Ninh Thư không ngờ Đồng Ngọc lại ở đây đợi mình, có cảm giác như bị bắt tại trận vậy.
"Ta đi ngồi ở nhà vệ sinh, nửa đêm còn bị tiêu chảy." Ninh Thư ôm bụng nói.
Đồng Ngọc cũng không quá để ý Ninh Thư đi đâu, nói: "Thân thể Cách cách có chút khó chịu, ngươi đi xem đi."
"Vâng." Ninh Thư theo Đồng Ngọc đi đến phòng của Nữu Hỗ Lộc thị, Nữu Hỗ Lộc thị nằm ở trên giường, sắc mặt có chút không được tốt cho lắm.
Ninh Thư đi tới bắt mạch cho Nữu Hỗ Lộc thị, cuối cùng mới nói: "Cách cách không sao đâu, chỉ là dạ dày có chút khó chịu."
Trên mặt Nữu Hỗ Lộc thị hiện lên vẻ thất vọng, Đồng Ngọc bên cạnh nhìn thấy biểu cảm của Nữu Hỗ Lộc thị, hỏi Ninh Thư: "Chỉ là dạ dày không thoải mái thôi à?"
Ninh Thư liếc mắt nhìn biểu cảm của Nữu Hỗ Lộc thị và Đồng Ngọc, trong lòng đã hiểu hơn một chút rồi, chắc là cảm thấy có khả năng mang thai đây mà, Ninh Thư nói: "Nô tỳ bắt mạch lại một lần nữa xem."
Đã trễ thế này rồi Nữu Hỗ Lộc thị cũng không tiện đi tìm đại phu trong phủ, kéo cô tới đây, Ninh Thư bắt mạch, hoàn toàn không phải là hoạt mạch.
"Cách cách quả thực là dạ dày không được thoải mái, Cách cách không cần lo lắng ạ." Ninh Thư thu tay về rồi nói.
Nữu Hỗ Lộc thị gật đầu: "Ngươi lui xuống đi."
Ninh Thư cúi người chào rồi xoay người rời khỏi phòng, sau đó Đồng Ngọc cũng theo sau ra khỏi phòng, cho Ninh Thư một cây trâm bạc, nói: "Đây là quà Cách cách thưởng cho ngươi."
"Nô tỳ khấu tạ Cách cách." Ninh Thư nhận cây trâm bạc.
Đồng Ngọc hỏi Ninh Thư: "Cách cách thực sự không có..."
Ninh Thư gật đầu: "Mạch đập bây giờ của Cách cách quả thực không phải tình trạng đó, muốn có chắc phải tầm một tháng nữa mới có hoạt mạch."
"Cơ thể Cách cách rất khỏe mạnh, đừng lo."
"Ngươi đi về nghỉ ngơi đi." Đồng Ngọc nói với Ninh Thư, Ninh Thư cúi người chào rồi xoay người rời đi.
Về đến phòng, Ninh Thư ngồi trên chiếc giường nhỏ, trong lòng có có một loại cảm giác không được tốt cho lắm, cảm giác bây giờ Nữu Hỗ Lộc thị tập trung ánh mắt trên người cô mất rồi, cũng không phải không quan tâm như trước nữa rồi.
Như vậy thì buổi tối cô muốn tới phòng tiểu Cách cách lại càng khó khăn hơn rồi, lần này bị bắt còn có thể nói là đi vệ sinh, nhưng lần sau thì sao đây, lần sau nữa phải làm sao đây.
Hiện tại cô chẳng dễ dàng gì mới có thể nuôi tiểu Cách cách béo hơn một chút, ít nhất cũng đã qua lễ đầy tháng.
Ninh Thư vẫn luôn không hiểu Nữu Hỗ Lộc thị có ý gì nữa, chẳng lẽ muốn bồi dưỡng mình thành người thân tín của nàng sao, nhưng lại không có cách nào tin tưởng cô, chỉ có thể như vậy mà quan sát cô thôi.
Ninh Thư bày tỏ bản thân mình chỉ muốn làm một tiểu a hoàn yêu ổn không cần ai để ý đến sự tồn tại của mình cả, chắc là từ lần Tống thị khó sinh, khiến cho Nữu Hỗ Lộc thị cảm thấy mình là một người khá hữu dụng đây mà.
Trong lòng Ninh Thư thở dài một hơi, sau này muốn đi tới phòng của tiểu Cách cách khó hơn nhiều rồi, đi đêm lắm có ngày gặp ma, nhiều lần như vậy nhất định sẽ bị bắt.
Tức ngực quá, không phải là con mình mà mình phải quan tâm như vậy đó.
Tống thị không thể dành một chút tình cảm cho con mình được hay sao?
Ninh Thư không ngủ được, ngồi tu luyện Tuyệt Thế Võ Công, tu luyện một thời gian dài rồi, từ khi đến thế giới này, Tống thị mang thai rồi sinh con, đến khi tiểu Cách cách được hai tháng, cũng sắp đến thế giới này được một năm rồi.
Tuyệt Thế Võ Công đạt được mấy sợi kình khí, cũng may có thể tu luyện được.
Nếu như kình khí này có thể truyền vào trong thân thể của người khác, có thể phục hồi sức khỏe của người khác thì càng tốt.
Kình khí của Tuyệt Thế Võ Công có thể chữa trị cơ thể chịu ám thương, có thể cường hóa thân thể, đặc điểm lớn nhất của Tuyệt Thế Võ Công mà Ninh Thư tu luyện là một lực vô cùng lớn.
