"Cùng ăn tối" là cách diễn đạt cho một nghi thức được ước định trong thế giới này và không chỉ có mỗi ăn tối thôi.
Người được mời nên có mặt trước khi quá nửa buổi chiều.
Khi tàu con thoi dừng trước cổng Thánh thành, bất luận là vệ binh đứng gần đó hay giáo sĩ đi ngang đằng xa, tất cả đều lặng lẽ nhìn sang bên này.
Chẳng vì lý do nào khác, giống như công tước Landon nổi tiếng trong giới quý tộc, thì Dombert ở Thánh thành cũng vậy.
Y có thiên phú xuất chúng, thành tựu nổi bật, từng được xem là học trò yêu thích nhất của Giáo hoàng điện hạ, sau không biết vì sao lại bị Giáo hoàng lạnh nhạt.
Các hồng y giám mục thường được giao nhiệm vụ hỗ trợ một đại quý tộc kế vị và làm việc cùng người nọ suốt đời.
Người Dombert được ủy nhiệm chính là Landon, một đối tác chẳng ra làm sao.
Người ta khâm phục tài hoa của Dombert, nhưng lại không xem trọng tiền đồ của y.
Song, vào cái đêm trước khi Dombert rời hành tinh thủ đô đến thiên hà Landon, Thánh thành đột ngột biến động, Giáo hoàng suýt bị ám sát, còn Dombert hóa ra lại là thủ lĩnh quân nổi dậy vẫn luôn ẩn mình trong Tòa Thánh bấy lâu.
Sau khi tin tức được công bố, nội bộ Tòa Thánh náo động một trận.
Tuy nhiên, đó vẫn chưa phải chuyện lớn, dẫu sao phe dị giáo đối lập đã tồn tại nhiều năm, nhất định phải có thủ lĩnh thôi.
Nhưng sau đó, Dombert – người đáng lẽ phải bị lưu đày đến hành tinh quặng cả đời – lại trở về.
Không chỉ trở về, mà giới tính cũng đổi luôn.
Trước đây, chưa ai từng hoài nghi thân phận alpha của Dombert, những chuyện y làm đều mang tác phong của một alpha cấp tiến.
Song, sự thật y là một omega...!mà còn là omega của công tước Landon.
Phải biết rằng, quan hệ giữa họ khi trước chẳng mấy tốt đẹp.
Vốn cho rằng sự việc đến đây là hết, Dombert sẽ mang thân phận người thường theo công tước Landon đến thiên hà xa xôi, sống nốt quãng đời còn lại, một đời thăng trầm kết thúc trong buồn tẻ.
Thế nhưng, công tước Landon lại trở thành ửng vử viên cho ngôi vị hoàng đế nóng bỏng tay.
Hiện giờ, cái nhìn của mọi người đối với công tước Landon cũng đã đổi mới rất nhiều.
Từ một alpha có chỉ số quá cao, không thể tìm được bạn đời và nhất định sẽ rơi vào hưng cảm, trở thành một alpha cao cấp đã vượt qua kỳ hưng cảm, tính nết ổn định, có thể nói là khác một trời một vực.
Người ta còn đồn rằng, công tước Landon mang một tình yêu sâu đậm, tha thiết với giám mục Dombert.
Tóm lại, tất cả những chuyện không thể xảy ra đều đã xảy ra, mà chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo thì chẳng ai đoán được.
Cũng như không ai biết tại sao Giáo hoàng lại mời họ đến.
Khi Úc Phi Trần mở cửa, dìu Dombert xuống xe, đã nhận ra ánh mắt soi xét xung quanh.
Dombert tự nhiên đón nhận những ánh mắt này, cứ như thể tất cả bọn họ đều không tồn tại.
Úc Phi Trần biết Chủ Thần từng bị rất nhiều người nhìn chằm chặp, mà chính hắn cũng thường là tiêu điểm giữa đám đông.
Nhưng hắn vẫn nghiêng người che chở, khiến những người đó không thể nhìn rõ Dombert.
Bất ngờ là Giáo hoàng tiếp đón họ bằng một màn kịch vô cùng hoành tráng.
Ngoài hai người họ ra, Giáo hoàng còn mời mười mấy người khác.
Có hai, ba quý tộc, còn lại là các giáo sĩ.
Lần trước khi Úc Phi Trần gặp Giáo hoàng đã nhờ thượng tướng Ashely mời rất nhiều người đến, nhằm chiếm ưu thế và chặn miệng Giáo hoàng.
Lần này đến lượt Giáo hoàng mời người, hắn không khỏi chờ mong xem Giáo hoàng định diễn kịch gì.
Dù sao hắn cũng chỉ là người qua đường, không ngại dang tiếng và cách nhìn của người khác, chỉ quan tâm đến 30% tiến độ còn lại thôi.
Trong đám đông có vài gương mặt quen thuộc, giám mục Coven – người nói giúp Dombert ở bữa tiệc Sao tàn và vị linh mục cho rằng Úc Phi Trần không nên nói ra sự thật của kính tinh.
Ngoài ra còn có Shiramatsu đi bên cạnh Giáo hoàng và Windsor ở bên còn lại.
"Windsor, Kayan.
Hai đứa thân thiết từ khi nào thế? Cảnh tượng đánh bể đầu nhau năm đó vẫn còn rõ ràng đây mà." Giáo hoàng điện hạ điềm đạm tán gẫu với bọn họ, mái tóc bạc trắng khiến ông ta có vẻ cực kỳ dễ gần và đáng mến.
Sự dễ gần và đáng mến này khi đến gặp Úc Phi Trần và Dombert cũng chẳng mảy may giảm bớt.
"Các con trai của ta, hai đứa cũng đến đây đi." Giáo hoàng vẫy tay với Úc Phi Trần, ánh mắt dịu dàng lại chuyển sang Dombert, tựa như chưa bao giờ xa cách với anh.
Tuy nhiên, nếu nói về dịu dàng và ung dung, thì Dombert vẫn điêu luyện hơn.
Suy cho cùng, cái nét đáng mến của Giáo hoàng cũng chỉ là hàng giả thôi, còn dáng vẻ của Chủ Thần chưa bao giờ thay đổi suốt ngàn vạn kỷ nguyên.
Dombert không tỏ thái độ, khẽ gật đầu với Giáo hoàng.
Đây là phép lịch sự thông thường khi gặp nhau ở thế giới này.
Dáng vẻ ấy khiến Úc Phi Trần