Dương Trí Viễn bị Lạc Bội Sam làm ồn mà nhăn nhó thức dậy. Hắn giận dữ nhìn Lạc Bội Sam, còn đang tính lên tiếng mắng chửi, thì chợt nhớ đến kế hoạch của mình. Sắc mặt của hắn lập tức thay đổi, hắn nở nụ cười ma mãnh, ôm lấy Lạc Bội Sam thì thầm bên tai cô ta.
" Mèo nhỏ, đêm qua em thật là ngọt ngào! Xin lỗi vì đã làm chuyện này với em! Nhưng anh hứa sẽ chịu trách nhiệm"
Nghe những lời mật ngọt của Dương Trí Viễn, Lạc Bội Sam thích thú. Cô ta cũng xoay lại, tay choàng qua cổ hắn, hôn nhẹ lên môi hắn nói.
" Thật ra em cũng đã thích học trưởng lâu lắm rồi! Chỉ là lúc đó học trưởng chỉ quan tâm đến Lạc Ninh Hinh, nên em không có nói ra!"
Dương Trí Viễn cũng đáp lại Lạc Bội Sam bằng nụ hôn trên trán, hắn vuốt ve thân thể lõa lồ của cô ta, dục vọng lại sôi trào. Hắn lại đè Lạc Bội Sam xuống giường, hôn hít trên cổ cô ta. Sau đó lại nói.
" Thật ra từ đầu anh cũng thích em! Nhưng vì ngại nên mới muốn nhờ Lạc Ninh Hinh kết nối, cô ấy không nói lại cho em sao?" Dương Trí Viễn giở trò thọc gậy bánh xe, đổ dầu vào lửa.
Với tính nết của Lạc Bội Sam, cô ta đã ghét cay ghét đắng Lạc Ninh Hinh, làm sao cô ta có thể bỏ qua việc này. Đúng như ý muốn của hắn, mặt Lạc Bội Sam xám xịt đầy độc ác. Không biết trong đầu cô ta đang lên kế hoạch gì, để hãm hại Lạc Ninh Hinh tiếp đây.
Điều chỉnh lại nét mặt khó coi của mình, Lạc Bội Sam nhìn Dương Trí Viễn nũng nịu.
" Cô ta chẳng nói gì, đúng là nữ nhân xấu xa! Em nhất định sẽ không tha cho cô ta!"
" Được rồi! không cần nhắc đến cô ta, nó làm cho anh cảm thấy mất hứng!" Dương Trí Viễn đắc ý, trong lòng thầm mắng Lạc Bội Sam ngu ngốc.
Hắn lại bắt đầu giở trò trên người Lạc Bội Sam, đưa tay mò mẫm nơi tư mật của cô ta, khiến Lạc Bội Sam rên lên vì sung sướng. Bị kích thích, cả hai lại tiếp tục quấn nhau trên giường.
Một tuần sau, Lạc Ninh Hinh được ra viện. Thật ra chỉ cần hai ba ngày thôi, là cơ thể của cô đã khỏe lại rồi. Nhưng Âu Dương Tư Thần lại muốn cô ở lại bệnh viện một tuần, để kiểm tra sức khỏe thật tốt, thì anh mới an tâm. Đưa Lạc Ninh Hinh lên xe, anh cẩn thận thắt dây an toàn cho cô, rồi Âu Dương Tư Thần mới yên tâm ngồi vào ghế lái.
Trong những ngày qua, Âu Dương Tư Thần dường như là ngày nào cũng ở bên, chăm sóc cô không rời. Lúc thì gọt trái cây, lúc thì xoa bóp cho cô. Lạc Ninh Hinh vô cùng cảm động, nghĩ đến ra viện không thường xuyên gặp được Âu Dương Tư Thần, cô cảm thấy không vui. Chắc cô cũng hối hận vì lúc trước