“Em... sắp chết rồi... nhưng...em không muốn... rời xa anh đâu...”
“Em nói gì vậy chứ... em sẽ khỏi thôi...”
Giang Phong ôm Bạch Uyển Vy vào lòng, cố gắng kìm nén nước mắt lại nhưng không thể. Hắn yêu cô... thật sự rất yêu rồi... cho nên từng giọt nước mắt của cô rơi xuống cũng có thể biến thành những con dao đâm vào tim hắn.
Giá như... những gì mà cô phải chịu đựng có thể chuyển hết sang cho hắn, thì tốt biết mấy. Hắn muốn được nhìn thấy cô tươi cười với mình, chứ không phải là như thế này.
Y tá cùng bác sĩ rất nhanh đã đến hiện trường, Giang Phong cuối cùng phải buông tay ra, bởi vì Bạch Uyển Vy cần được đưa đi cấp cứu ngay lập tức.
Đợi Bạch Uyển Vy được phẫu thuật, tim Giang Phong như muốn ngừng đập, chiếc áo dính đầy máu cũng không hề thay, chỉ có đôi mắt của hắn vẫn đang nhìn vào trong phòng.
Tại sao lại phải là cô ? Tại sao chuyện này lại xảy ra với cô ? Hắn cuối cùng cũng đã học được cách yêu một người con gái, hắn muốn chứng minh cho cô, cho toàn thế giới này thấy Giang Phong thật lòng yêu Bạch Uyển Vy, nhưng lẽ nào đã quá muộn rồi sao ?
Là vì hắn nhận ra tình cảm của mình quá muộn, cho nên đây là hình phạt dành cho hắn sao ? Trước đây, thứ duy nhất có thể khiến hắn phải trả giá chính là quyền thế, tiền tài, danh vọng, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện ra rằng mất đi mọi thứ mà có cô còn tốt hơn là có mọi thứ nhưng lại mất cô.
Sau gần hai tiếng mà Giang Phong cứ ngỡ như cả thập kỉ đã trôi qua, ca cấp cứu đã kết thúc. Bạch Uyển Vy hôn mê, nhưng chỉ cần đợi vài ngày nữa là cô sẽ tỉnh. Giang Phong nghe xong như trút được một gánh nặng xuống, hắn thở phào, cả thân thể cao lớn dựa vào tường.
Cho dù cơ hội chỉ là 0.01%, hắn và cô cũng sẽ cùng nhau vượt qua, hắn sẽ không buông tay cô nữa đâu...
“Giang tiên sinh, ngài nghỉ một chút đi, chúng tôi có thể chăm sóc phu nhân.”
“Không cần.”
Quả thực đã hai ngày Giang Phong không ngủ, hắn thật sự rất mệt mỏi, nhưng cô tỉnh dậy mà không nhìn thấy hắn thì sao ? Hắn không thể rời mắt khỏi cô được. Dù cho có kiệt sức, hắn cũng phải ở bên cô.
Ngày hôm sau, Bạch Uyển Vy vẫn chưa tỉnh lại, cả tâm trí Giang Phong dần trở nên hỗn loạn hơn. Hắn sợ...