Trì Yến sắp làm đạo diễn tạm thời của ( Ngộ Long Dạ)?
Huyết tộc mua khách sạn? Không phải bọn họ mới mua đảo sao?
Nhất thời không biết nên kinh ngạc cái nào trước.
Văn Tinh Trạch ngơ ngác ngồi tại chỗ, xiên một miếng xà lách.
Cạch cạch.
Chúc Bác: "Mọi người có thể sẽ rất kinh ngạc khi Trì Yến đến Ngộ Long Dạ đương làm đạo diễn tạm thời? Đúng vậy, mọi người đều rất kinh ngạc, hoan nghênh cậu đến với khu bình luận để thảo luận với biên tập."
Hứa Thiến Thiến: "Chúc Bác, anh có biết anh giống tác giả tiểu thuyết thích chơi *hâm lại chơi lão ngạnh* trên Tấn Giang không?"
* 你很像那种喜欢炒冷饭玩老梗的晋江小说作者知道吗 mình ko rõ nghĩa câu này lắm nên mình để im.
Bạn nào biết xin giúp mình.
Chúc Bác: "..."
Văn Tinh Trạch: "..."
Hứa Thiến Thiến hiểu rõ vỗ vai Văn Tinh Trạch: "Tiểu Văn, chị hiểu tâm trạng cậu."
Người trong nghề đều fan Trì Yến không phải chỉ là nói suông, trong nhà ăn này có ít nhất 70% người có thể lấy ra cuống vé phim của Trì Yến.
Trong nguyên tác Trì Yến không có đến ( Ngộ Long Dạ) làm đạo diễn, không bằng nói, Trì Yến chưa từng tham gia sản xuất hay quay phim truyền hình.
Tuy rằng ( Ngộ Long Dạ) trong nguyên tác cũng là một trong những đại chế tác, nó vẫn chưa đủ tiêu chuẩn so với những IP do Trì Yến đóng vai chính hoặc đạo diễn.
Không nói thẳng ra cũng coi như là để lại dấu vết.
Trì Yến và Trịnh Tiêu quen biết nhau, Trì Yến lại có ý định chuyển hướng làm đạo diễn, hơn nữa Ngộ Long Dạ lần này thời gian cấp bách, kế hoạch quay có biến cần lắm một đạo diễn tạm thời đến cứu tràng...!Hợp lý.
Chẳng trách Trì Yến hai ngày nay đều ở thành phố điện ảnh, có lẽ là đến bàn chuyện này?
Văn Tinh Trạch hỏi: "Thầy Trì chừng nào tiến tổ?"
Hứa Thiến Thiến: "Tuần sau, vừa lúc suất diễn nhiều nhất của cậu."
Văn Tinh Trạch: "..." Nghiêm trọng hoài nghi chủ nhiệm lớp Trì tới giám thị!
"Buổi chiều tìm một chỗ đọc kịch bản đi." Chúc Bác đề nghị "Ngày mai bắt đầu chủ yếu 3 người chúng ta đối diễn."
Tuyến chính ( Ngộ Long Dạ) là Yến Tuần, Linh Dao và Hành Chi tổ chức thành đoàn thể mạo hiểm, chỉ có điều là Hành Chi che dấu thân phận boss mà thôi.
Văn Tinh Trạch rất cảm động khi nghe Chúc Bác đề nghị muốn mang cậu theo tập.
Bữa trưa sắp kết thúc.
Hứa Thiến Thiến: "Nói mới nhớ, bữa ăn này thật yên tỉnh."
Đang là cuối tuần, nhà ăn không trung của khách sạn rất nổi danh, rất nhiều người muốn đến nhận số.
Khi Văn Tinh Trạch vừa tới gần như ngồi đầy bàn, hiện tại lại chỉ còn dư lại một bàn bọn họ, nghệ sĩ dương cầm trong chiếc váy nhỏ đang ngồi diễn tấu dương cầm ở trung tâm.
Nhà ăn không trung kiểu này rất thích hợp khi ít người, 4 phía hoàn toàn trong suốt, bầu trời trong xanh, dưới chân là những tòa nhà lốm đốm, cảm giác như đang lơ lửng trên bầu trời vậy.
Thấy bọn họ muốn rời đi, quản đốc đang chờ ở bên cạnh vội vàng đi tới.
