Yuanna mất ba giây để xác nhận hoa hồng trong túi áo người đối diện là cùng loại với hoa hồng trên tay hắn, loại hoa hồng này chỉ được trồng trong vườn của ngài thân vương được tưới bằng máu, so với hoa hồng khác trên thị trường thì nhiều hơn một vẻ đẹp độc đáo như thể trên nhánh hoa được phủ một lớp chất độc ngọt ngào.
Ánh mắt hắn dời lên, từ hoa hồng trong túi áo rơi xuống một vết cắn màu đỏ sẫm trên cổ.
Đó rõ ràng là vết cắn do huyết tộc để lại, vết cắn rất sâu và là dấu vết không rõ ràng do chồng chất nhiều vết cắn để lại.
Trong lòng Yuanna có linh cảm không lành, hắn nhìn vào khuôn mặt của con người này, phát hiện những suy đoán tồi tệ nhất mà hắn có thể nghĩ tới cũng đều không có hỏng bét như lúc này ——
Lục Tước?
Sao lại là Lục Tước?!
Sau khi Yuanna sống lại đối thủ mà hắn lo lắng nhất gặp phải chính là Lục Tước, hắn và Lục Tước làm đồng đội trong một khoảng thời gian, hiểu rõ người đàn ông này đến tột cùng nguy hiểm như thế nào nhưng điều khiến hắn càng thêm kiêng dè chính là kiên nhẫn và lòng dạ kinh người của đối phương.
Trước khi Đường Ẩn chết, không có ai biết Lục Tước thích Đường Ẩn, ngay cả Yuanna kề vai chiến đấu với Lục Tước càng không biết, hắn đã từng nói qua những lời vượt giới hạn của Đường Ẩn cho Lục Tước nhưng lúc ấy Lục Tước bảo hắn ngậm miệng, hắn cũng chỉ nghĩ là do Đường Ẩn từng có ân cứu mạng với Lục Tước.
Cho đến khi Đường Ẩn chết rồi, Lục Tước mới hoàn toàn mất kiểm soát, cướp đi thi thể của Đường Ẩn trong tay Claykerrstie, hắn mới biết được Lục Tước đến cuối cùng đã che giấu thứ gì suốt bao năm qua.
Yuanna nhìn chằm chằm vào đôi mắt có hơi ngạc nhiên của Lục Tước, trong nháy mắt hắn tự nhận mình đã hiểu rõ mọi chuyện ——
Khó trách thái độ của Đường Ẩn đối với hắn đột nhiên lạnh nhạt, Lục Tước cũng trùng sinh rồi, chắc chắn cái thằng cha tâm cơ thâm trầm này nói gì với Đường Ẩn rồi.
Nếu người mà Yuanna muốn gặp nhất sau khi trùng sinh nhất là Đường Ẩn, người muốn giết nhất chính là hung thủ đã giết Đường Ẩn thì người muốn đánh một trận nhất chính là Lục Tước.
"Hèn hạ, anh cũng chỉ có thể dùng máu để dụ dỗ em ấy." Yuanna từng bước đi về phía Lục Tước, lớp ngụy trang từ lúc vào lâu đài đã rách nát rồi, giờ phút này hắn không có một chút yếu ớt xinh đẹp trước mặt Đường Ẩn nữa, đôi mắt màu bạc kia giống như vũ khí sắc bén phản chiếu ánh trăng, lúc này giọng nói động lòng người biến ảo khôn lường đè thấp giống như tiếng thì thào của ác ma trong vực sâu mang đến cảm giác ớn lạnh vô biên lẫn run rẩy cho người nghe.
Lục Tước: "?"
Nhìn khuôn mặt của siêu sao vũ trụ thay đổi theo tốc độ ánh sáng, Lục Tước nhớ đến thầy trà đạo giảng dạy kiến thức điển hình của trà xanh "Người mà trước mặt một bộ, ở sau lưng một bộ".
"Anh có thấy không?" Yuanna cầm hoa hồng mà Đường Ẩn đưa cho hắn, lạnh lùng nói: "Tôi không cần dụ em ấy bằng máu mới lấy được hoa hồng mà em ấy tặng, anh xứng sao?"
Trong khoảng thời gian này Lục Tước chỉ mới thức tỉnh hai loại sức mạnh, Yuanna không kiêng nể gì mà chế nhạo, không chế nhạo thì không trút được cơn tức trong lòng của hắn, kiếp trước muốn hát bài hát đó cho Đường Ẩn nghe dù là hát cho thi thể của Đường Ẩn nhưng ngay cả nơi chôn cất Đường Ẩn ở đâu mà Lục Tước cũng không chịu cho biết.
