Lâm Thất nhìn cái đầu lâu kia mà không biết nên khen đẹp chỗ nào, nhưng khi thấy vẻ mặt Mạnh Thiểu Du không giống như đang đùa, y im lặng nghĩ, chắc đây là sự khác biệt về thẩm mĩ giữa mình và đại lão.
Kế đó, y bèn bảo tổ đạo cụ đưa địa chỉ mua sọ cho Mạnh Thiểu Du.
Mạnh Thiểu Du tiện nói: "Tôi thấy cái đầu lâu này rất hay, anh bán nó cho tôi được không?"
Lâm Thất không tài nào nhìn ra được sự hay ho của một cái đầu lâu, song song đó, y cũng kính nhi viễn chi đối với đống xương cốt này.
Suy cho cùng thì lũ chồn sẽ không đến đây nữa, nên y bèn đưa đầu lâu cho cậu rồi nói: "Nếu cậu thích thì tôi tặng cậu luôn."
Mạnh Thiểu Du cũng không từ chối, cậu nhận lấy đầu lâu, sau đó Lâm Thất lại trả công cho cậu, chuyện này xem như đặt dấu chấm hết.
Mạnh Thiểu Du cầm đi khối đầu lâu có vẽ đồ án, cậu đã nhìn qua đầu lâu ở các đoàn làm phim khác rồi, nhưng chỉ riêng khối này là có.
Cậu không ngờ đồ án này lại xuất hiện trước mặt mình lần nữa.
Trước đó mọi người đều cho rằng đồ án này có quan hệ với Ân Tinh Uyên, nhưng chắc hẳn bây giờ hắn ta không dám xuất hiện nữa mới phải, vậy đồ án này...
Đã vậy, không biết có phải trùng hợp hay không mà nó lại xuất hiện trong đoàn làm phim.
Việc này vô cùng kì quái, vậy nên ngày hôm sau, khi vừa có được địa chỉ, Mạnh Thiểu Du bèn lần mò theo đó.
Theo lời tổ trưởng tổ đạo cụ, nơi họ mua đầu lâu cũng không có gì lạ thường, rất nhiều ê-kíp đều biết đến nó.
Đó là một khu chợ khổng lồ, những con buôn ở đó bán tất cả mọi thứ, rất nhiều đồ vật hiếm trong ê-kíp đều được đào ra từ nơi này.
Có điều, khi Mạnh Thiểu Du đến nơi thì cậu cũng không thể vào được.
Trước cổng chợ, một sợi dây cảnh báo màu vàng được chăng lên, ngăn cách người qua đường và địa điểm bên trong.
Xung quanh là các cảnh sát mặc đồng phục đang lần lượt sơ tán người dân qua lại.
"Nơi này đang phong tỏa, xin đừng tới gần!"
"Xin chào, ngại quá, bên trong đang điều tra phá án, mong ngài phối hợp ạ..."
Mạnh Thiểu Du vừa bước đến thì đã có một cảnh sát lại đây giải thích, cậu còn chưa kịp trả lời, người cảnh sát nọ chợt sững ra một lúc rồi nói: "Là cậu!"
Sau đó cảnh sát kia lại ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: "Cậu trai này, cậu đến đây làm gì vậy? Bên trong đang phá án."
Anh cảnh sát này chính là cảnh sát nhỏ lúc trước.
Trong hai lần Mạnh Thiểu Du báo cảnh sát, anh ta luôn góp mặt trong đội hình, còn thêm WeChat của cậu nữa.
Mạnh Thiểu Du cũng nhớ ra người này, cậu liếc qua cổng chợ đang bị phong tỏa rồi nói: "Không có việc gì, tôi chỉ đi ngang qua, đến hóng hớt thôi ạ."
"À...!Ra vậy." Anh cảnh sát nọ gật đầu, không biết tại sao mà trong giọng anh còn có vẻ mất mát.
Dù sao thì người ta cũng đang phá án, nên Mạnh Thiểu Du không nói gì nữa.
Trước khi đi, cậu nhìn thoáng qua anh cảnh sát, ngẫm nghĩ một lúc rồi lại đưa một lá bùa bình an sang: "Tặng anh cái này nè, bùa bình an đó, phá án cũng không dễ mà."
Anh cảnh sát cũng không ngờ cậu lại tặng mình một lá bùa, anh thoáng ngạc nhiên, sau đó lại nghe Mạnh Thiểu Du nói: "Ừm...!Tặng bùa bình an, chắc không coi như tuyên truyền tư tưởng mê tín dị đoan đâu nhỉ?"
Anh cảnh sát nghe cậu nói vậy thì dở khóc dở cười, nếu nói như vậy thì trong đội bọn họ cũng có không ít người nhà tặng bùa bình an, anh ta nghĩ nghĩ rồi vẫn nhận lấy, sau lại nói với Mạnh Thiểu Du: "Cảm ơn nhé."
Mạnh Thiểu Du khoát tay áo rồi rời đi.
