“Xin lỗi... nhưng Uyển Vy... chỉ lần này thôi. Sau này... mọi thứ tôi sẽ nghe theo em...”
Nhưng, cả Giang Phong lẫn Bạch Uyển Vy đều biết rằng lời hứa của hắn chưa từng đáng tin. Cho nên, có tha thứ hay không thì hắn vẫn không thể lắng nghe ý kiến của cô.
Vết thương của Giang Phong không quá nặng, chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày là khỏi. Nhân cơ hội này, ngày nào hắn cũng tới gặp Bạch Uyển Vy. Dường như không nhìn thấy cô một ngày, hắn sẽ phát điên lên mất.
Trước kia, chỉ có mình cô sợ được sợ mất, giờ đây thì hắn cũng vậy, hắn đã lún quá sâu vào đoạn tình cảm này rồi.
“Em không chữa nữa... được không ? “
“Em nói gì vậy ? Khó khăn lắm mới tốt lên được một chút, em nói bỏ là bỏ sao ? Tôi không cho phép.”
Bạch Uyển Vy gục đầu xuống, dáng vẻ mệt mỏi lọt vào mắt Giang Phong. Hắn biết cô rất đau, rất mệt, hắn cũng vậy, nhưng chỉ còn cách này thôi. Nếu không... hắn sẽ bỏ lỡ cô cả đời mất.
Chẳng phải điều cô muốn nhất là có một cuộc sống bình yên với hắn và con sao ? Hắn đang giúp cô đây...
“Đâu có tác dụng... Chẳng phải anh nói em muốn gì cũng được sao ?”
“Đừng có uy hiếp tôi.”
Hắn quả thực đã nói như vậy rất nhiều, nhưng để cho cô tự do muốn làm gì thì làm thì chính là tổn hại đến tương lai của hai người. Hắn làm sao mà biết được... sẽ xảy ra chuyện gì bất trắc.
Bạch Uyển Vy nghẹn ngào, cô không nói gì nữa, lại chùm chăn kín mít lại, có lẽ cô sắp khóc rồi. Giang Phong thở dài, ngồi xuống giường, nhẹ nhàng mà xoa đầu cô.
“Tôi sẽ đưa em đi chơi, được chứ ? Đừng giận nữa. “
Rõ ràng Bạch Uyển Vy chỉ đang tìm cách được ra ngoài, cô kéo chăn xuống, ngước mắt lên hỏi Giang Phong: “Thật sao ?”
“Tôi không lừa em. Em tự mình chọn mọi thứ, tôi sẽ nghe theo em, được chứ ?”
Giang Phong đưa điện thoại cho Bạch Uyển Vy, cô không nhận lấy mà nói rằng mình muốn đến đảo Santorini. Cô đã muốn tới đó từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn không có cơ hội, bởi vì trước kia lịch trình quá kín, sau đó lại xảy ra rất nhiều chuyện.
Nhìn phản ứng của Giang Phong, Bạch Uyển Vy lại nghĩ rằng hắn không thích, cô hụt hẫng. “Anh không thích sao ?”
“Không, không, rất thích, em thích là được.”
“Vậy... ngày mai có thể đi không ?”
Giang Phong nhìn ra được sự mong đợi của cô, hắn đương