"Cái gì!!?" Ôn Lỗi Lỗi không thể tin nổi vào tai mình "Zombie cấp 4 thiên về phòng ngự mà người đó có thể xé đôi? Zombie chứ có phải khô gà đâu, mấy cậu đùa tôi à? Có lẽ nào người ấy sở hữu dị năng cường hóa...!Không, nếu là thiên về cường hóa, chưa chắc đã xé được zombie, trừ phi người ấy còn mạnh hơn cả con zombie cấp 4 kia chí ít là hai cấp...!Mà khoan...!dự đoán này khả thi sao?"
"Không, thật ra cũng không phải là xé." Một đồng đội của Đồng Phong xen miệng: "Tôi nhớ đó là vết cắt là đúng hơn, đúng vậy, vết cắt rất sắc ngọt."
"Nhưng trong tay ngài ấy đâu có kiếm."
Ôn Lỗi Lỗi hứng thú: "Tóm lại ngài ấy là dị năng giả có khả năng điều khiển sấm chớp, thêm tốc độ cùng thân thể cường hóa đúng không?"
Bây giờ Ôn Lỗi Lỗi có nói gì thì mọi người cũng gật hết thôi.
"Vâng vâng vâng, chị dâu nói rất đúng, hoàn toàn đúng, không có chỗ nào phản bác nổi!!!"
————
Đồng Phong đã tỉnh nên Ôn Lỗi Lỗi ngay lập tức quay về bộ dáng con mọt cuồng nghiên cứu: "Người này vẫn ở trong khu an toàn phải không? Tôi sẽ lên báo cáo với Tiểu đoàn trưởng, nếu lời của mọi người là thật thì vị ấy đúng là dị năng giả lợi hại hiếm có đấy."
"Vị ấy vẫn ở trong khu an toàn đấy ạ."
"Quá tốt rồi!" Ôn Lỗi Lỗi hưng phấn đấm tường "Tôi sẽ viết báo cáo rồi cho người kéo Tiểu đoàn trưởng Hách về trong đêm luôn."
Khu an toàn này là chính tay Tiểu đoàn trưởng Hách cùng thủ trưởng gây dựng lên.
Tận thế ập tới, đúng là trong quân đội rất loạn, nhưng dù sao cũng là binh sĩ được huấn luyện thép hàng ngày nên vẫn có thể khống chế.
Hơn nữa, kinh nghiệm của Hách Liên Thành khá phong phú, dự đoán tình huống rất chuẩn nên ông khống chế được thương vong xuống mức thấp nhất.
Bạo loạn khắp nơi, nhưng Hách Liên Thành rất lý trí mà khẩn cấp đi tra xét địa hình, dựng nên khu an toàn cho người dân tị nạn có chỗ chui ra chui vào.
Châu Khánh là khu an toàn được dựng lên gần như sớm nhất ở thành phố B.
"Tiểu đoàn trưởng không ở khu an toàn sao?"
"Ừ" Ôn Lỗi Lỗi nói tiếp: "Ông ấy vừa trở về đã mang người ra ngoài tiếp.
Quốc lộ mới được thông, chắc ông ấy định tìm những đơn vi quân sự khác.
Bây giờ việc lớn nhỏ đều qua tay Cục trưởng Tề!!" Cục trưởng Tề trong miệng Ôn Lỗi Lỗi có tên đầy đủ là Tề Hưng Quân, ông là một cán bộ hậu cần rất mẫn cán, trong việc xây dựng khu an toàn cũng góp công không nhỏ.
Và ưu điểm lớn nhất của Cục trưởng Tề là ông rất được lòng các dị năng giả, vậy nên thế lực của ông trong khu an toàn không hề nhỏ.
Hách Liên Thành trao quyền cho ông thì ai cũng tán thành, không có bất kỳ một ý kiến phản đối nào cả.
Ôn Lỗi Lỗi ngẫm lại: "Không, làm thế cũng không ổn lắm....!Nếu cho người đi mời vị dị năng giả tam hệ kia thì thật không phải phép.
Cứ để tôi tự thân đi mời, à đúng rồi, ngài ấy tên gì?"
