"Hiện tại, chúng ta cùng chào mừng ba học viên đến từ học viện Đế Đô, Hoa Xán, Minh Dương và Lãng Quân!"
Tên ba người vừa hô lên, cả học viện Đế Đô đều reo hò.
Có vẻ tên ba người này vô cùng nổi tiếng ở Đế Đô.
"Tiểu Hi, học viện Đế Đô có vẻ rất đoàn kết ha."
Phương Tĩnh ghé vào bên cạnh Sơ Nghiên, nhỏ giọng nói.
Sơ Nghiên khẽ gật đầu đáp lại, nhìn ba người đang từ trong bước ra.
Hai nữ một nam vừa xuất hiện trên khán đài, tất cả học viên xung quanh học viện đều nháy mắt im lặng, sau đó là ồ lên vang trời.
"Phượng Vũ! Là Phượng Vũ!"
"Nữ Thần! Nữ Thần lại ra trận đầu tiên!!!"
"Hú!!!! Nữ Thần của tôi!"
"..."
Vị MC giới thiệu có vẻ khá lúng túng trong chốc lát, sau đó lập tức chuyên nghiệp mà cứu vớt lại sân khấu.
"Vào phút cuối, học viên Đế Đô bất ngờ thay Lãng Thiếu thành Phượng nữ thần! Chẳng lẽ Nữ thần của chúng ta đang xem trọng ai trong ba đối thủ của học viện Thiên Lam sao?"
Thanh âm của MC dẫn dắt dư luận cười ồ lên.
Được Nữ Thần của học viện Đế Đô xem trọng không phải liền chuẩn bị gặp xui xẻo rồi sao?
Phượng Vũ vẫn một thân sườn xám đỏ rực, mái tóc vàng óng ánh được cột cao lên, phần đuôi hơi xoăn lại, mắt phượng liễm diễm quang mang, tựa như chứa cả bầu trời sao lấp lánh, thần hồn mê hoặc, điên đảo chúng sinh.
Ánh mắt cô như có như không rơi vào trên người Sơ Nghiên.
[ ký chủ, có vẻ nữ chủ đại nhân này xem trọng ngài.]
Thiên Hoa trịnh trọng hiện thân thông báo với Sơ Nghiên.
Ký chủ đại nhân thật có mệnh thu hút nữ chủ, dù là Giản Nguyệt ở thế giới trước, hay Hoa Thiên Tuyết lẫn Phượng Vũ, đều có vẻ cực kỳ hứng thú với ký chủ nhà nó.
Nếu ký chủ là nam nhân, không phải sẽ có một dàn hậu cung nữ chủ cực phẩm sao!!!
Sơ Nghiên không biết ý nghĩ của Thiên Hoa, cô khẽ chớp mắt nhìn Phượng Vũ.
Thật ra không cần Thiên Hoa nói, cô cũng biết Phượng Vũ lên sân đấu đầu tiên là vì mình.
Chỉ là nhiệm vụ tạo danh tiếng cho Nhan Hi, chèn ép tất cả kẻ xem thường nguyên chủ, cũng như chỉ cần giải quyết triệt để chuyện ở đây, cô liền không có vướng bận mà đến Yêu giới một chuyến rồi.
"Trận giao đấu đầu tiên của học viện Thiên Lam và Đế Đô chính thức bắt đầu.
Hình thức thi đấu trong ngày hôm nay chính là...."
MC cất giọng nói đầy hào hứng lớn tiếng tuyên bố, hắn cố ý kéo dài chữ cuối, gợi lên sự tò mò lẫn hồi hộp của các học viên.
Nhắm chừng thời gian hợp lý, hắn lập tức nói tiếp.
"Hỗn chiến!"
MC vừa dứt lời, Hoa Xán và Minh Dương bên học viện Đế Đô lập tức phát động công kích, hai người đồng loạt nhất trí, mỗi người chia ra hai nhánh công kích Phương Tĩnh lẫn Hoa Thiên Tuyết.
Phương Tĩnh còn chưa kịp chuẩn bị, đã bị Hoa Xán tấn công.
Cô có chút chật vật né tránh.
Bị đối thủ tách khỏi đội hình.
Hoa Thiên Tuyết cũng vậy, mặc dù chút thủ đoạn bất ngờ tấn công không khiến cô bị thương, nhưng cũng phải tách ra khỏi đội hình để né tránh.
Hoa Thiên Tuyết là Băng hệ, vừa tấn công đã đem toàn bộ khán đài đóng băng.
Phượng Vũ vẫn đứng tại chỗ, Băng vừa chạm đến dưới chân cô, đã lập tức ngừng lại.
Phượng Vũ mỉm cười, chỉ gõ nhẹ mũi chân xuống sàn thi đấu, Hỏa diễm hừng hực bốc lên, đem khu vực đóng băng chỗ nàng và Sơ Nghiên bốc hơi hết.
Không dừng lại ở đó, Hỏa diễm còn lan rộng, tạo thành một vòng tròn lửa đem hai người vây lại.
"Có vẻ cả ba đã thành công chọn được đối thủ của mình! Thật đáng chờ mong, người mà Nữ thần của chúng ta nhắm vào lại là Tân binh Nhan Hi! Nhan Hi dưới tay Phượng Vũ, liệu có thể chịu được bao lâu đây? Thật đáng mong đợi!"
Không chỉ riêng MC, có lẽ tất cả mọi người ở đây đều nhận định Sơ Nghiên chắc chắn thua Phượng Vũ.
"Nhan tiểu thư, lại gặp nhau rồi ~"
Phượng Vũ chậm rãi bước đến trước mặt Sơ Nghiên, nở một nụ cười đầy mê hoặc.
Nụ cười này đừng nói là nam sinh, có lẽ đến nữ sinh cũng phải đỗ gục.
Mỗi lần Phượng Vũ cười, mắt Phượng cong cong, nhìn vào thực sự cảnh đẹp ý vui, khiến người không thể rời mắt.
Đương nhiên là ngoại trừ Sơ Nghiên.
Với cô mà nói, nữ tử xinh đẹp nhất trên đời này cô từng gặp, chỉ có mẫu thần.
Còn về Phượng Vũ, một góc cũng không bằng.
Nếu Phượng Vũ chọn cô làm đối thủ...!vậy xin lỗi, chỉ có thể đắc tội nữ chủ mà thôi.
Sơ Nghiên khẽ gật đầu hướng Phượng Vũ.
Cô đưa tay nâng lên, động tác mềm mại uyển chuyển, tựa như múa.
Đây là một bộ quyền bình thường mà mẫu thần lúc còn trẻ đã học, với người phàm, bộ Thái Cực quyền này có vẻ phù hợp nhất.
Sơ Nghiên là người di chuyển trước, cô không muốn lãng phí thời gian trên cái sân khấu tẻ nhạt này.
Phượng Vũ vốn đang chê trách Sơ Nghiên không đủ kiên nhẫn, lại hành động trước.
Trong một trận đấu ngang sức, người ra tay trước, luôn là kẻ thua cuộc.
Chỉ là...
Phượng Vũ còn chưa phản ứng lại, Sơ Nghiên trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt cô, một quyền tựa như mềm mại vô lực đánh lên người cô.
Nhìn như nhẹ nhàng, nhưng Phượng Vũ lại rõ ràng cảm nhận được đau đớn truyền đến từ tận xương thịt.
Rõ ràng lúc va chạm không hề xuất lực, nhưng mỗi đòn tấn công đều đánh chính