Ba người phục vụ bưng khay tới, trên khay là khăn nóng và nước chanh súc miệng.
Lúc Văn Tinh Trạch đứng lên, một người phục vụ nào đó cúi người giúp cậu lau tay, cầm bàn chải mềm phủi tro bụi không tồn tại trên vai cậu, sau đó hơi hơi chỉnh quần áo lại.
"..."
Bên người Văn Tinh Trạch, nơi những người khác không nhìn thấy, cậu bé nhìn chằm chằm vào người phục vụ với ánh mắt hung ác, chậm rì rì lấy con búp bê rối của mình ra.
Văn Tinh Trạch: "???"
Văn Tinh Trạch vội vàng ra hiệu với Lam, nói cho nó biết đây là một loại dịch vụ nào đó trong khách sạn, không phải có ý đó.
Lam miễn cưỡng thu lại búp bê.
Văn Tinh Trạch ở Mạn Lễ cũng có loại đãi ngộ này, đã bị bức bách thói quen, thay vào đó Chúc Bác và Hứa Thiến Thiến nhìn chằm chằm cậu đầy ngạc nhiên.
Chúc Bác: "Trước đây phục vụ ở đây chu đáo như vậy sao? Giống như đại thiếu gia hào môn trong phim truyền hình vậy."
Văn Tinh Trạch: "Khụ."
Hứa Thiến Thiến lấy điện thoại ra: "Để tôi thanh toán cho, WeChat hay Alipay?" Tối hôm qua ra ngoài ăn là Văn Tinh Trạch và Chúc Bác bao cô.
Quản đốc lắc đầu: "Không cần trả."
Hứa Thiến Thiến: "? Tại sao?"
Quản đốc liếc nhìn Văn Tinh Trạch, muốn nói lại thôi: "Bởi vì thiếu gia -- "
Văn Tinh Trạch đứng sau Hứa Thiến Thiến và Chúc Bác, nỗ lực lắc đầu với quản đốc.
Lam phiêu phù bên cạnh Văn Tinh Trạch, say sưa ngon lành mà nhìn Văn Tinh Trạch.
Khi không có mối đe dọa nào khác, có thể ở khoảng cách gần nghiêm túc ngắm nhìn vương, đều là một sự hưởng thụ đối với bất kỳ Huyết tộc.
Quản đốc ngầm hiểu: "Thật xin lỗi, thiếu gia không cho nói."
Văn Tinh Trạch: "..."
Hứa Thiến Thiến: "???"
Hứa Thiến Thiến xác nhận thêm vài lần nữa rằng thật sự không cần trả tiền.
Nhưng dù sao cũng là minh tinh, thỉnh thoảng có fan qua đường hỗ trợ thanh toán cũng không hiếm gặp, bởi vậy Hứa Thiến Thiến với Chúc Bác đều không nghĩ nhiều.
Mà rất nhanh, một điều làm cho bọn họ giật mình hơn đã xảy ra.
Người quản đốc đi theo sau họ khoảng hai mét, một khoảng cách sẽ không làm quấy nhiễu cuộc trò chuyện giữa 3 người và có thể được triệu tập bất cứ lúc nào.
Chúc Bác: "Tìm một nơi đọc kịch bản đi."
"Được, có nơi nào tương đối yên tĩnh và có không gian lớn một chút" Văn Tinh Trạch thuận miệng nói "Phòng của em cũng được, tuy hơi nhỏ."
Quản đốc bên cạnh cầm bộ đàm lên.
Văn Tinh Trạch đột nhiên có dự cảm không tốt, mơ hồ nghe thấy quản đốc nói: "...!Phòng họp kia, ban giám đốc đang dùng? Làm cho nó trống đi...!Trong vòng năm phút, phải..."
Văn Tinh Trạch: "Chờ đã -- "
Tuy nhiên đã quá muộn rồi, quản đốc cúp máy sau khi nói được vài giây, đi về phía họ và nói: "Phòng họp tầng cao nhất đã trống, Tôi sẽ dẫn đường cho 3 người vị."
Việc đã đến nước này, Văn Tinh Trạch chỉ có thể đi theo Chúc Bác Hứa Thiến Thiến vào thang máy riêng, nhanh chóng lên tầng cao nhất.
Chúc Bác và Hứa Thiến Thiến toàn bộ hành trình đều mê man.
