Edit: Wattpad | @llllMeiMeillll
Lộc Hành Ngâm hiểu rất rõ cơ thể của mình.
Trước khi bị sốt, triệu chứng đầu tiên là chóng mặt.
Giữa hai buổi tự học buổi tối, Tạ Điềm đến để nói lại những điểm kiến thức trước đó, Lộc Hành Ngâm cảm thấy chóng mặt ngày càng nghiêm tọng hơn, thậm chí không thể đứng dậy sau giờ học.
Trần Viên Viên bị cậu làm cho sửng sốt, bỏ học năm phút để mua thuốc cảm cho cậu.
Sau khi uống loại thuốc đắng ngọt, Lộc Hành Ngâm đổ mồ hôi một chút, nhưng cậu cảm thấy khá hơn.
Tạ Điềm thấy sắc mặt của cậu không tốt, sau khi hỏi thăm tình hình, liền nói: "Tiết tư đừng đi tự học buổi tối, trở về nghỉ ngơi đi."
Lộc Hành Ngâm lắc đầu, nói, "Sau tiết tư có tiết lớp nâng cao."
Cậu mơi học xong tiết hoá buổi chiều, Trần Xung không vào thẳng chủ đề mà nhanh chóng quay lại nội dung của sách giáo khoa lớp 11.
Chưa kể học sinh lớp song song, một số học sinh lớp Ánh dương còn không theo kịp phương pháp dạy nửa tiết xong một chương này.
Trần Xung nói: "Đây là tiến độ của lớp nâng cao, về sau cũng vậy- nếu một số em muốn tham gia thi đua, với tiến độ của huấn luyện thi đua, hoàn thành một chương nội dung đại học không phải là chuyện đùa trong một ngày huấn luyện, nếu muốn lên lớp nâng cao thì phải tuân theo điều này.
Các em cũng phải hiểu với tốc độ này, ngoài những gì tôi dạy trên lớp, phần còn lại là do các em.
Tôi sẽ chỉ giải thích các vấn đề khó khăn một lần, lặp lại câu hỏi một lần, nội dung mới sẽ là một nửa lý thuyết và một nửa bài tập.
Ai cũng phải chăm chỉ quyết tâm! "
Trong tiết đầu tiên, Trần Xung bắt đầu từ trùng lặp phần kiến thức đã học và nội dung thi đua: cân bằng kết tủa và hằng số điện ly.
Những năm gần đây, các câu phân tích hóa học chưa cho, câu ứng dụng mở rộng ở tỉnh S hầu như đều lấy từ sự biến đổi cơ bản của khu vực này.
Phần này là Lộc Hành Ngâm không thấy trong sách cuộc thi, và nó cũng là một trong những phần trong thi đua gần với chương trình cấp 3.
"Chương trình cấp 3, tôi biết có một số em học lớp Ánh dương- ví dụ như ban 1 do tôi dạy, học gần xong môn hóa.
Hoặc có bạn cho mình rất giỏi hóa nhưng thành tích thi ở trường không tốt, đơn giản là từ bỏ kỳ thi đại học...!Nhưng đây không phải là lý do để các em thư giãn." Trần Xung trầm giọng nói
"Năm ngoái, trong cuộc thi sơ khảo toàn quốc của tỉnh W, có bao nhiêu học sinh thi đua chuẩn bị một hai năm đậu kỳ thi đại học? Lớp 10 thi một lần, lớp 11 thi tiếp.
Nhưng lần này, thời gian hai năm chăm chỉ, thậm chí có thể những nỗ lực cả ba năm cấp 3, đều có thể đổ sông đổ bể.
Chúng ta cũng phải rõ ràng, trường ta không phải là một trường nổi tiếng, chúng ta không có dũng khí thi đến chết của những trường nổi tiếng đó.
Con đường này không thể so với thi đại học, càng không có vầng hào quang nào vượt qua kỳ thi đại học.
Con đường này vốn được coi là một trong những con đường của kỳ thi đại học, để những người thiên về môn học sẽ không bị kỳ thi đại học hiện tại đào thải, cũng là tuyển chọn nhân tài cho Olympic quốc gia."
"Hôm nay tổng cộng có 143 người đến lớp, tôi cá là cuối năm nay sẽ không quá 20 người." Trần Xung nhìn bọn họ cười nói: "Các em không tin sao?? Không tin thì thử đi."
Lộc Hành Ngâm đã từng nhìn thấy diễn xuất của ông nên cũng có lý do để nghi ngờ những lời này là dùng để đả kích bọn họ.
Nhưng cậu ấy vẫn nghiêm túc viết bài tập cho lớp nâng cao, từng nét chữ đều được viết ngay ngắn mềm mại, như thể cậu ấy đang đối xử với một loại bảo vật nào đó.