Lục Tước cảm nhận được vẻ mặt giễu cợt của Yuanna, bọn họ lần đầu gặp mặt cùng cầm một loại hoa hồng, không biết từ đâu mà có cảm giác ưu việt hơn người một bậc.
Mà không biết tại sao, nhìn thấy lòng tham chiếm hữu của Yuanna đối với Đường Ẩn thì sâu trong nội tâm Lục Tâm toát ra một chút khó chịu giống như cuốn sách hắn thích bị bàn tay bẩn chạm vào.
Nhưng hắn không muốn nghĩ về cảm xúc nhỏ bé này nên chỉ đơn giản tóm gọn cảm giác không vui thành đối phương cũng có một hoa hồng.
Lục Tước nghiêm túc thận trọng nói: "Ngài ấy sắp lập huyết khế với tôi, anh xứng sao?"
Yuanna: "..."
Yuanna không thể tin nhìn Lục Tước: "Anh dám dụ em ấy lập huyết khế với anh?! Việc này sẽ làm hao mòn nguồn sống của em ấy!!!"
Tận mắt chứng kiến cái chết của Đường Ẩn, Yuanna không thể chấp nhận bất cứ thứ gì có thể làm tổn hại đến sức khỏe của Đường Ẩn.
Lục Tước nheo mắt lại, không thể nào hiểu nổi cảm xúc kích động của nhân ngư này nhưng rất hiển nhiên Yuanna có thể lợi dụng mà có lẽ còn có thể dùng đối phương để bỏ đi ý định lập huyết khế của Đường Ẩn với hắn, hắn bình tĩnh nói sự thật: "Tôi cũng không muốn ngài ấy lập thành huyết khế nhưng ngài ấy không cho tôi quyền từ chối."
Yuanna: "..."
Yuanna: "!!!!!!"
Đồ vô sỉ kia đang khoe khoang ư?! Cái này chắc chắn là khoe khoang rồi!!!
Tên khốn chết dẫm!!!
Một giọng nói trầm thấp tức giận rung động từ trong lồng ngực tuôn ra từ cổ họng giống như tiếng đàn cello trầm thấp vỡ tan trong tích tắc, Yuanna vươn tay về phía Lục Tước, bàn tay thon dài nhanh chóng biến thành móng vuốt có màng, sắc bén lạnh lùng ẩn chứa sức mạnh hủy diệt kinh ngạc!
Móng vuốt sắc bén cắt ngang một sợi tóc vàng, Lục Tước đã tránh được đòn tấn công đang tới chỉ trong gang tấc, màng nhĩ của hắn có hơi đau nhói, tấn công bằng âm thanh của nhân ngư khó đề phòng hơn Lục Tước tưởng tượng, nếu hắn không phải luôn chú ý vẻ mặt biến đổi của Yuanna thì ở khoảng cách gần như vừa rồi thì chỉ cần sơ ý trong nháy mắt sẽ bị trúng chiêu.
"Dừng tay!"
Xiềng xích được hình thành bởi bóng đen gông chặt móng vuốt có màng đang giơ cao, Đường Ẩn quát lớn: "Anh muốn làm gì người của tôi?!"
Yuanna đơ cả người, hắn cố gắng hết sức để giả vờ cao quý lạnh lùng trước mặt Đường Ẩn nhưng hành động bảo vệ Lục Tước của Đường Ẩn khiến trái tim hắn cháy hừng hực cơn đố kị muốn làm tan lớp băng giả tạo này, hắn không cam lòng nhìn thoáng qua Đường Ẩn, ngón tay co lại rồi nắm chặt, móng vuốt sắc bén cắm vào lòng bàn tay, hắn siết chặt đến nỗi gân trên mu bàn tay lộ ra khớp xương phát ra tiếng răng rắc giòn tan.
"Xin lỗi." Yuanna khẽ nói.
Đường Ẩn bước nhanh đến giữa Yuanna và Lục Tước, bảo vệ Lục Tước ở sau lưng, cậu giận dữ nhìn Yuanna, lúc này Yuanna đã khác xa so với vị nhân ngư số một thanh lịch và trí tuệ trong trí nhớ, dáng vẻ vặn vẹo dữ tợn hoàn toàn không giống hắn.
"Anh nên mừng vì Lục Tước đã tránh được, điện hạ Yuanna." Giọng Đường Ẩn dường như kết thành