Mạc Gia Uy tiến đến vỗ vai Thượng Lâm, còn cố ý vỗ vào chỗ đang bị thương.
Ánh mắt dọa người chỉ có anh thấy, Mạc Gia Kỳ đứng phía sau không biết được hai người đàn ông này đang dùng ánh mắt để trao đổi với nhau.
Ông ta nói: “Tỉnh rồi thì chuyển sang phòng khác đi.”
Thượng Lâm cúi đầu lập tức làm theo lệnh của Mạc chủ tịch.
Cô đoán khi ngất xỉu vẫn luôn nắm chặt tay nhau nên Thượng Lâm mới được an bài cho chiếc giường bên cạnh.
Đời trước tỉnh dậy đã biết được tin tức Thượng Lâm chết, hiện tại không biết chuyện gì sẽ xảy đến với anh.
Mạc Gia Kỳ cho dù muốn giữ người lại cũng đâu thể trực tiếp nói ra khỏi miệng, như thế rõ ràng là bướng bỉnh, giống hệt đời trước.
Đến khi căn phòng chỉ còn lại ba người, cô mới nhẹ nhàng nói: “Ba, người đừng nghiêm khắc với Thượng Lâm, anh ấy đã dùng cả tính mạng để bảo vệ con.”
Mạc Gia Uy gương mặt biểu thị đồng tình nhưng đó chỉ là nhất thời.
Túy Liên cầm lấy cao dao định gọt trái cây, Mạc Gia Uy liền ngăn cản: “Phu nhân, cứ để ta.”
Cô trước đây nhìn thấy hai người bọn họ tình cảm mặn nồng đến chán nản, nay lại muốn nhìn bọn họ lâu thêm một chút.
Nếu là thời điểm này, Mạc Gia Kỳ đang học năm nhất của trường đại học T, trong khoảng thời gian theo đuổi An Phong, chỉ mới một tháng nên chắc vẫn quay đầu kịp.
Đời trước cô theo đuổi người ta tận sáu tháng, kết hôn ở cùng nhau một năm sau đó là cái chết đến quá đột ngột.
Nếu muốn triệt để tránh xa An Phong và Lạc Lạc, thì chỉ còn cách chuyển trường chuyên tâm học hành, hoàn thành đại nghiệp trước sau lại tính đến chuyện tìm một người bên cạnh.
Cho dù sau này không ai nguyện ý kết hôn với cô thì nhận một đứa trẻ như cái cách ông bà Mạc làm, nhưng nhất định sẽ dạy dỗ nghiêm khắc.
Nghĩ như vậy Mạc Gia Kỳ liền nói: “Mẹ ơi, con muốn chuyển trường, tốt nhất là ngôi trường không danh tiếng ở vùng xa xôi nào đó.”
Giọng nói vô cùng bình ổn nhưng gương mặt buồn bã của Mạc Gia Kỳ không qua mắt được hai người từng trải.
Túy Liên thắc mắc hỏi: “Trường đang học có gì không tốt, bị người khác ức hiếp sao, là ai?”
Thời điểm này Mạc Gia Uy và Túy Liên chưa biết cô đang thích một người, vẫn chưa đến đỉnh điểm đòi sống đòi chết gả cho An Phong.
Mạc Gia Kỳ cảm thấy thật may mắn vì trở về thời điểm trước khi mọi rắc rối bắt đầu.
Cô nhanh chóng đáp: “Rất tốt nhưng không phù hợp với con.”
Mạc Gia Uy chăm chú gọt táo, bình ổn nói: “Đã bảo du học thì không chịu, bây giờ đến ngôi trường tốt nhất trong nước lại nói không phù hợp, không học trường đứng top đầu cũng phải là ngôi trường xếp kế, ta sao lại để con gái mình học ở ngôi trường không danh tiếng.”
Túy Liên vô cùng đồng tình: “Là không muốn nhìn thấy chúng ta nữa nên