Simons tức khắc lạnh rét từ đỉnh đầu đến tận chân.
Sao một người mang súng lại có thể tiến vào Thánh thành?
Chẳng lẽ là...
Gã khó khăn quay đầu, nhưng không thể nhìn rõ hình dáng trong bóng tối.
Cảm giác nòng súng chỉ vào đầu rất rõ ràng, nhưng tiếng súng vẫn mãi chưa vang.
Giống như tra tấn hơn là một lời đe dọa.
Simons thở dài một hơi, ít nhất người này sẽ không giết gã ngay.
Giọng gã khàn khàn: "...!Anh là ai?"
"Anh nghĩ tôi là ai?" Một giọng nói lạnh lẽo truyền đến.
Thoạt đầu Simons cảm thấy giọng nói này rất xa lạ, lát sau mới giật mình nhận ra vừa mới nghe qua ở buổi tiệc.
"Anh là...!Landon..."
Không sai.
Người có thể giữ chức vụ cao ở Tòa Thánh thì chỉ số thông minh ít nhất phải trên mức trung bình.
Úc Phi Trần không phải nhiều lời.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Khoá Văn Hệ Thống: Nam Chủ Thỉnh Tự Trọng
2.
Ngôn Hoan
3.
Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp
4.
Công Lược Nhân Vật: Nam Chính Chúng Ta Mau Kết Hôn
=====================================
"Anh biết tôi muốn gì chứ?"
"Tôi..." Simons nhễ nhại mồ hôi lạnh, thở phì phò, run rẩy trả lời: "Tôi...!tôi không biết."
"Không biết khống chế người tuyết như thế nào?"
"Động trùng là...!là thứ ngẫu nhiên, chúng tôi không thể...!không thể kiểm soát được nơi người tuyết xuất hiện..."
Đã lâu lắm rồi Úc Phi Trần chưa nghe câu trả lời giấu đầu lòi đuôi như vậy.
"Vậy làm sao các anh có thể chuẩn xác kiểm soát con đường mở ra giữa tân tinh và tử tinh?"
Câu này vừa hỏi, cơ thể Simons lập tức cứng đờ.
Nhưng gã vẫn không thừa nhận: "Không phải..."
"Lách cách" một tiếng, cò súng đã được nhấn một nửa.
Giám mục Simons tức khắc im bặt.
Bắt chẹt một sinh mệnh trong tay, nhưng Úc Phi Trần lại ung dung lạ thường.
"Định chờ Giáo hoàng bắt anh ra gánh tội, hay hiện tại giao chứng cứ cho tôi, tự chọn đi." Úc Phi Trần nói.
Mặt Simons xám ngoét.
Thực tế, khi hậu quả của việc dập sao bị công bố, nỗi tuyệt vọng đã bao phủ Simons rồi.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu Giáo hoàng không muốn địa vị của mình bị lung lay, nhất định phải ăn nói rõ ràng với giới quý tộc.
Mà cách tốt nhất là tước đoạt mọi quyền lợi và thi hành hình phạt nghiêm khắc nhất đối với người chấp hành chính của thí nghiệm dập sao – cũng chính là gã.
"Dù tôi...!có giao cho anh," Simons khốn khổ nói, "Giáo hoàng vẫn sẽ bắt tôi..."
"Tốt thôi." Úc Phi Trần nhấn cò súng sâu hơn, cơ cấu bên trong nòng súng đã căng như dây cung, chỉ cần thêm một chút lực nữa, đầu Simons sẽ lập tức biến thành pháo hoa.
"Chọn đi, bây giờ chết hay sau này chết."
Simons vẫn đang do dự.
Nhưng Úc Phi Trần rất giỏi gây áp lực cho người khác.
"Tôi đang vội đấy," Úc Phi Trần suy nghĩ lý do khiến mình "vội", sau rốt nói: "Omega nhà tôi còn đang chờ tôi về.
3, 2,..."
"Tôi giao cho anh!" Simons thình lình kêu lên.
Úc Phi Trần cười cười, dời nòng súng đi.
Lúc nãy hắn nói nhiều như vậy mà tên này chẳng tỏ thái độ, vừa nhắc tới đầu sỏ quân nổi dậy Dombert thì lại trở mặt ngay.
Simons không ngu, giờ gã muốn sống sót thì nhất định phải đứng ở phía đối lập với Giáo hoàng.
Simons thoát chết, phải tựa vào tường mới đứng vững được.
Quyền hạn của gã ở Thánh thành rất cao, dọc đường tránh né vệ binh và đồng nghiệp.
Suông sẻ vào khu thí nghiệm mà không gặp trở ngại nào.
Trong phòng thí nghiệm chính, Úc Phi Trần thấy Simons in ra hai bản ghi chép hoạt động của "kính tinh".
Bản đầu tiên là điều khiển động trùng cỡ nhỏ mở đến hướng phòng điều khiển của Isabella, bản thứ hai là đến một tọa độ nhất định trong trang viên nhà Landon – tọa độ phòng ngủ chính của hắn.
Đồng thời, Simons vẫn cẩn thận giữ lại bản ghi chép về thời điểm Giáo hoàng ban lệnh cho mình.
Xem ra mối quan hệ giữa Giáo hoàng và các học trò yêu quý của mình cũng chẳng tốt đẹp là bao.
Simons mặt mày trằng bệch, đưa tài liệu cho Úc Phi Trần.
Úc Phi Trần: "Không phải hai cái này."
Sắc mặt Simons càng khó coi hơn.
Dưới cái nhìn đăm đăm của Úc Phi Trần, gã khổ sở quay người, in một bản ghi chép khác – bản có liên quan đến Hoàng đế.
Úc Phi Trần từng nghe người khác nói, vị Hoàng đế trẻ tuổi đã chết kia dám nghĩ dám làm, dã tâm bừng bừng, nhưng quan hệ với Giáo hoàng không được tốt lắm, hai người họ từng xảy ra xung đột không lâu trước.
Sau khi xem qua bản ghi chép này, Úc Phi Trần lại nở nụ cười.
Hắn thật sự không ngờ, Giáo hoàng dùng cùng một động trùng để xử lý Hoàng đế và Dombert.
Lúc ấy, Hoàng đế đang tuần tra công việc ở một hành tinh khác, lại bị linh mục của Tòa Thánh đưa đến một vị trí cố định trong vườn hoa, bước vào động trùng được Giáo hoàng đặc biệt mở ra cho mình.
Mà đầu kia của động trùng lại hướng đến thiết bị trung tâm của Isabella đang chuẩn bị chuyển tiếp.
Một mũi tên trúng hai con nhạn, còn có thể tiết kiệm rất nhiều năng lượng.
Hắn thu gom tất cả bằng chứng.
Simons dè dặt, nói: "Tôi..."
Tiếng bóp cò thình lình vang lên...
Một tiếng kêu nặng nề phát ra từ cổ họng Simons, gã