làm lễ chiếu phim cuối tháng tư, đúng kỳ nghỉ lễ 1/5 thì chính thức công chiếu.
Khổng Hi Nhan là diễn viên chính nên chắc chắn phải tham gia, Trì Vãn Chiếu suy nghĩ mãi cuối cùng đẩy hết công việc trong ngày tham gia cùng nàng.
Bộ phim này khi chưa chiếu cũng đã thu hút rất nhiều người hâm mộ mong chờ được xem rồi, mọt game phần lớn đều ủng hộ, nhưng vẫn có phần nhỏ chê bai mắng chửi, nói rằng game hay như thế sao lại phải chuyển thể thành phim làm gì, nhưng những lời mắng chửi này sau khi poster được tung ra thì dần dần bay biến.
Bởi vì poster quá đẹp.
vốn là trò chơi tiên hiệp, bộ phận mọt game mắng chửi cũng là do lo lắng nhà sản xuất không thể làm được hình ảnh đẹp, nhưng khi nhìn vào poster, tiên cảnh giống như game, Khổng Hi Nhan như tiên tử bước ra từ trong tranh, hơn nữa có tiểu sinh lưu lượng bảo chứng phòng vé Lục Hồi, tạo hình trong phim cũng cực kỳ tuấn tú, hoàn toàn phù hợp với nam chính của thế giới.
Thế là những mọt game này tạm thời ngừng chiến khi poster được tung ra.
Khổng Hi Nhan và Trì Vãn Chiếu ngồi trước màn chiếu, bên cạnh có nam chính Lục Hồi, cũng có nhiều diễn viên đóng vai phụ khác, Khổng Hi Nhan chào bọn họ xong thì ngồi xuống dựa vào Trì Vãn Chiếu nghỉ ngơi, dặn cô khi nào chiếu phim nhớ gọi nàng dậy.
Trì Vãn Chiếu đồng ý nhưng thầm quyết định không làm theo.
Gần đây Khổng Hi Nhan rất thích ngủ, về nhà cũ thì phân nửa thời gian đều là ngủ, Tạ Đan nói rằng phụ nữ mang thai hầu hết đều như thế, những tháng cuối thai kỳ thân thể biến đổi không dễ ngủ nữa, nên nhân lúc hiện tại thèm ngủ thì ngủ nhiều thêm.
Trì Vãn Chiếu thấy nàng như vậy không khỏi đau lòng.
Càng chăm sóc nàng tỉ mỉ chu đáo hơn.
Lần đi bệnh viện đó, cả cô và nàng cùng làm, nhưng cô thất bại, còn Hi Nhan thành công.
Nghĩ đến đây, Trì Vãn Chiếu đặt tay lên bụng nàng, các loại cảm xúc tập hợp lại, ánh mắt cô hiện lên sương mù mông lung.
Vài giây sau, khắp nơi tối lại, âm nhạc vang lên, phim bắt đầu chiếu.
Trước kia Trì Vãn Chiếu cũng không chơi game, chỉ xem qua poster, hình ảnh ấn tượng nhất chính là Khổng Hi Nhan trong tạo hình Lưu Ly, đẹp đến mức không tin nổi, nàng đứng đó không cần làm gì mà cũng đẹp như tranh vẽ.
Mở đầu bộ phim là tiên tử Lưu Ly hạ phàm gặp nam chính, nàng chưa va chạm nhiều, luôn tò mò với mọi thứ ở trần gian, nhưng cái gì cũng không hiểu, cùng với nam chính gây ra rất nhiều chuyện dở khóc dở cười, là mở đầu điển hình của một bộ phim thương mại.
Trì Vãn Chiếu rất nhập tâm xem phim, chỉ là ánh mắt cô luôn chuyển động theo Lưu Ly, Khổng Hi Nhan còn đang ngủ, cô nắm chặt bàn tay nàng, lòng bàn tay khẽ xoa xoa.
Nội dung tiếp theo không còn nhẹ nhàng hài hước nữa, Lưu Ly bị cuốn vào một âm mưu, kề vai chiến đấu cùng nam chính, trang phục cũng từ tiên tử không nhiễm bụi trần chuyển thành đồ màu đỏ gọn gàng, tóc dài buộc lên bằng khăn gấm, hồng y như lửa, gương mặt xinh đẹp không còn vẻ ngây thơ mới hạ phàm mà thêm mấy phần lạnh lùng.
Trước kia, các nhà phê bình phim đều nói điểm mạnh của Khổng Hi Nhan chính là sự thay đổi trong ánh mắt, dù là cùng một dung mạo, nhưng tâm trạng không giống thì có thể nhận ra ngay qua ánh mắt nàng.
Trì Vãn Chiếu rất tán thành ý kiến đó.
Trong màn ảnh, Lưu Ly đứng bên cạnh nam chính, gió lạnh vù vù, thổi bay vạt áo của hai người cùng thắt lưng gấm, hai người nhìn nhau, sắc mặt căng thẳng, trước khi kẻ địch xông đến thì cả hai nhảy lên, cảnh giao tranh cuối cùng này đẩy bộ phim lên cao trào.
