Do là hôn lễ qua loa cho xong lên lễ đường cũng chỉ trang cực kỳ đơn giản,dán một chút giấy đỏ cùng lồng đèn đỏ mà thôi.
Vào đến thấy một đám khoảng vài chục người đã đợi sẵn ở đó. Khi Diệp Thiên vô tới mọi người đều tập trung ánh mắt vào Diệp Thiên.
Những người lớn tuổi không biểu hiện gì, còn đám trẻ tuổi người thì ghen ghé,hâm mộ, phẫn nộ, sùng bái đủ mọi cảm xúc thể hiện trên khuôn mặt.
Ở giữa lễ đường đang ngồi hai người một là Lý Thiên Hoàng với một phụ nữ tầm 30 tuổi.
Thiếu phụ đó là Vũ Ninh mẫu thân của Lí mộng Linh.
Khuôn mặt xinh đẹp quý phái có nhiều nét tương đồng với Lý Mông Linh.
“Chào bá phụ bá mẫu.”
Thấy Diệp Thiên chào hỏi Lý Thiên Hoàng cũng gật đầu cho qua, mọi người đều biết hôn lễ này thực ra là giả lên cũng chẳng xen kẽ tình cảm vào.
Còn bên cạnh quý phu nhân nhìn chăm chú vào Diệp Thiên như muốn xem vị con rể giả là người như thế nào, xem thấy Diệp Thiên dáng dấp dễ nhìn, tính cách khá trầm ổn. Cộng với qua điều tra thấy Diệp Thiên tính cách không có gì xấu,lên khá hài lòng với Diệp Thiên.
Nhưng tiếc Diệp Thiên là phàm nhân không tu luyện lên cũng không thể biến giả thành thật được.
Chẳng mấy chốc giờ lành đã đến, Lý Mộng Linh bước từ bên ngoài vào bên cạnh là nha hoàn Tiểu Uyên.
Nay Lý Mông Uyên mặc bộ lễ phục màu đỏ trang phục được thiết kế tỉ mỉ đẹp đẽ. Thêm khí chất hơn người cộng thêm chút trang điểm,có thể nói nay Lý Mộng Linh như một vị nữ thần không thuộc về thế gian.
Da trắng môi hồng khí chất cao sang phảng phất ánh trăng trước đêm dài. Không chói mắt như thái dương nhưng thu hút vạn vật để người người quỳ bái.
Đám thanh niên lại dâng lên một nỗi ghen ghét với Diệp Thiên tới cực hạn, hận không thể dùng ánh mắt lăng trì Diệp Thiên ra từng mảnh nhỏ.
Giờ lành đã đến người trủ trì hôn lễ bắt đầu. Diệp Thiên với Lí Mông Linh hai người đứng song song.
Có thể nói là trai tài gái sắc.
Diệp Thiên nay mặc lễ phục sang trọng, dáng dấp đẹp trai trầm ổn mà tự tin, không còn vẻ biếng nhác thường ngày. Có thể nói là mã tốt cùi dẻ, dùng mặt ăn hàng. . Đam Mỹ Sắc
“Nhất bái thiên địa.”
“Nhị bái cao đường.”
“Phu thê giao bái.”
Từng quy trình được người trủ trì hô lên Lý Mộng Uyên với Diệp Thần phải làm theo.
Đến đoạn phu thê giao bái thì bên ngoài có một tiếng hô lớn:
“Dừng lại.”
Người hô là Lý Tiếu con trai của đại trưởng lão đệ nhị thiên tài họ lý, 22 tuổi đã đến võ đạo nhị cảnh giới luyện nhục đại thành. Chỉ cần đột phá một bước nữa là đến tam trọng cảnh giới luyện cốt.
Lý Tiếu quỳ một chân trước Lý Thiên Hoàng:
“Bái tộc trưởng, ta Lý Tiếu nay đã đột phá đệ tam cảnh luyện cốt cảnh xin tộc trưởng cho phép ta cầu hôn Lý Mộng Linh.”
Lý Tiếu đột phá đệ tam cảnh làm mọi người giật mình, nếu theo tư chất và tuổi tác sau này Lý Tiếu có thể đột võ đạo đệ ngũ cảnh thậm trí đệ lục cảnh linh hải trong truyền thuyết.
Thấy vậy đám thanh niên thậm trí những nguyên lão đều nhao nhao xin tộc trưởng đồng ý.
Lý Thiên Hoàng cũng hơi phân vân đồng ý hay không, có thể nói trong họ lý Lý Thiên Hoàng là người quyết định mọi đại sự trong dòng họ, quyền lực tuyệt đối thổ hoàng đế.
Không khí hơi im lặng để chờ Lý Thiên hoàng chấp thuận thì một câu nói vang lên.
“Ta không không đồng ý.”
Người nói là Lý Mộng Linh, thường ngày Lý Tiếu hay quấn lấy Lý mộng Linh như ruồi nhạng. Mọi người thậm trí là các nguyên lão đều mong hợp tác hai người lại,nhưng Lý Mộng Linh không thích.
Lý Tiếu dáng dấp anh tuấn tư chất thượng hạng, đối sử với mọi người nhẹ nhàng phong độ, có thể nói là bạch mã vương tử của nhiều thiếu nữ nhưng trong đó không có Lý Mộng Linh.
Lý mộng Linh biết tính cách của Lý Tiếu, bên ngoài vàng son bên trong thối rữa.
Trực giác của Lý Mộng Linh từ khi sinh ra đã có, có