"Chúng tôi cũng không rõ lắm.
À, vị ấy trở về cùng tiểu đội Tôn Lôi đấy, mà hai người đó có vẻ cũng biết nhau nữa."
"Lôi Lôi sao? Được rồi, tôi đi tìm cô ấy, còn mấy cậu làm chân chạy vặt cho tôi đi.
Tự cử một người trong mấy cậu đi báo cáo với Cục trưởng Tề hộ tôi.
Nhớ nhé, chỉ kể về vị dị năng giả kia thôi, mấy chuyện khác không cần nhiều lời đâu."
Cậu thanh niên gây rắc rối chủ động nhận nhiệm vụ đi báo cáo với Tề Hưng Quân.
Tề Hưng Quân vừa nghe được tin này đã vui sướng đến cực điểm.
Hôm nay đúng là một ngày may mắn!! Sáng nhận tin Hách Liên Thành gặp được một dị năng giả giết chết con zombie cao cấp có khả năng khống chế tâm trí mọi sinh vật, chiều lại nghe tin có thêm vị dị năng giả tay không xé đôi con zombie cao cấp cường hóa phòng thủ tới đây chơi!!!
Chờ cho cậu đồng đội Đồng Phong đi ra, ngay lập tức, Tề Hưng Quân gọi thư ký vào giao việc.
Thư ký đẩy cửa tiến vào, Tề Hưng Quân đã sốt sắng giao việc: "Tôi vừa mới nhận được tin, ngoại trừ Hoàng tiên sinh còn một vị du hiệp nữa tới khu an toàn của chúng ta dừng chân, mà năng lực của hai người này cân tài cân sức, đều tay không xé nát zombie cao cấp đấy.
Nhớ cái con zombie cấp 4 ngáng đường chúng ta khai thông nội thành không, vị du hiệp đó đã giết nó và cứu hai tiểu đội Đồng Phong cùng Tôn Lôi về.
Bây giờ nhé, nhiệm vụ của chúng ta là đi tìm người này, phát thiệp mời vị ấy đến dự dạ tiệc hôm nay, phải hết sức cung kính, nhớ chưa? À đấy, thuận tiện hỏi ngài ấy có muốn cư trú luôn trong khu an toàn này không? Ngài ấy đồng ý thì đáp ứng mọi yêu cầu, chỉ cần không phạm pháp là được.
Hiểu không?"
"Dạ, tôi hiểu rồi."
Tề Hưng Quân thầm nghĩ, chỉ cần một trong hai du hiệp chịu ở lại thì thực lực của khu an toàn phải tăng lên cả chục nấc thang ấy chứ!!! Nói không ngoa, nếu cả hai đều nguyện ý nghe theo Tề Hưng Quân ông thì ông có thể tung hoành ngang dọc ở khu an toàn này ấy chứ.
Vẫn quan niệm cũ: "Nắm đấm ai to, người ấy là lão đại", tận thế ập đến, bây giờ chỉ mong quân trong tay ngày càng lớn mạnh thì mới có thể sống được đến cuối cùng.
Đây là cơ hội của Tề Hưng Quân ông, chỉ cần đối phương ngỏ ý muốn ở lại thì nhất định ông sẽ không tiếc bất cứ giá nào!!!
————
Người khiến cả khu an toàn tìm trợn cả mắt bây giờ mới thư thả đi đến chỗ đăng ký phòng ở.
Chỗ ghi danh sáng rực ánh đèn, trời còn chưa tối mà đã thấy đèn còn sáng hơn cả hoàng hôn ngoài kia.
Thời thế thay đổi, tài nguyên khan hiếm, đèn sáng đến vậy thì thực sự có chút bất thường.
Nhưng Phương Trường đâu biết rằng người ta bật hết đèn như vậy là vì muốn tìm cậu.
Thư ký nhận nhiệm vụ, ngay lập tức đã huy động tất cả lực lượng đi tìm nhưng nguyên ngày mà ngay cả cái bóng cũng không thấy, chứ đừng nói là người.
Cuối cùng, thư ký chỉ có thể hi vọng