81.
Tiếng ồn ào láo nháo càng đến gần thì càng nhỏ đi, Ngụy Vô Tiện thậm chí còn nghe thấy bọn họ suỵt nhau im lặng.
Ngụy Vô Tiện: "..."
Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: Giỏi lắm, các đệ tưởng sư huynh của các đệ bị điếc sao.
Yên lặng trong chốc lát, sau đó cửa sổ bên cạnh giường Ngụy Vô Tiện mở tung ra.
Lam Vong Cơ vừa nhận ra đám người này đang muốn làm gì mình: "..."
Cửa sổ mở ra thành một cái khe, từ trong cái khe đó thò ra mấy cái đầu, đằng sau còn có tiếng sột soạt chen lấn, hình như vẫn còn có người chưa kịp ló đầu vào.
Giang Yếm Ly đến lúc này vẫn chưa kịp hoàn hồn: "..."
Mấy cái đầu toàn tóc kia lập tức lộ rõ mặt, mấy sư đệ ngẩng đầu lên, vừa liếc mắt một cái đã thấy Giang Yếm Ly, kinh ngạc hô lên:
"Sư tỷ?!"
Bọn chúng nhìn theo ánh mắt của Giang Yếm Ly, thấy ngay hai người Vong Tiện còn đang ôm nhau.
Các sư đệ: "..."
Các sư đệ hô lớn:
"Thả sư huynh của ta ra!"
Ngụy Vô Tiện ngơ ngác nhìn mấy tiểu sư đệ người trước ngã xuống người sau đứng lên chen chúc chui từ cửa sổ vào, vội vàng mà lao đến phía hắn và Lam Vong Cơ. Mấy con khỉ nhỏ này khí thế hung hăng, chạy rầm rập đến tạo thành một quang cảnh vô cùng đáng sợ, hai tay Ngụy Vô Tiện bất giác siết chặt lại, Lam Vong Cơ cũng ôm hắn tránh sang một bên. Thấy cảnh này, mấy tiểu sư đệ còn giận hơn, lấy hết sức bình sinh muốn cứu đại sư huynh của bọn họ ra.
Mới sáng sớm đã gây ồn ào giống như sắp sập nhà đến nơi, cuối cùng thì Giang Yếm Ly cũng hoàn hồn, vỗ vỗ tay ra hiệu cho đám nhỏ yên tĩnh lại. Nàng đi vào phòng, ngồi xuống cạnh bàn, bình thường vốn là một người ôn hòa, hiếm khi tỏ ra khí thế của chủ nhân trong nhà. Nàng nhìn Ngụy Vô Tiện đang luống cuống tay chân mà bò từ trên người vị công tử khí chất cực tốt kia xuống, hỏi:
"A Tiện, đệ nói rõ một chút được không? Chuyện gì xảy ra vậy? Sao lại là "lừa" đệ?!"
Ngụy Vô Tiện kinh ngạc hỏi:
"Sư tỷ, tỷ không biết à?!"
Giang Yếm Ly hỏi lại:
"Ta phải biết cái gì cơ?!"
Xong, xem ra Giang Phong Miên hiểu rõ nếu để mấy vị này đây của Liên Hoa Ổ biết được cuộc hôn sự này, chắc chắn sẽ tạo nên một hồi gió tanh mưa máu, cho nên mới tẩm ngẩm tầm ngầm giấu tiệt hôn ước mà hai gia tộc đã đồng ý kia đi. Nghĩ rằng đợi lúc nào đó thích hợp, tâm tình mọi người đều thoải mái rồi mới từ từ nói ra. Chờ một mạch lại chờ đến tận khi mấy người Ngụy Vô Tiện nghe học xong quay về...
Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: Giang thúc thúc, người ném cho kẻ trẻ người non dạ như con đây một vấn đề thật khó giải quyết đấy...
82.
Tất cả tinh anh của Liên Hoa Ổ đều nhìn chằm chằm Ngụy Vô Tiện, chờ đợi hắn đưa ra cho bọn họ một lời giải thích, tốt nhất là một lời giải thích vừa ý bọn họ.
Ngụy Vô Tiện cân nhắc một chút, nói:
"Thật ra thì cũng không phải là chuyện gì lớn..."
Các sư đệ gật gật đầu, Giang Yếm Ly mặt không biến sắc, bình tĩnh chờ hắn nói ra câu tiếp theo. Ngụy Vô Tiện lưỡng lự nói:
"Cũng chỉ là chuyện chung thân đại sự của đệ mà thôi..."
Các sư đệ suy xét kỹ mấy chữ này, cảm thấy có chút không theo kịp ý của đại sư huynh nhà bọn họ.
Ngụy Vô Tiện cam chịu, nói:
"Ha! Lần này ta đi một chuyến đến Vân Thâm Bất Tri Xứ, tìm được sư huynh phu cho đám khỉ nhỏ các đệ, tìm được sư đệ phu cho sư tỷ, có vui không nào?"
Giang Yếm Ly: "..."
Các sư đệ: "..."
Ngụy Vô Tiện nhắm mắt lại, quay người rúc vào trong ngực Lam Vong Cơ trốn tránh, cầm lấy hai tay y vòng lên lưng mình, bán đứng Giang Phong Miên không chút thương tiếc:
"Lúc Giang thúc thúc đến Vân Thâm Bất Tri Xứ đã cùng với Thanh Hành Quân định xong hôn ước này rồi. Thúc ấy còn mang theo thư đính hôn về đấy, mọi người đi hỏi thúc ấy đi!"
Giang Yếm Ly không hổ là trưởng nữ của một đại gia tộc, rất nhanh đã hiểu ra mọi chuyện. Ngụy Vô Tiện và vị công tử này đã có hôn ước, lần này tới đây nhất định là để thăm hỏi Giang Phong Miên. Mà chuyện hai người thân mật cũng không đáng bị trách móc nặng, chỉ là...
Giang Yếm Ly đứng dậy, thi lễ với Lam Vong Cơ, nói:
"Do ta thất lễ, xin hỏi vị công tử này là..."
Lam Vong Cơ muốn đáp lễ lại, nhưng trong ngực còn vướng Ngụy Vô Tiện, vì thế chỉ có thể gật đầu trả lời:
"Cô Tô Lam thị, Lam Vong Cơ."
Lam Vong Cơ...
Các sư đệ khiếp sợ, Lam Vong Cơ này có phải là một trong Cô Tô song bích Lam Vong Cơ không? Là Lam Vong Cơ mà các cô nương đầu đường cuối ngõ đều tâm tâm niệm niệm? Chiếm lấy trái tim của nhiều cô nương như vậy còn chưa đủ à, bây giờ còn chạy đến đây đoạt đi đại sư huynh của bọn họ?!
Từng