Dứt lời, anh dùng răng rút phăng dây váy của Cát Diệp ra.
Hạ cánh môi mình xuống, chiếc lưỡi Đế Thiết Thành vẽ vòng tròn quanh nhũ h0a hồng nhuận.
Bàn tay lớn không thôi nhào nặn bầu ng ực mềm mại.
Cát Diệp nhăn nhó.
Toàn thân nóng bừng bừng tựa phích nước đang sôi sục.
Ngón tay anh lướt dọc rãnh bụng cô xuống phía dưới, vén vạt váy lên để tìm tới nơi tư [email protected]
Bị anh tấn công vào những phần nhạy cảm nhất, Cát Diệp mím môi gắng nuốt âm thanh r3n rỉ vào trong.
Cô vốn chỉ có ý định trêu chọc anh một chút, không muốn nhập vai sâu đến nỗi hóa thành ả đàn bà lẳng lơ dưới thân trai lạ.
Đế Thiết Thành thấy thế, càng lấn tới mân mê "cô bé" hồng hào.
Ngón tay anh thô ráp và vương chút khí lành lạnh, làm Cát Diệp giật nảy mình, kẹp chặt hai đùi lại.
Anh không nhanh không chậm, ngước mặt lên cắn vào vành tai cho cô chịu hé miệng.
Phía dưới anh dễ dàng tách đôi chân cô, gian xảo đưa đôi mắt ẩn hiện sau lớp mặt nạ lên dụ dỗ:
"Mở rộng ra nào, tôi nhớ tiếng rên đáng yêu của em lắm rồi."
Mở rộng ư? Ý anh là mở miệng hay dang chân? Cát Diệp th ở dốc, nghĩ rằng với cái tính lưu manh ấy thì tức là cả hai.
Thật xấu hổ khi bị anh đàn áp như vậy, rõ ràng ban đầu là cô chủ động v3 vãn anh.
Cát Diệp hít sâu, lấy hết chút sức lực còn sót lại mà vùng dậy, đẩy anh nằm bẹp xuống giường, thế chỗ cho mình.
Rồi không để Đế Thiết Thành kịp phản ứng, Cát Diệp lập tức cưỡi lên người anh, tư thế táo bạo và ph óng đãng tuyệt mỹ.
Đế Thiết Thành ngỡ ngàng, mắt anh trợn tròn, hai má đỏ ửng lên.
Cát Diệp lả lơi đặt chiếc lưỡi ấm nóng nơi tấm ngực trần nam tính, tay hư hỏng vuốt v e thứ đang phình to dưới lớp quần âu chật chội.
Cô kéo khóa [email protected] anh xuống, giải phóng con quái vật sừng sững căng cứng.
Thứ đó dài đến vô tình chọc thẳng vào bụng cô.
Cát Diệp nhướng mày, xoa nhẹ phần q.u.y đầu của anh, thấy anh co giật thân mình trông thật dễ thương.
Hơi thở anh gấp gáp và nặng nề vì chứa bao nhiêu kh0ái cảm đang dâng trào.
Máu nóng chảy dọc khắp cơ thể, thân nhiệt tăng lên không phanh, nhất là ở nơi hạ bộ.
Có bao nhiêu khối cơ, Đế Thiết Thành gồng hết lên bấy nhiêu, cắn răng ngửa mặt về sau.
Cát Diệp cười khúc khích, đưa tay lên định gỡ chiếc mặt nạ mà Đế Thiết Thành đang đeo xuống.
"Đừng." Đế Thiết Thành giữ cổ tay cô lại.
"Thả lỏng ra nào, em nhớ biểu cảm hứng tình của ngài lắm rồi."
Cô gian tà cất giọng, đặt một nụ hôn lên môi khiến anh phân tâm rồi thành công gỡ bỏ lớp mặt nạ ngột ngạt của cả hai.
Đế Thiết Thành mê mẩn không biết trời đất.
Cô lúc này không còn là Diệp Diệp ngây ngô và dịu hiền ngày nào.
Về đêm, cô hóa hồ ly ma mị, làm con mồi rơi vào sương mờ u mê không lối thoát.
"Đế thiếu trông thật đẹp." Cát Diệp âu yếm gương mặt đang đỏ rực vì sung sướng của anh.
"Em cũng gan thật đấy, dám vụng trộm lên giường với thằng đàn ông khác trong lúc không có tôi."
"Ồ, anh vẫn nghĩ em ngốc tới nỗi không nhận ra ông xã yêu dấu của mình? Hay do em diễn quá xuất thần rồi? Dù nguyên nhân là gì thì người ngốc nghếch vẫn chính là anh, Thành à."
Nghe cô lý giải anh liền thấy nhẹ lòng hẳn đi, lại còn được nghe một tiếng "ông xã" ngọt hơn đường mật nên nhẹ dạ tha thứ ngay cho thói nghịch ngợm của Cát Diệp.
Li3m những ngón tay thon, Đế Thiết Thành tra khảo:
"Vậy em tính sao với câu chê bai thứ đó của tôi vừa bé lại vừa yếu."
Cát Diệp cười trừ, thấy khi ấy mình quả thật đã trêu anh quá đà, chạm đúng vào nỗi tự ái đàn ông.
Giờ thì thứ bé và yếu mà cô nói đang vùng dậy nóng hổi như khúc côn hiếu chiến, nôn nóng muốn được xẻ đôi cơ thể cô.
"Đâu có, em chỉ là thấy anh luôn hành xử dịu dàng mà không thỏa mãn hết thú tính của mình.
Vậy nên lâu dần em cũng sinh chút nhàm chán, muốn có gì đó mạnh bạo hơn nữa."
Đế Thiết Thành che mặt bật cười phóng túng, rút chiếc thắt lưng đắt tiền ra khỏi cạp quần, anh hạ giọng:
"Xem ra tôi có một nàng bảo bối máu M* rồi."
(*máu M: người mang khuynh hướng thích sự bạo d.â.m, cảm thấy phấn khích trong chuyện quan hệ khi ĐƯỢC NHẬN những màn tra tấn bạo lực, trói bằng dây, quất bằng roi hoặc thắt lưng, xích vào giường, cắn cấu, xé quần áo,...)
Ngay lập tức Đế Thiết Thành lật người đè Cát Diệp xuống giường, dễ dàng chiếm thế thượng phong như mọi lần.
Trói ngược hai tay cô ra sau lưng, chiếc dây da của anh khóa chặt cử động của cô lại.
Cà vạt bị vứt dưới sàn cũng được anh nhặt về, thắt quanh cổ Cát Diệp như sợi xích.
Xong xuôi, Đế Thiết Thành hào hứng