Phượng Vũ mở to mắt, cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ thua một cách đơn giản như vậy.
Tốc độ của Nhan Hi quá nhanh, cô hoàn toàn không bắt kịp người này.
Bất quá, thắng là thắng, thua là thua.
Cô không phải loại người không chấp nhận được thất bại.
"Cô thắng rồi."
Phượng Vũ nở nụ cười, quay đầu lại.
Sơ Nghiên cũng thu tay, khẽ gật đầu với cô ấy.
"Trận đầu tiên, chiến thắng thuộc về học viện..."
"Chờ đã!"
Trọng tài còn chưa kịp công bố kết quả, đã bị một giọng nói lớn tiếng ngắt ngang.
Mọi người đều tò mò nhìn về phía khán đài.
Một nam nhân từ đám đông bước ra, chậm rãi bước lên đài.
"Anh! Anh đang làm gì vậy!?"
Phương Tĩnh kinh ngạc kêu lên, bước về phía Giang Hàn.
Không sai, người vừa bước lên không phải ai khác, chính là Giang Hàn.
Giang Hàn không để ý đến Phương Tĩnh, chỉ nhìn vào Sơ Nghiên và Phượng Vũ ở giữa đài.
"Kết quả trận đấu này không tính!"
Xôn xao!
Tất cả các học viên đều kinh ngạc nghi hoặc, bàn tán xôi nổi xem rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra.
Giang Hàn tựa hồ biết được nghi hoặc trong lòng mỗi người, liền chủ động giải đáp.
"Nhan Hi, cô ta không phải nhân loại, cô ta là Yêu tộc!"
Cả trường ồn ào huyên náo, nhìn nhân vật chính sắc mặt bình tĩnh, không có chút gì có vẻ gì là bị lộ tẩy mà lúng túng, nhường tất cả có chút hoài nghi lời nói của Giang Hàn.
Dù sao Yêu tộc không dễ dàng gì rời Yêu giới để đột nhiên xuất hiện ở Nhân giới.
Sơ Nghiên không hề bất ngờ, chẳng qua cô không nghĩ Giang Hàn sẽ lựa chọn trường hợp này mà công bố.
Dù sao nếu cô bị loại bỏ, thành tích của học viện Thiên Lam sẽ bị ảnh hưởng đáng kể.
"Anh! Đủ rồi! Anh biết bản thân mình đang nói cái gì không!!?"
Phương Tĩnh khó tin mà nhìn anh trai, cô không ngờ người anh ruột vừa nhận lại cùng người chị em sống với cô từ nhỏ đến lớn lại ở hai thế đối lập.
Giang Hàn kéo Phương Tĩnh sang bên cạnh, nhìn Sơ Nghiên nở nụ cười.
"Cô ta không phải huyết thống chính thức! Chẳng qua chỉ là một con Bán Yêu mà thôi.
Mọi người phải biết, Bán Yêu thức tỉnh phải uống máu tươi, cũng không biết cô ta đã giết bao nhiêu người rồi!"
Sơ Nghiên nhìn dư luận phẫn nỗ, bảo an cũng đem cô vây lại.
Cô có chút không rõ lý do vì sao Giang Hàn lại bốc trần thân phận của cô tại đây.
Là do muốn huyết mạch của cô sao? Nhưng để làm gì? Không phải bên cạnh hắn ta cũng có một con Yêu rồi sao?
"Anh nói tôi là Yêu tộc, thì tôi là Yêu tộc sao?"
Giang Hàn hơi sửng sốt, không nghĩ đến Sơ Nghiên còn đủ giữ được bình tĩnh đến vậy.
Hắn mở miệng:
"Không phải tôi nói, mà là tôi có nhân chứng rõ ràng."
Giang Hàn vỗ tay một cái, Giang Tư bước lên, phong thái vẫn nhã nhặn lịch thiệp như mọi khi.
Hắn mở miệng:
"Đây là những gì tôi cố ý điều tra theo dõi Nhan tiểu thư trong thời gian qua, mời mọi người xem qua."
Giang Tư đưa ra một cái USB, đưa cho cấp dưới chiếu lên màn hình lớn của võ đài để tất cả mọi người đều được nhìn thấy.
Hình ảnh vừa xuất hiện, bất kỳ ai đều có thể nhận ra sự khác thường trong đoạn clip.
Bên trong đoạn clip là một nữ sinh lao vút qua cực nhanh, nhưng lại được phân tích làm chậm lại.
