Còn có Dương Trí Viễn, qua cái đêm hắn muốn chiếm đoạt Lạc Ninh Hinh, thì tập đoàn của Dương thị bị một công ty ma công kích mạnh mẽ. Cổ phiếu rớt đến thảm hại, công ty đang đứng bên bờ vực phá sản.
Vì không ai muốn dính líu đến thế lực phía sau công ty ma đó, nên không ai đồng ý giúp đỡ họ. Dương thị từ trước đến giờ kinh doanh minh bạch, không làm chuyện trái phái luật . Nên bây giờ bị hại đến không còn đường sống, là do đắc tội với những nhân vật lớn, nên bọn họ phải dè chừng. Chính vì thế, cả ngày Dương Trí Viễn bê tha ở các quán bar, cả người nồng nặc mùi thuốc lá, và rượu bia.
Hôm nay hắn cũng đến một quán bar, chọn chỗ ngồi quen thuộc, rồi gọi một chai rượu mạnh thưởng thức. Nếu bây giờ có người quen nhìn thấy hắn, chắc chắn cũng không ai nhận ra đâu. Chỉ mới mấy ngày mà hắn trông tàn tạ, quần áo nhăn nhúm, râu cũng bắt đầu lúng phúng mọc lên, đầu tóc rũ rượi.
Đang ngồi ảo não một mình, hắn chợt nhìn đến dáng người quen thuộc đang lắc lư theo tiếng nhạc. Không sai, đó chính là Lạc Bội Sam. Hôm nay Lạc Bội Sam ăn mặc kệch cỡm, quần áo ngắn ngủn, lộ ra đôi chân dài nuột nà khiêu gợi của cô ta.
Nói đến Lạc Bội Sam, sau khi Lạc Ninh Hinh bị đuổi đi thì cô ta rất thích thú, vì từ nay không còn ai làm chướng mắt cô ta nữa rồi. Ngày ngày cũng tụ tập ăn chơi, thác loạn nhiều hơn.
Dương Trí Viễn mắt nhìn chăm chú Lạc Bội Sam, nghĩ đến Lạc Gia tài sản không nhỏ, có thể giúp Dương thị qua cơn khủng hoảng.
Trong đầu Dương Trí Viễn một ý nghĩ đen tối vụt qua, hắn cầm ly rượu trên bàn uống cạn. Hắn đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh chải chuốt người gọn gàng lại. Rồi hắn mới trở ra ngoài, tiến đến chỗ Lạc Bội Sam đang nhảy, vờ như vô tình đụng chạm.
" Xin lỗi! Tôi chỉ vô tình đụng trúng cô thôi"
Lạc Bội Sam bực bội xoay lại, cô ta đang muốn chửi bới.
" Này bộ anh đui..."
Nhìn đến trước mặt là Dương Trí Viễn đang cười dụ hoặc, Lạc Bội Sam bỗng dừng lại e thẹn.
" Hóa ra là Dương học trưởng sao? Hôm nay anh cũng đến đây uống rượu à? Anh đi chung với ai ạ?"
" À, anh đến một mình thôi! Em là Lạc Bội Sam, em gái của Ninh Hinh đi!" Dương Trí Viễn đáp lời.
Lạc Bội Sam nghe đến Lạc Ninh Hinh, vẻ mặt cô ta xẹt qua một tia không vui, nhưng cô ta ráng chấn chỉnh lại sắc mặt cười gượng ép.
" Em là Bội Sam! Chỉ có điều bây giờ không còn là em gái của Lạc Ninh Hinh rồi ạ! Anh cũng biết chị ta sống buông thả, lại vào khách sạn với đàn ông, làm mất mặt Lạc Gia! Nên ba em đã viết giấy từ chị ấy rồi."
Làm sao mà Dương Trí Viễn không biết được, khi mà Lạc Bội