Dường như việc Nhan Tô Ni yêu đương chỉ là để theo đuổi cảm giác, chứ không phải tình yêu thật sự gì.
Nếu người này không gây ấn tượng được với cô ta, cô ta lập tức không còn thích thú gì nữa.
Hơn nữa lại còn phải cực kỳ thuần khiết, nếu người này chẳng may không hoàn mỹ, hoặc chẳng may thả rắm trước mặt cô ta, gây ảnh hưởng hình tượng, Nhan Tô Ni lập tức tiêu tan cảm giác lúc trước.
“Nhan Tô Ni, cô đây là muốn rút ra sao?” Ninh Thư có chút buồn cười hỏi.
“Rút gì cơ?” Nhan Tô Ni lắc đầu, “Tớ vẫn yêu thích An Húc Thần, nhưng tớ hy vọng các cậu có thể chung sống vui vẻ hòa hợp.”
Ninh Thư: →_→
Ninh Thư cúp điện thoại, mỗi lần nói chuyện với Nhan Tô Ni xong, Ninh Thư lại có cảm giác tam quan của mình bắt đầu rung lắc.
Chỉ sợ không chịu đựng nổi mà bất ngờ sụp xuống.
Trò chuyện với Nhan Tô Ni chưa được bao lâu, An Húc Thần đã gọi điện thoại cho cô, quát mắng Ninh Thư vì sao lại nói ra việc hắn dự tính làm ăn cho Nhan Tô Ni biết, lại còn vay tiền Nhan Tô Ni.
An Húc Thần có cảm giác cực kỳ xấu hổ và mất mặt.
Cảm thấy Ninh Thư phá hủy hình tượng hoàn mỹ của hắn trong lòng Nhan Tô Ni.
Ninh Thư không chút nghĩ ngợi ngắt điện thoại, hai kẻ này đều có bệnh.
Chuyện này xảy ra, làm tiền đề cho việc xoi mói đối phương giữa hai kẻ kia.
Lấy quan điểm vặn vẹo về tình yêu của Ninh Thư mà soi xét, thì việc là chính mình là quan trọng nhất, giữ lấy cốt lõi, tinh thần của mình chứ không phải thay đổi và khoác lên mình những thứ giả tạo để ngụy trang bản thân.
Tôi là thế đấy, cô thích cũng được, mà không thích cũng chẳng sao, chẳng liên quan gì tới tôi cả.
Tình yêu của An Húc Thần và Nhan Tô Ni, chính là phô diễn những mặt tốt đẹp tới mức cực đoan cho đối phương nhìn thấy.
Cõ lẽ Nhan Tô Ni không biết An Húc Thần là một kẻ cực kỳ keo kiệt và ích kỷ đâu nhỉ.
Hoặc có lẽ hắn ở trước mặt Nhan Tô Ni lại hào phóng thì sao.
Trong khoảng thời gian này, An Húc Thần vẫn luôn chạy ngược chạy xuôi, cuối cùng thành tựu đầu tiên của hắn cũng đã xuất hiện.
Là một trang web tổng hợp video, có đủ loại video trong trang đó, manga, anime, phim truyền hình, tin tức điện ảnh, livestream hot girl hot boy, những người đăng ký làm thành viên của trang web cũng có thể tự upload video của mình lên, ghê thậc.
Nếu cứ để nguyên như vậy, có khả năng trang web sẽ thu hút được số lượt truy cập rất lớn.
Thời đại này chính là thời đại internet, An Húc Thần làm ra được một trang web video hoành tráng như vậy, thật sự có thể thành công.
Song trang web này hiện tại khá thô sơ, nhưng giao diện ban đầu cũng đã phát hành, vì vậy mỗi ngày tinh thần của An Húc Thần đều phấn chấn.
Đầu vào cần một lượng lớn nhân lực, vật lực, và tiền lực.
Có điều tài chính của An Húc Thần có chút thiếu thốn, hắn còn mở miệng hỏi Ninh Thư vay tiền, “Cô có tiền gửi trong ngân hàng không, cho tôi mượn trước một ít để quay vòng.”
Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Nếu tôi có tiền, cũng chẳng tới mức ngay cả khoản nợ mua nhà cũng chưa trả hết nổi, anh đi mượn của Nhan Tô Ni đi.”
An Húc Thần không nói nữa.
Xem ra vì tự tôn, nên hẳn là sẽ không mở miệng đề cập việc này với Nhan Tô Ni.
Vì sao hắn có thể không kiêng kị cái gì mở miệng đòi tiền cô, chẳng lẽ là vì ở trước mặt cô, hắn không cần phải duy trì hình tượng?
An Húc Thần còn nói thêm: “Nếu không thì bảo bố mẹ cô cho tôi mượn một ít đi.”
Ninh Thư:…
“Ba mẹ tôi không có tiền, trước kia lúc chúng ta kết hôn, anh tới một phân tiền cũng không cho ba mẹ tôi, vẫn là tôi bỏ tiền ra đưa cho ba mẹ, vậy nên cho dù ba mẹ tôi có xuống dưới suối vàng cũng không có tiền để đưa cho anh đâu.” Ninh Thư lạnh mặt nói.
An Húc Thần nhíu nhíu mày, “Sao cô cứ tính toán chi li thế nhỉ, chúng ta là vợ chồng, là người cùng nhau đi tới cuối cuộc đời, xấu chàng thì hổ ai.”
“Nhưng không có tiền thì có thể hô biến ra được tiền chắc?” Mặt Ninh Thư tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, “Anh cũng có thể tìm ba mẹ anh mượn chút tiền.”
“Ba mẹ tôi cũng không có tiền.”
Ninh Thư: Đệch…
“Không còn cách nào cả, chỉ có thể đến ngân hàng vay thôi.” An Húc Thần thở dài một hơi nói, “Hay là thế chấp đi?”
An Húc Thần liếc Ninh Thư một cái, trong lòng Ninh Thư tức khắc nhảy lên, không nói chuyện, An Húc Thần nói: “Thế chấp căn hộ này để vay tiền đi.”
Ninh Thư:…
Tên cặn bã lòng dạ đen như nước cống này.
Khoản nợ mua nhà giờ chỉ còn mình cô gánh vác, mà hắn còn muốn cầm giấy tờ đi thế chấp, nếu công việc làm ăn của An Húc Thần thất bại, vậy tiền hắn vay cũng không trả lại cho cô được, mà khoản nợ để mua căn nhà cũng chưa trả hết, vậy thành ra cô vừa mất nhà, vừa mất tiền lại còn phải đèo bòng thêm một khoản nợ mua nhà nữa à.
Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Nhà này
không thể thế chấp để vay nợ được, bởi vì nó vẫn còn đang trong thời gian trả góp khoản vay mua nhà, hơn nữa muốn thế chấp còn phải có thêm điều kiện là nhà ở phải được sử dụng trên hai mươi năm nữa, căn nhà này mới mua chưa tới hai năm, không thể thế chấp được.”
“Sao cô lại biết là không thế chấp được.” An Húc Thần nhìn chằm chằm Ninh Thư, “Có phải là cô không muốn giúp tôi hay không, chỉ cần trang web ổn định là có thể có được lợi nhuận, tôi khẳng định sẽ trả hết tiền tôi mượn của cô, lại còn giúp cô trả hết khoản nợ mua nhà còn lại.”
Ninh Thư: Bà mà tin mày thì bà cạp đất ăn qua ngày mất.
An Húc Thần vẽ ra miếng bánh béo bở mà rỗng tuếch như vậy, chứng tỏ trong lòng hắn có quỷ.
Ninh Thư nhàn nhạt nói: “Cho dù có muốn thế chấp để vay tiền cũng không thế chấp được, không phải là tôi không muốn giúp anh, mà nói đúng phải là tôi không giúp được anh.”