Có thể nhìn được, móng tay nữ sinh dài và nhọn, đôi mắt cũng màu đỏ tươi.
Đây rõ ràng không phải bộ dạng một nhân loại nên có!
Yêu tộc!
Quả thật có yêu tộc xâm nhập vào nhân gian!!!
Từ sau khi Linh khí trái đất khôi phục đến nay đã gần hai năm, có lẽ các giới đang được nối liền với nhau.
Đây là lần đầu tiên Yêu tộc công khai xuất hiên trước mặt nhân loại.
"Mau xem! Người trong video không phải Nhan Hi của học viện Thiên Lam sao!!!"
"Đúng rồi! Đúng là có nét giống!"
"Cô ta là Yêu tộc sao!"
"Thiên a! Yêu tộc!"
"..."
Ngay lập tức tất cả học viên đứng trên đài cách xa Sơ Nghiên.
Đem nàng vây lại.
Phương Tĩnh ngơ ngác nhìn tình thế nháy mắt chuyển biến, chỉ cảm thấy bản thân giống như nằm mơ.
Rõ ràng một giây trước, bọn họ còn vây quanh tung hô chúc mừng Tiểu Hi, nhưng đoạn video kia vừa xuất hiện, đã lập tức trở mặt thành thù.
Tại sao vậy?
Phương Tĩnh quay lại chỗ Sơ Nghiên khó hiểu nhìn tất cả mọi người.
"Các người đang làm gì vậy! Tiểu Hi là nhân loại! Ta và cô ấy cùng nhau lớn lên từ nhỏ, sao Tiểu Hi có thể là Yêu tộc được chứ!!"
Giang Hàn nhíu mày, nhẹ giọng nói:
"A Tĩnh, em qua đây, tránh xa cô ta ra!"
"Không! Anh! Anh đang làm gì anh có biết không!?"
Phương Tĩnh bảo vệ trước mặt Sơ Nghiên, ánh mắt tức giận chất vấn Giang Hàn.
"Giang Phương Tĩnh! Em không nghe lời anh sao! Mau qua đây!"
Phương Tĩnh cắn răng, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, tư thế có chết cũng bảo vệ Sơ Nghiên.
Sơ Nghiên nhìn hàng động của Phương Tĩnh, hơi ngẩn ra một chút.
Trừ Toàn Cơ ra, Phương Tĩnh là người thứ hai dù yếu ớt vẫn đứng ra bảo vệ cô.
Nhân loại đúng là kì lạ, rõ ràng không có năng lực, vẫn đứng ra làm càng chịu chết.
Nhưng mà, cô lại không thấy ghét cảm giác này, cũng không cảm thấy bọn họ ngu xuẩn.
Cô đặt tay lên vai Phương Tĩnh, nhẹ nhàng vỗ nhẹ.
Phương Tĩnh quay đầu khó hiểu nhìn cô, Sơ Nghiên lại nhìn Giang Hàn ở đối diện, nhàn nhạt mở miệng:
"Không sai, người trong video đúng là tôi."
Sơ Nghiên vừa lên tiếng thừa nhận, cả hội trường lập tức ồ lên.
"Cô ta thừa nhận rồi!"
"Mau giết cô ta đi, Yêu tộc gian xảo độc ác, đừng để bị cô ta mê hoặc!!"
"Mau giết đi!"
"..."
Phương Tĩnh sửng sốt một chút, nếu Tiểu Hi đã tự nhận, vậy cô ấy thật sự là Yêu tộc? Cô ấy thật sự độc ác như lời anh trai nói sao?
Phương Tĩnh vội lắc đầu, không đúng, Tiểu Hi và cô cùng nhau lớn lên từ nhỏ, người hiểu cô ấy nhất chính là cô, mặc dù thời gian này tính cách cô ấy có chút thay đổi, thói quen cũng thay đổi, nhưng cô dám khẳng định, Tiểu Hi không phải người xấu!
Giang Hàn không ngờ cô lại thẳng thắn thừa nhận như vậy, có chút sửng sốt.
Phượng Vũ mặc dù cũng tránh xa Sơ Nghiên, nhưng cô lại cảm thấy Sơ Nghiên không giống như một Yêu tộc tàn ác gian xảo mà người khác đã nói.
Với lại, cô cũng khá thích cô gái này.
Hơn nữa, cô ta và tiểu tử Mặc Phàm có có quan hệ khó nói...
Thật tò mò a, có phải hiện tại cô ra tay