Ngày hôm nay vừa vặn là cuộc họp cổ đông trong năm, hội đồng quản trị đã được tập hợp đầy đủ.
Lúc bọn họ đến, mười mấy nam nhân trung niên bụng phệ âu phục giày da từ trong phòng họp vội vã đi ra, không ít người bị hói đầu, đi cùng là các thư ký đang nhỏ giọng nói chuyện.
Khi cửa thang máy mở ra kia, bọn họ đồng thời yên tĩnh lại, cổ đông đang cầm điếu xì gà vội vàng ngắt rồi hắng giọng.
Sau đó chủ tịch dẫn đầu, tất cả các cổ đông cúi đầu về phía Văn Tinh Trạch không một tiếng động hành lễ.
Văn Tinh Trạch: "..."
Văn Tinh Trạch đưa tay che mắt.
Chúc Bác: "???"
Hứa Thiến Thiến: "??????"
Chỉ có Lam là hài lòng với sự đúng mực của các cổ đông, lầm bầm: "Còn tạm được."
Bọn họ mê man đi vào phòng họp.
Mặc dù có một cuộc họp thường lệ cách đây năm phút, nhưng phòng họp vào lúc này lại không nhìn ra chút dấu vết nào của nó.
Rèm cửa sổ được kéo sang hai bên, cửa kính trong suốt từ trần đến sàn có thể quan sát toàn bộ thành phố điện ảnh, đối diện là bảng hiệu hoa mạ vàng khổng lồ của khách sạn
Một người phục vụ đem cất văn kiện và thay những tách trà cũ, một người phục vụ khác thì thay hương huân và đổi đĩa nhạc, một thư kí mặc váy bút chì đang thao tác máy tính đổi báo cáo tài chính thành kịch bản Ngộ Long Dạ.
Sau khi mọi việc xong xuôi, cô thư ký chào họ rồi bước từng bước nhỏ rời đi.
Cuối cùng là quản đốc đẩy toa ăn tiến vào.
"Không biết thiếu gia...!Không, khẩu vị của 3 vị.
Đối với trà đen, thích Darjeeling hay Earl Grey hơn?" Quản đốc bưng khay mạ vàng đem trà cụ sứ, tách, thìa cà phê, lọ đường, điểm tâm từng cái bày ra bàn.
* Darjeeling là loại trà đen cực kỳ nổi tiếng ở Ấn Độ bởi hương vị thơm ngon và đặc biệt của nó.
Có lẽ do được trồng ở Tây Bengal (dưới chân dãy Himalaya), nơi có độ cao trung bình 2.134m với sự chênh lệch nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm lớn nên mỗi lá trà Darjeeling đều mang hương vị đặc biệt đến vậy.
Mỗi kilogram trà Darjeeling có giá tới 8 triệu.
Được thu hoạch 5 lần (?) trong năm.
Mỗi vụ thu hoạch được gọi là một lần xả và mỗi loại có những đặc điểm khác nhau, ảnh hưởng đến màu sắc và hương vị của trà.
- Lần 1: mùi mật ong, đào với màu vàng nhạt.
- Lần 2: hương vị của rất nhiều hương trái cây như cam, quýt, mơ.
- Lần 3: lá trà phát triển nhanh hơn nhưng hương vị dễ mất nhanh, thích hợp cho trà đá, trà túi hoặc pha trộn với các loại khác.
- Lần 4: Trà ở lần xả thứ tư được coi là đã hoàn thiện, phong phú và mịn màng về mùi.
Nó có một hương vị giống như trái cây chín.
* Trà Earl Grey, còn gọi là trà Bá Tước, là loại trà kết hợp giữa hương vị của trà đen và hương vị của tinh dầu vỏ - loại cam này được trồng ở Địa Trung Hải.
Tuy nhiên, một số người khi uống trà Earl Grey thì cảm nhận nó có vị giống với vị của hỗn hợp và, hoặc vị của sô cô la và, hay vị với.
Chúc Bác với Hứa Thiến Thiến vẫn còn đang chết máy.
Văn Tinh Trạch nói: "Thực ra tôi thích Coca hơn."
Quản đốc động tác hơi ngưng lại.
Văn Tinh Trạch vội vàng nói: "Bất quá trà đen cũng -- "
Ai ngờ, quản đốc khom người với cậu, nói: "Thật xin lỗi, là tôi suy nghĩ không chu đáo."