“Tôi bảo anh vay tiền Nhan Tô Ni, vậy mà anh lại không mở miệng được, nếu anh không nói được thì để tôi nói hộ cho.” Ninh Thư lấy di động ra.
An Húc Thần vội vàng ngăn Ninh Thư lại, “Đừng, để tôi tự mình nghĩ cách.”
Cuối cùng An Húc Thần vẫn vay được tiền, đồ thế chấp là một căn hộ nhỏ.
Ninh Thư khá kinh ngạc, căn nhà này ở đâu lòi ra vậy, hơn nữa căn hộ này còn nằm trên đoạn đường khá là đắt đỏ.
Tên An Húc Thần này che dấu thật sự rất sâu nhé, rõ ràng bản thân có đồ thế chấp, vậy mà việc đầu tiên nghĩ tới lại là lấy căn hộ của cô đi thế chấp.
“Anh có nhà từ lúc nào vậy?” Ninh Thư nhìn An Húc Thần hỏi.
An Húc Thần nói: “Căn hộ kia thật ra là của ba mẹ tôi, ba mẹ tôi mua lâu rồi, để sau này về già dưỡng lão, bây giờ chỉ có thể mượn tạm để thế chấp.”
Ninh Thư:…
Ba mẹ gì chứ, còn lâu Ninh Thư mới tin, có thể chắc chắn một điều rằng căn hộ này là của An Húc Thần, hắn cũng sắp bốn mươi rồi, việc để ra được một căn hộ cũng không phải là điều kỳ lạ.
Nhưng An Húc Thần chưa từng nói chuyện này cho Tiết Tĩnh biết, nhà cưới vẫn để Tiết Tĩnh lo liệu.
Còn khoản nợ mua nhà cũng để Tiết Tĩnh trả.
Căn bản người ta không thèm coi căn hộ của cô là nhà cưới.
Này, này…
Lúc này Ninh Thư đòi tiền An Húc Thần, An Húc Thần lập tức nói cô tính toán chi li, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ tới tiền.
Vậy loại hành vi này của An Húc Thần nên gọi là gì.
Lừa người kết hôn với mình cũng thôi đi, còn mẹ nó là đại gia.
“Sao anh không hề nói cho tôi biết việc anh có căn nhà này?” Ninh Thư nhìn chằm chằm An Húc Thần.
An Húc Thần nhàn nhạt nói: “Căn hộ này thật ra không phải của tôi, là của ba mẹ tôi, những thứ của ba mẹ tôi, tôi sẽ không chiếm làm của riêng, nếu không phải do không quay vòng vốn được, thì sao tôi lại phải thế chấp nhà của ba mẹ chứ.”
Ninh Thư không muốn nghe người này nói chuyện nữa, An Húc Thần và Nhan Tô Ni là cùng một giuộc, đều là những kẻ dối trá ích kỷ.
Ai cũng sẽ có tính ích kỷ, lợi bu hại tránh, bởi chúng là là bản năng, nhưng từ trước tới nay chưa thấy một ai giống bọn họ đến vậy.
Phận kỹ nữ còn muốn lập đền thờ trinh tiết, thì quỷ mới biết này da mặt hai kẻ này dày tới mức độ nào.
Còn phải tự tán dương bản thân một phen thật sự khiến Ninh Thư khá là cạn lời.
Ninh Thư chỉ nhàn nhạt đáp: “Có thể vay được tiền là tốt rồi.”
An Húc Thần đối với sự nghiệp tương lai của mình tràn ngập tin tưởng, song giống như trang web mới mở của hắn, chả có tẹo teo nhân khí gì cả.
An Húc Thần còn vung một đống tiền vào quảng cáo.
Sau khi lập trang web thành công, An Húc Thần lập tức mời Nhan Tô Ni làm người phát ngôn cho trang web của mình.
Nhan Tô Ni lớn lên xinh đẹp, dáng người lại bốc lửa, tự nhiên là người thích hợp nhất.
Nhan Tô Ni trở thành streamer đầu tiên trên trang web của An Húc Thần.