Khi tu luyện đến trình độ cao nhất, kình khí sẽ biến thành từng con rồng vây quanh vùng dưới rốn.
Nếu như cô có thể đưa kình khí vào cơ thể của tiểu Cách cách, thì có thể nâng cao sức khỏe của tiểu Cách cách, nguồn sức mạnh này chính là năng lượng, là năng lượng mà cơ thể cần.
Ninh Thư điều động kình khí trong đan điền, xem xem có thể ép ra khỏi thân thể hay không, có thể đưa nguồn năng lượng này vào cơ thể
người khác như nội công hay không.
Ninh Thư thử đi thử lại để dẫn kình khí vào trong đan điền, nếu như có thể thành công thì tốt, sau này cô không thể tới chăm sóc đứa bé mỗi ngày được nữa rồi.
Bị người khác phát hiện ngay cả có miệng cũng không nói rõ được.
Ninh Thư luyện đi luyện lại cho đến khi trời sáng, cũng không thể dẫn kình khí ra ngoài được, ngược lại còn khiến toàn thân mình toát hết cả mồ hôi, đi lau người, rồi lại bắt đầu công việc quét dọn viện, cầm khăn lau sàn nhà và lan can.
Vừa quét dọn, trong lòng Ninh Thư vừa hỏi 2333: "Ta phải làm như thế nào mới có thể dẫn kình khí ra ngoài cơ thể."
"Ai biết được." 2333 thẳng thắn nói.
Ninh Thư liếc mắt: "Vậy ngươi có ích lợi gì vậy, cái đồ phế vật này."
"Ta có chỗ nào là phế vật chứ?" Giọng nói của 2333 kích động hỏi.
Ninh Thư bật cười một tiếng: "Chỗ nào của ngươi cũng đều là phế vật, mỗi lần hỏi ngươi ngươi đều không biết, ngươi nói xem ngươi biết cái gì, vấn đề đơn giản như vậy mà ngươi cũng không biết."
"Ah, vấn đề đơn giản như vậy cô hỏi ta làm gì." Giọng nói của 2333 hèn mọn: "Bây giờ là nhiệm vụ thực tập, từ chối cố vấn bất kỳ vấn đề gì."
Hệ thống phá hoại chẳng có chút tác dụng gì cả, format lại luôn đi.
Làm xong việc của mình, Ninh Thư về phòng của mình, suy nghĩ xem làm sao mới có thể dẫn kình khí ra khỏi cơ thể.
"Khụ khụ..." Âm thanh của 2333 vang lên trong đầu của Ninh Thư.
Ninh Thư liếc mắt: "Chuyện gì?"
"Dùng lực tinh thần, dùng lực tinh thần dẫn kình khí ra khỏi cơ thể, kình khí không chỉ có thể khiến cho thân thể khỏe mạnh hơn, mà còn có thể là vũ khí công kích." 2333 mở miệng nói.
"Lực tinh thần?" Ninh Thư hơi kinh ngạc hỏi: "Lực tinh thần rất quan trọng sao?"
"Tất cả những trị số hệ thống sắp xếp ra đều hữu dụng cả, lực tinh thần lớn mạnh rồi, con người có thể dựa vào ý niệm mà di chuyển được cả ngọn núi lớn, thậm chí có thể khống chế tư tưởng của người khác."
"Thuật thôi miên có thể xem như là cấp thấp nhất của việc khống chế tinh thần." 2333 nói: "Mỗi lần ta đều nói với cô, lúc tăng thêm điểm skill không cần luôn phải tăng một hai loại, bắt được một loại là cứ thế tăng thêm, giống như có thù với nhau vậy."
"Ah, về sau ta sẽ tăng thêm chút điểm skill trên lực tinh thần." Ninh Thư bày tỏ điểm skill không đủ dùng, trước đó chỉ tăng thêm điểm vũ lực, phát hiện trí tuệ cũng rất quan trọng, liền tăng thêm trí tuệ và vũ lực, sau đó lại phát hiện mẹ kiếp bản thân mình sao mà khổ thế, là một đứa trẻ xui xẻo, lại tăng thêm may mắn, bây giờ lại phát hiện lực tinh thần cũng rất quan trọng, sau này lại phải tăng thêm lực tinh thần rồi.
Nếu như có thể lựa chọn, Ninh Thư chỉ muốn lấy hết điểm skill tăng vào điểm vũ lực cho xong, vũ lực mạnh có thể tiêu hủy cả thế giới, một cú đấm có thể giải quyết tất cả mọi chuyện.
Được rồi, không thực tế chút nào.
"Vậy ta nên dùng tinh thần lực như thế nào?" Ninh Thư có chút ngơ ngác hỏi 2333.
"Ý niệm, dùng ý niệm, cô là đồ con lợn sao, ta đã nói mấy lần rồi hả."
Ninh Thư: →_→
Ngươi mới là đồ con lợn, ngươi là đồ con lợn.
Ninh Thư bỏ hết ý nghĩ ra khỏi đầu, dùng ý niệm của mình khống chế kình khí trong thân thể, muốn dẫn kình khí tới các ngón tay.
Nhưng khó khăn vô cùng, có lẽ Ninh Thư không quá quen với việc dùng lực tinh thần, hay là kình khí quá nhỏ, kình khí bằng cọng tóc hoàn toàn không dễ khống chế, còn chưa kịp dẫn đến vị trí của cánh tay, kình khí đã phân tán mất rồi.
Ninh Thư không nản lòng, chỉ là bây giờ đã biết được cách rồi, luyện tập nhiều hơn là có thể đạt được.