Tiếp đó, Mạnh Thiểu Du mới phát hiện ra, tổ trưởng tổ đạo cụ trong ê-kíp của Lâm Thất gửi cho cậu một tin nhắn.
"Cậu hỏi địa chỉ là vì muốn đến cửa hàng đó à? Nếu vậy thì đừng đi trong khoảng thời gian này, chỗ đó đang phong tỏa để điều tra đó."
Tin nhắn gửi đến đã lâu, khi đó Mạnh Thiểu Du đang trên đường đến chợ nên không nhìn điện thoại.
Cậu bèn trả lời: "?"
"Cậu không biết à? Gần đây Nam Thành xảy ra vài vụ mất tích, lần cuối cùng nhìn thấy bọn họ là ở khu chợ, vậy nên cảnh sát dứt khoát bao vây chỗ đó luôn."
Tổ trưởng tổ đạo cụ rất quan tâm đến tin tức, nhanh chóng gửi tin nhắn đến.
"Vậy nên, nếu cậu muốn đến cửa hàng kia thì phải chờ một thời gian đã."
Mạnh Thiểu Du không ngờ còn có chuyện này, cậu bấm bấm di động rồi trả lời một câu: "Cảm ơn."
Vậy thì tạm thời, cậu cũng chỉ có thể giữ lại cái đầu lâu kia.
- -
Bộ phim mới của Tất Văn Châu chính thức khởi động máy, làm lễ tế thần.
Có Mạnh Thiểu Du ở đây, nên theo lẽ tự nhiên, nghi thức khởi động máy không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Thậm chí ngày hôm đó còn có người phát hiện ra đám mây trên đỉnh đầu Tất Văn Châu rất đẹp, trông cứ như một con rồng vậy!
Điều thú vị nhất là, sau khi Tất Văn Châu dâng hương xong, đám mây kia lại chậm rãi dịch đi, đã thế còn bao phủ lấy đoàn người trong ê-kíp.
Nếu ngẩng đầu nhìn từ mặt đất, thì trông đám mây này hệt như một cự long đang vây quanh toàn bộ đoàn phim vậy.
Lúc đó giới truyền thông cảm thấy rất thú vị, nên họ "tanh tách" chụp lại cảnh này rồi đăng lên mạng.
Các cư dân mạng đã nhìn thấy mây đủ hình đủ dạng, nhưng đây lại là lần đầu tiên họ nhìn thấy một đám mây trông cực kì giống rồng, còn có cả sừng rồng hẳn hoi!
Quan trọng nhất là tư thế này cứ như một con rồng đại lão đang bao bọc toàn bộ ê-kíp vậy.
Vì thế mà có cư dân mạng còn photoshop kính râm, xì gà và một chuỗi vòng vàng cho đám mây rồng, rất có ý tứ: "Lão ca đây sẽ bảo kê cho bọn mi!".
Vì việc này mà không ít giang cư mận trêu chọc: "Ngày tế thần mà trời giáng dị tượng, bộ phim này phải hot đó nha!"
Trò đùa này lan ra rất rộng, không biết thế nào mà loan truyền thành Tất Văn Châu đang quay phim thì thần thánh hiển linh, phù hộ cho bộ phim trở nên siêu hot.
Điều này khiến một số đồng nghiệp không biết tình hình gọi điện đến, vừa mở miệng đã nói: "Chúc mừng Lão Tất nhớ!"
Kế tiếp lại bảo: "Ông xin tượng thần này ở đâu vậy?"
Tất Văn Châu: "..."
Coi như hắn đã hiểu được sự phiền muộn lúc trước của Dư Giang Hòa, cái tên này cứ đến đoàn phim nào là đoàn phim đó sẽ có việc lạ.
Không cần biết đó có phải là một sự kiện thần quái thật hay không, nhưng ai nấy đều sẽ khăng khăng như vậy.
Chuyện gì cũng nhằm về phía mình, không phiền chết mà được à?!
Hơn nữa, đoàn phim bọn họ có tượng thần nào đâu!
Bọn họ chỉ có một linh vật của đoàn thôi được chưa!
Việc này khiến Tất Văn Châu phải hạn hán lời.
Đến khi ăn cơm, hắn còn đặc biệt sáp lại với Dư Giang Hòa mà than thở: "Ai cũng cho rằng tôi xin tượng thần gì đó.
Tôi nói tượng thần thì không có, chỉ có một linh vật thôi.
Cậu đoán xem bọn họ nói gì?"
Bọn Mạnh Thiểu Du dừng đũa rồi nhìn về phía Tất Văn Châu, hắn cạn lời nói: "Mấy người đó nói tôi thu xếp, cho mỗi đoàn phim mượn linh vật vài ngày!"
Dư Giang Hòa: "..."
Mạnh Thiểu Du: "..."
Lúc bấy giờ, thầy Dư phũ phàng nói: "Mơ đẹp nhỉ."
Tất Văn Châu gật đầu tán thành: "Đúng đó!"
Đoàn phim bọn tui cần còn chẳng hết, đâu ra cho mượn nữa, đúng là mơ mộng hão