Người phụ nữ ác độc này đã hối lộ và thoát ra khỏi nhà tù.
Và mục đích trốn ra của cô ta là bắt cóc Lâm Tuyết.
Khi nhận được giọng nói của cô ta trong điện thoại của Tiểu Tuyết , tôi vô cùng hoảng sợ, đồng thời tôi vậy mà biết được Tuyết nhi của tôi đã mang thai.
Tôi vừa kinh ngạc và vừa sợ hãi.
Bời vì điều này có nghĩa là Tống Tử Hân càng có nhiều lý do để đe dọa tôi hơn, tôi nhất định sẽ nhượng bộ.
Cô ta thật sự quá tàn bạo, đạp vào bụng Tiểu Tuyết một cước.
Tôi cảm nhận được sự đau đớn của Tiểu Tuyết qua điện thoại mặc dù cô ấy không hề lên tiếng.
Tối thật sự sợ hãi, tôi sợ đứa bé mà chúng tôi vất vả có được lần này sẽ không còn, nhưng điều tôi sợ hơn chính là Tiểu Tuyết xảy ra chuyện.
Chỉ cần cô ấy không có việc gì, chỉ cần cô ấy không sao cả…
Tôi thật sự không biết phải đón nhận tương lai ra sao nếu mất đi cô ấy.
Tôi đã quen với việc luôn có cô ấy ở bên cạnh, cô ấy là tất cả trong cuộc đời của tôi.
Bất kể Tống Tử Hân muốn tôi làm cái gì, tôi cũng sẽ đồng ý, chỉ cần cô ta không tổn thương Tuyết nhi của tôi.
Tôi nhìn thấy Tiểu Tuyết bị cô ta dùng dao đè xuống, cô ta cứa vào chiếc cổ trắng nõn của Tiểu Tuyết, máu chảy ra, thật chói mắt.
Tiểu Tuyết vẫn luôn quật cường như trong tưởng tượng của tôi, chính là không muốn tôi gặp nguy hiểm khi cứu cô ấy.
Nhưng Tống Tử Hân đã sớm có kế hoạch chiếm để hạ gục tôi, cô ta không chiếm được tôi nên muốn tiêu diệt tôi.
Cô ta muốn tôi chết, dùng con dao găm kia đâm vào ngực mình, tôi thật sự sẽ chết nếu làm theo ý cô ta.
Nếu việc này có thể cứu được Tiểu Tuyết, tôi quả thật không hối hận.
Tôi đã nợ cô ấy rất nhiều và cũng nợ cô ấy một mạng, chính là mạng của đứa con trước đó của chúng tôi.
Chỉ cần cô ấy sống tốt, tôi chết cũng không sao.
Nhưng Tiểu Tuyết gào khóc không cho tôi chết, thậm chí còn đe dọa nếu tôi dám làm vậy, mẹ con cô ấy sẽ chết theo tôi.
Tống Tử Hân… người phụ nữ hạ tiện này, cô ta có tư cách gì để cho tôi, Tiểu Tuyết và con của chúng tôi phải chết thay cô ta.
Hơn nữa nếu tôi thật sự làm điều này, tiện nhân Tống Tử Hân có giữ lời hứa thả Tiểu Tuyết đi hay không? Và khi tôi chết, liệu Tuyết nhi của tôi có sống hạnh phúc không?
Rõ ràng là sẽ không?
Tôi đã dẫn dụ được Tống Tử Hân và kéo Tiểu Tuyết vào lòng mình an toàn.
Người tôi yêu thương nhất và con của chúng tôi đã an toàn.
Và Tống Tử Hân cuối cùng cũng phải trả giá cho những gì cô ta đã làm.
Lần này, chính xác là sau cơn mưa trời lại sáng.
Tiểu Tuyết hằng ngày đều làm cơm trưa và mang đến Lăng thị cùng tôi ăn trưa.
Tôi thường xuyên nắm tay cô, ôm eo cô, đi vòng quanh công ty để mọi người biết người mà Lăng Vũ Trạch yêu chính là Lâm Tuyết.
Cảnh sát cũng đưa ra thông báo cho tôi đã phá được đường dây tội phạm và ghi nhận tuyên dương tôi.
Lâm Tuyết thật sự rất tự hào về tôi.
Cô ấy nói cô ấy không thích nhầm người, mà nếu có nhầm, cô cũng sẽ muốn nhầm cả đời để yêu tôi, bên nhau mãi mãi…
Tiểu Tuyết được phát hiện mang song thai, tôi thật sự rất vui mừng.
Tôi sắp được làm ba của hai đứa trẻ.
Mỗi ngày cô ấy đều chuẩn bị cơm và đến công ty cùng tôi dùng bữa như thường lệ, mọi người trong công ty, đối tác nước ngoài, và cả Hải Sơn đều biết rõ tôi và Tiểu Tuyết ngày đêm bên nhau, tình yêu của chúng tôi ngọt ngào và yêu thương.
Thật ra tôi vẫn luôn cảm thấy không đủ.
Nhiều năm trước, tôi thật sự đã có thể nắm tay Tiểu Tuyết và cùng cô ấy tận hưởng mối tình lãng mạn khi chúng tôi còn ở trường.
Nhưng bức tranh đẹp đẽ đó đã bị Tống Tử Hân phá hỏng.
Nhưng tôi không oán giận ai nữa, từ giờ trở đi tôi sẽ hết lòng