Khuôn mặt xinh đẹp dần dần nhuộm đỏ, ánh mắt sắc bén, kiếm dài trong tay chém ra thu lại, đầu kiếm còn lưu vết máu đỏ tươi, Lục Hồi có võ công, chiêu thức tung ra nhưng nước chảy mây trôi, gọn gàng nhanh chóng, mà Khổng Hi Nhan ra chiêu thì mang theo chút tàn nhẫn cùng dứt khoát, suy nghĩ muốn đồng quy vu tận cùng người Ma giáo, ngay cả trong mắt đều đỏ lên.
Rất thoải mái!
Nhưng trong thoải mái lại có chút lo lắng!
Tất cả mọi người đều chú tâm vào hai người trên màn ảnh.
Mãi đến khi một kiếm đâm xuyên qua cơ thể Lục Hồi, mọi người đều kinh ngạc che miệng.
Ai cũng biết rõ trong game, cuối cùng nam chính và nữ chính chia tay mỗi người đi một ngả, không nghĩ đến trong phim lại thay đổi để nam chính chết đi!
Trong màn ảnh, Lưu Ly ôm thân thể Lục Hồi từ từ ngã xuống, nàng không khóc không gào, dịu dàng nhìn người trong lòng, sau đó khi nhấc mắt lên, ánh mắt như lưỡi dao, kiếm trên tay đâm vào một giáo đồ Ma giáo, gã mặc hắc y phía trước nhìn thấy thì cười xì một tiếng, vừa mới bước đến, trong chớp mắt Lưu Ly đã xuất hiện bên cạnh hắn!
Giơ tay chém!
Đầu người rơi xuống đất!
Gương mặt Lưu Ly bình tĩnh mà lạnh lẽo, tơ máu trong mắt càng sâu, quanh thân không có tia bi thương nhưng lại khiến cho người xem cảm thấy tuyệt vọng thấu xương.
Nàng phát ra khí thế gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, tiên lực luôn ẩn sâu trong người thức tỉnh, nàng ra đòn cuối cùng trong tư thế đập nồi dìm thuyền, liều mạng tung chiêu!
Khổng Hi Nhan tỉnh lại khi bộ phim vừa hết, nàng dụi dụi mắt hỏi: "Bắt đầu rồi ạ?"
Trì Vãn Chiếu quay đầu nhìn nàng, cười nói: "Vừa hết rồi.
"
Khổng Hi Nhan:!
Nàng quay sang trừng mắt với cô: "Chẳng phải em dặn chị nhớ gọi em dậy à?"
Trì Vãn Chiếu xoa xoa hổ khẩu trên tay nàng: "Thấy em quá mệt mỏi, chị muốn để em ngủ thêm một lúc.
"
Khổng Hi Nhan ảo não nhìn cô, đây không phải để nàng ngủ thêm một lúc mà là không hề có ý định cho nàng xem phim, Trì Vãn Chiếu tự biết sai, mãi đến khi lên xe vẫn không hề mở miệng.
Bữa trưa ăn ở nhà cũ, Tạ Đan đã chuyển về thành phố B từ khi biết Khổng Hi Nhan mang thai, Trì Huyên cũng muốn về nhưng bị Trì Nhất Phàm sắp xếp cho vào tập đoàn thực tập, vì thế em vẫn thường gọi điện về cho mẹ oán giận Trì Nhất Phàm nhẫn tâm.
Sau cơm trưa, các bài đánh giá phim cũng xuất hiện.
Khổng Hi Nhan ôm điện thoại, lướt xem bình luận.
- - Cũng không tệ lắm nha, ban đầu làm tôi cười đau cả bụng, phía sau thì đau lòng muốn hộc máu! Lục Hồi chết tôi còn suýt khóc!
- - Đừng nói nữa, lúc Nhan Nhan ôm Lục Hồi không khóc không gào thật sự quá đau lòng mà, tôi khóc như mưa luôn.
- - Dặn dò thân thiện, đi xem phim hãy chuẩn bị khăn giấy.
- - Làm sao bây giờ, tôi lại ship thêm một couple nữa! liệu Trì tổng có đánh chết tôi không?
Trì Vãn Chiếu bưng đĩa hoa quả đi đến bên cạnh Khổng Hi Nhan, đưa cho nàng, Khổng Hi Nhan nhìn cô một chút, quay lưng đi, lầm bầm hai tiếng không thèm để ý.
Tạ Đan ngồi trên ghế sofa xem TV, Khổng Hi Nhan thấy Trì Vãn Chiếu vẫn đứng sau lưng, nàng đơn giản ngồi dậy, Trì Vãn Chiếu thở ra, Khổng Hi Nhan trực tiếp vòng qua cô đi đến bên cạnh Tạ Đan hiền dịu nói: "Mẹ, con xem TV cùng mẹ nha.
"
Tạ Đan nghi hoặc vài giây: "Con không muốn ngủ trưa à?"
Khổng