Biết lý do của Lý Mộng Linh Diệp Thiên cười cười hỏi thêm:
“Nếu tô gia quyền thế như vậy khi nghe tin Lý tiểu thư lấy chồng, lý tiểu thư không sợ họ tô giận chó đánh mèo chút giận lên nhà họ lý à.”
Nghe Diệp Thiên hỏi vậy Lý Mộng Linh tràn đầy tự tin trả lời
“Cuối năm Tiên Thiên Tông sẽ tuyển đệ tử, ta sẽ bái sư tại đó, Tiên Thiên Tông là một trong các tông mạnh nhất của đệ cửu châu, trong tông có mấy linh đài lão tổ, các vương triều tại đệ cửu châu cũng phải nhìn sắc mặt của Tiên Thiên Tông.”
“Nếu ngươi không vào được Tiên Thiên Tông thì sao.”
“Cũng không sao cả,nếu ta không vào được Tiên Thiên Tông thì chắc chắc sẽ bị họ Tô chèn ép, nhưng chỉ chèn ép mà thôi. Kẻ thống trị vương quốc Nam Hạ này là họ Hạ, Hạ Hoàng mới đột phá linh hải trung kỳ, Hà Hoàng tuổi còn trẻ làm việc bá đạo nhưng rất tuân thủ nguyên tắc."
Mà lão tổ là họ Tô mới linh hải sơ kỳ không còn hi vọng đột phá, tuổi thọ không còn nhiều, sẽ không giám làm quá, nếu làm quá sợ bị Hạ Hoàng thử tay.”
“Mà ta chắc chắn sẽ vào Tiên Thiên Tông.”
Câu trả lời đầy kiên quyết và tự tin của Lí Mộng Linh.
“Vậy ngươi có chấp nhận hay không, nếu không ta sai người đưa ngươi về nhà.”
Nghe làm rể là việc không phải ai cũng làm được, nhưng bị nhiều người khinh thường là ăn bám.
Tuy Diệp Thiên là cá ướp muối, ăn nằm chờ chết nhưng cũng có tý tẹo liêm sỉ.
Diệp Thiên hơi phân vân,quay sang hỏi Lý Mộng Linh:
“Nếu ngươi vào Tiên Thiên Tông thì sao, chúng ta đường ai lấy đi a.”
Lý Mộng Linh lạnh mặt trả lời:
“Sẽ không đời này kiếp này ta chỉ thành hôn một lần. Lên ngươi cứ an phận làm chồng ta.”
Câu trả lời cực kì bá đạo làm cho Diệp Thiên ngây người ra. Như có một vị nữ đế muốn bao nuôi Diệp Thiên có chút mới lạ kèm theo hưng phấn.
“Ha ha không ngờ đời này ta có người bao nuôi, quyết định vậy đi, cô vợ này ta chấp nhận.”
Diệp Thiên ha ha cười trả lời.
Nghe được câu trả lời của Diệp Thiên Lý Mộng Linh có chút tiếu dung.
“Được rồi nếu ngươi chấp nhận,Tiểu Uyên đưa Diệp công tử đi chuẩn bị, ngày mai sẽ thành thân.”
Tiểu Uyên an bài cho Diệp Thiên một gian phòng sạch sẽ có sân vườn kế bên cạnh phòng của Lý Mộng Linh.
Đồ cưới chú rể đã chuẩn bị sẵn cho Diệp Thiên.
Buổi tối Tiểu Uyên mang chút đồ ăn cho Diệp Thiên, với một chút đồ dùng sinh hoạt.
“Ta tưởng Diệp công tử sẽ từ chối cơ chứ.”
Thấy Tiểu Uyên trêu mình Diệp Thiên cũng đáp lại:
“Có người bao nuôi ai sẽ ngốc đi từ chối, với lại ta nghe nói có tục lệ tiểu thư lấy chồng nha hoàn cũng phải theo tiểu thư tới nhà chồng thì phải.”
Thấy Diệp Thiên trêu lại mình Tiểu Uyên đỏ mặt cắm cổ chạy mất.
Ha ha.
Sáng hôm sau đang lúc Diệp Thiên ngủ say thì tiếng gõ cửa vang lên.
Diệp Thiên thò đầu ra thì thấy hùng hài tử Lý Phá Thiên đang đứng trước cửa.
“Anh rể chào buổi sáng.”
Lý Phá Thiên cợt nhả chào Diệp Thiên.
“Ta đi, hùng hài tử mới sáng sớm đã phá làng phá xóm.”
Đang ngủ ngon bị đáng thức Diệp Thiên bực tức trả lời.
“Ây da ta nói này đại ca thấy trăng quên đèn, ta mới làm mai cho ngươi đệ nhất mỹ nữ phong sơn thành này ngươi còn chưa nói một lời cảm ơn đã chửi ta.”
Lý Phá Thiên tí tởn cười đáp.
“Được rồi, lần sau rảnh rỗi làm cho ngươi ít đồ ăn.”
Lý Phá Thiên tính cách tuy có chút hùng hài tử, nhưng được cái con người khá chính trực giữ chữ tín.
Lần đầu gặp mặt bị hung thú đuổi tụt cả quần, đói lả thấy Diệp Thiên ăn cơm lên đòi mua xuất ăn của Diệp Thiên. Diệp Thiên bán một lượng hoàng kim một xuất. Ăn xong trả tiền, nhưng trên dưới quần áo Lý