Sau đó quản đốc liền đi ra ngoài, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân binh hoang mã loạn và tiếng binh binh lách cách kỳ quái.
Không đến nửa phút quản đốc liền trở về, đẩy một toa ăn 4 tầng vào, từ dưới lên trên là Coca, Sprite, khoai chiên chiên và bắp rang socola.
Quản đốc mang găng tay trắng tinh, vô cùng trang nghiêm dùng tư thế châm trà rót Coca vào ly.
Sau đó mở túi bóng, đem khoai tây chiên từng miếng từng miếng xếp chỉnh tề vào đĩa điểm tâm trên bàn, tầng thứ hai là bỏng ngô, tầng thứ ba là Oreo và sô cô la.
"Xin mời."
Văn Tinh Trạch: "..."
Ăn khoai tây chiên như vậy không có linh hồn!
Hứa Thiến Thiến và Chúc Bác đã từ từ bắt đầu vận hành, bọn họ nhìn Văn Tinh Trạch, ánh mắt chấn động.
Hứa Thiến Thiến: "Tiểu Văn -- "
Chúc Bác: "Tiểu Văn -- "
Văn Tinh Trạch biểu thị cậu có thể giải thích.
Hứa Thiến Thiến: "-- cậu quả nhiên là đại thiếu gia bá đạo của hắc bang?" Cô suy nghĩ một chút rồi tiếp tục hỏi, "Tiểu kiều thê giá trên trời của cậu bỏ trốn ở nơi nào?"
Chúc Bác: "-- cậu quả nhiên là công tước ma cà rồng giả trang thành nhân loại để mai danh ẩn tích?" Hắn suy nghĩ một chút rồi cũng tiếp tục hỏi "Tế phẩm bảo bối khế ước của cậu ở nơi nào?"
Văn Tinh Trạch: "???"
Bình thường Hứa Thiến Thiến với Chúc Bác đọc cái gì vậy?
Lam gác chéo chân ngồi trên bàn dài, hừ một tiếng, dương dương đắc ý nói: "Nhân loại kiến thức thiển cận, đám người hầu này chăm sóc cho bệ hạ còn không bằng một phần vạn của ta."
Văn Tinh Trạch nghĩ thầm không phải chứ, ngươi thân là thân vương Huyết tộc, còn phải cùng bọn họ tranh à...!Bất quá đúng là sự thực.
"Tiểu Văn, chị có thể đăng weibo không, đây là lần đầu tiên chị đọc kịch bản ở nơi như thế này." Hứa Thiến Thiến hỏi cậu "Đương nhiên, chị sẽ không tiết lộ thông tin."
Văn Tinh Trạch đương nhiên không có ý kiến.
Khác với Văn Tinh Trạch Chúc Bác, Hứa Thiến Thiến rất giỏi chụp ảnh tự sướng, cô chụp bọn họ một tấm, sau đó chụp ảnh toa ăn với khoai tây chiên và bánh Oreos, khung cảnh bên ngoài cửa sổ kính trong suốt rồi tùy tiện chỉnh sửa đăng weibo.
Khác với Văn Tinh Trạch, Chúc Bác với Hứa Thiến Thiến có nhiều quyền kiểm soát hơn đối với Weibo của mình, một ít Weibo bình thường có thể đăng trực tiếp mà không cần hỏi người đại diện.
Hứa Thiến Thiến mấy chục triệu fan không phải con số ít, mới đăng liền rất nhanh có nhiều bình luận:
【 Tổ đội 3 người Ngộ Long Dạ!!! 3 người đều thật đáng yêu ha ha ha ha ha 】
【 Mau nói cho yêm biết A Trạch rốt cuộc có phải là anh trai nhỏ ma cà rồng tối hôm qua không? Đúng đi, chính là anh đi? Ôi chao Ngộ Long Dạ vừa vặn cũng ở thành phố điện ảnh? Hơn nữa lông mày và đôi mắt giống hệt nhau, awsl 】
【 3 nhà bếp mừng như điên! 】
【 Phòng họp này có cảm giác rất xa hoa hơn bình thường nha, đoàn phim Ngộ Long Dạ khi nào có tiền như vậy??? 】
Hứa Thiến Thiến với Chúc Bác vốn rất hot, cùng với vụ việc giật gân đêm qua, lượt retweet và bình