chứ hửm.
Chính phủ coi trọng kế hoạch này đến lúc đó giá đất chắc chắn sẽ tăng cao.”
Ông chủ Châu trái ngược lại thở dài một tiếng, “Vấn đề là họ sẽ động tới đá phong thủy của chúng tôi.”
Thượng Thần Hi lại không hiểu cho lắm: “Lỡ động đến đá phong thủy thì làm sao?”
“Cho dù Chính phủ có trả bao nhiêu tiền để mua lô đất của mình đi nữa, chừng ấy đã hợp tác phát triển với bên công ty Địa ốc Đại lục, mình không có số hưởng cũng vô ích phải không?” Ông chủ Châu nâng lên chung trà uống lấy một ngụm, nhìn Thượng Thần Hi đang chăm chú lắng nghe, “Tốt nhất là sửa đổi đường lối phát triển...!Tôi bắt được tin nội bộ, thật ra Chính phủ có hai phương án.
Nếu mình phản đối thành công, họ sẽ dùng đến phương án thứ hai, lúc đó tôi phát đạt.”
Thượng Thần Hi càng nghe càng cảm thấy khó hiểu, anh hỏi lại: “Tại sao vậy?”
“Sắp tới có một lô đất tư nhân đem ra bán đấu giá, đúng lúc lô đất đó nằm trong phương án thứ hai.
Ây! Nhưng đó chỉ là chuyện sau này.”
Nói đến đây Thượng Thần Hi thật sự đã hiểu ra, anh cũng nâng lên chung trà nhấp khẽ một ngụm, nghĩ ngợi liền bàn luận với ông chủ Châu.
“Ông Châu à! Tôi nghĩ thế này, nếu ông nói phát triển địa ốc trao đổi với mấy công ty bên Đại lục lãng phí thời gian tâm sức, không đáng cho lắm.
Nhưng lô đất ban nãy ông đề cập tôi cảm thấy chấp nhận được.”
Ông chủ Châu tỏ ra nghĩ ngợi, cuối cùng cũng gật gù tán đồng.
Sáng hôm sau Thượng Thần Hi đến công ty rất sớm, ngay cả Ân Hi luôn có mặt sớm nhất vẫn phải ngỡ ngàng.
Cô vừa hay muốn lau dọn trên bàn làm việc một lượt thì nhìn thấy một dãy chậu hoa tú cầu đặt dọc theo khung cửa sổ sát bên bàn làm việc của thư kí.
Cô vui mừng đến gần xem.
Thượng Thần Hi lúc này từ trong phòng làm việc bước ra, tay bỏ vào túi quần nhàn nhã tiến lại gần Ân Hi và nói:
“Có thích không? Anh cố ý chọn màu sắc khác nhau, để khi ngắm không phải nhàm chán.”
Ân Hi tươi cười nâng một chậu lên xem, rồi nhìn Thượng Thần Hi gật đầu và nói: “Em thích lắm, hoa này lại thơm dịu ngọt.
Cảm giác thật sự khoan khoái trong lòng.”
“Chà! Hai người hẹn nhau đến sớm sao chứ?” Uông Thành từ ngoài cửa đi vào, ngạc nhiên bảo.
Ân Hi và Thượng Thần Hi cũng bất ngờ quay sang nhìn về phía Uông Thành đi tới.
Uông Thành thì nhanh chóng chuyển đổi tầm nhìn sang mấy chậu hoa tú cầu, hết ý khen ngợi.
“Ân Hi! Mấy chậu hoa này đẹp mắt quá! Em trưng bày đó à?”
“Là tao mua cho Ân Hi đấy! Coi như bù đắp hôm qua không đến phụ dọn nhà.”
Uông Thành lập tức bĩu môi nói: “Vậy mới có tính người một chút.”
Đợi khi Ân Hi thu dọn chỗ làm việc một lượt, Cố Thừa Luân cuối cùng cũng đến.
Bấy giờ Thượng Thần Hi tỏ ra nôn nóng liền gọi hai thằng bạn vào trong phòng riêng để họp.
Lúc đến cửa thì gọi luôn cả Ân Hi: “Em cũng vào trong họp cùng bọn anh đi.
Có chuyện cần bàn.”
Ân Hi có chút ngỡ ngàng, nhưng cô không hỏi lại, chỉ nhanh nhẹn vào cùng bên trong.
Cô chọn ngồi ở chỗ ghế phía sau lưng ba người đàn ông kia, giống như thư kí bình thường khác, lẳng lặng lắng nghe họ bàn thảo.
Thượng Thần Hi là người lên tiếng trước:
“Là thế này, có một kế hoạch đêm qua tao đã nói với thằng Luân rồi.
Có lô đất tư nhân bên Tân Giới sẽ được mang ra bán đấu giá, và tao muốn Dật Vĩ đến đó đấu giá mua về.”
“Trời ạ, đấu giá? Mình có làm được không đây?” Uông