Lạc Ninh Hinh men theo vách tường ra ngoài, vì hai chân cô đã mềm nhũn, cơ thể suy yếu.
Cô không biết Âu Dương Tư Thần ở phòng nào, chỉ còn cách hỏi y tá bên ngoài.
" Xin lỗi, tôi muốn tìm một bệnh nhân, anh ấy tên là Âu Dương Tư Thần. Xin hỏi, anh ấy ở phòng nào vậy?" Giọng cô yếu ớt hỏi, sắc mặt thì tái nhợt.
" Cô chờ tôi một chút, tôi sẽ kiểm tra cho cô." Ý tá nói với cô, rồi nhanh tay thao tác trên máy tính.
" Xin lỗi, bệnh viện không có ai tên giống như cô nói, cô có nhầm lẫn gì không?" Năm phút tra cứu không thấy, ý tá báo lại cho Lạc Ninh Hinh.
" Sao có thể như vậy được, anh ấy vào bệnh viện cùng với tôi mà, cô có thể kiểm tra lại giúp tôi không?" Cô nài nỉ y tá giúp đỡ.
Thật ra thì Âu Dương Tư Thần ở đây, nhưng thông tin của anh là bảo mật, chỉ có Mặc Vũ cùng những người cấp cao mới biết. Vậy nên, y tá bình thường sẽ không tra ra được.
" Xin lỗi cô,nhưng thật sự là không có." Y tá vẫn lắc đầu nói.
" Cảm ơn cô đã giúp!" Lạc Ninh Hinh nói rồi quay đi, cô vừa lúc nhìn thấy Lục Thần Vũ cùng Du Cảnh từ bên ngoài đi vào.
Lạc Ninh Hinh đầu sáng suốt hẳn ra, bởi vì Âu Dương Tư Thần ở đây, thì Du Cảnh và Lục Thần Vũ mới có mặt ở nơi này. Cô lén lút đi theo hai người họ. Hai người vào thang máy bấm lên tầng cao nhất, Lạc Ninh Hinh sau đó cũng vào thang máy, bấm lên tầng cao nhất.
Cửa thang máy mở ra, Lạc Ninh Hinh bước ra ngoài, có khá nhiều phòng ở đây. Cô quan sát, trên mỗi cửa phòng đều có một dãy số, nhớ tới số mà Âu Dương Tư Thần hay sử dụng, là bốn con số chín.
Lạc Ninh Hinh đưa mắt nhìn dãy số trên từng phòng, hành lang dài rất rộng lớn, làm cô mệt muốn đứt hơi. Đúng như cô dự đoán, có một phòng dãy số là bốn con số chín.
Lạc Ninh Hinh tay nắm lại, cô hít một hơi thật sâu. Cô hy vọng bên trong căn phòng này, sẽ hình dáng quen thuộc, là gương mặt tuấn mỹ của Âu Dương Tư Thần mỉm cười ôn nhu với mình. Cô đưa tay lên gõ vào cửa.
" Cốc, Cốc, Cốc!"
Bên trong có người mở cửa ra, là Khương Bạc, trên mặt hắn lộ rõ vẻ hốc hác. Hắn nhìn thấy cô, động tác bỗng khựng lại.
" Tư Thần, anh ấy đang ở bên trong?" Cô hỏi hắn. Khương Bạc thoáng chút giật mình, rồi cố giữ lại bình tĩnh. Hắn không nghĩ là Lạc Ninh Hinh lại có thể tìm đến đây.
" Chị dâu,.....Cửu ca anh ấy vừa mới uống thuốc nghỉ ngơi rồi, chị vào sẽ làm anh ấy thức giấc. Để em đưa chị về." Lại một người nữa dối gạt cô, hắn túm lấy