Khi đến lớp nâng cao vào buổi tối, Lộc Hành Ngâm cố ý ngồi ở chiếc ghế cuối cùng gần cửa sổ, khi cậu bị điều hòa làm đau đầu, cậu đã mở cửa sổ để hít vài hơi.
Ngay cả khi những ngón tay lạnh cóng không thể viết nổi, thì ít nhất đầu óc cậu vẫn minh mẫn.
Nội dung mấy bài học này đối với cậu không khó, không nằm ngoài phạm vi hóa học phổ thông.
Sau khi viết xong, cậu vẫn còn chút thời gian rảnh nên đã chép một số câu hỏi trên bài thi gần với nội dung cấp ba hơn, định đưa về cho Trần Viên Viên và Khúc Kiều.
Được thúc đẩy bởi Tạ Điềm, bầu không khí học tập trong lớp gần đây tốt chưa từng có.
Điểm số môn sinh học của Khúc Kiều đã được cải thiện vượt bậc, trong khi Trần Viên Viên thì chăm chỉ học tổ hợp tự nhiên.
Sau khi tan học trở về, còn chưa tìm được bọn họ, Mạnh Tòng Chu đã đi tới trước: "Người anh em, có chuyện muốn bàn với cậu."
Lộc Hành Ngâm: "Hả?"
"Tối nay là tiết hóa học nâng cao, bọn tớ cảm thấy theo tiến độ có chút khó khăn.
Độ khó so với bọn tớ tưởng tượng lớn hơn rất nhiều.
Cho nên tớ dự định mấy ngày nữa sẽ thảo luận phân chia nghe giảng toán, lý, sinh, với Thái Tĩnh và những người khác.
Mỗi người sẽ chuyên về một môn học, sau đó mọi người sẽ quay lại và tổng hợp tất cả các câu hữu ích trong lớp nâng cao, sau đó giảng lại trong lớp, cậu nghĩ sao?"
Lộc Hành Ngâm nghĩ một lúc: "Được."
Mạnh Tòng Chu nói: "Thái Tĩnh muốn thi toán, tớ chỉ muốn thi thật tốt vào đại học, hơn nữa môn sinh học tớ khá hơn một chút, còn cậu thì sao?"
Lộc Hành Ngâm nhẹ nhàng nói: "Tớ học hóa học, vậy cũng được."
"Vậy còn môn lý nữa..." Mạnh Tòng Chu đếm xong, phát hiện còn thiếu một người, vắt óc suy nghĩ, "Có lẽ chúng ta có thể hỏi người nào chơi thân trong lớp đi."
Lộc Hành Ngâm nhẹ nhàng nói: "Ba người chúng ta sẽ thay phiên nhau trước.
Phiền người ta cũng hơi ngại."
Mạnh Tòng Chu gật đầu: "Đúng vậy."
Chuyện đã quyết xong.
Đã lâu không tự học buổi tối, ngay cả học sinh lớp 12 cũng gần như đã trở về ký túc xá, duy chỉ có chủ nhiệm khoa và đội tuần tra đêm bọn yêu nhau còn lang thang quanh sân chơi và lớp học.
Lớp nâng cao cho mỗi người một huy hiệu trường mới, cho phép họ tự do di chuyển trong khuôn viên trường mọi lúc mọi nơi, vì vậy Lộc Hành Ngâm đã công khai dưới mi mắt chủ nhiệm giáo dục đến căng tin.
Cũng giống như lần trước, cậu mua hai hộp cơm đông lạnh, mua xong, cậu dừng lại một chút thì thấy một đôi trẻ bên cạnh đang lựa chọn thứ gì đó.
Các chàng trai và cô gái có lẽ sợ bị bắt gặp nên đứng cách xa, nhưng trong căng tin lúc này không có ai, nhìn ánh mắt né tránh của họ, có thể hiểu được mối quan hệ của họ.
Chàng trai có lẽ đang chọn quà cho cô gái, đứng trước đống nhật ký đẹp đẽ và những hộp kẹo tinh xảo rất lâu, cuối cùng chọn ra một hũ kẹo hình ngôi sao màu hồng.
Lộc Hành Ngâm noi gương, cũng đi mua một hộp kẹo về, đó là hộp kẹo bầu trời đầy sao đắt tiền nhất.
Cậu trèo qua tường với chiếc cặp đi học trên lưng.
Ban đêm trời lạnh, Lộc Hành Ngâm đang đi trên đường, cảm thấy cơn cảm lạnh đang tan dần của mình lại có dấu hiệu nổi lên, càng đi, lòng bàn tay càng nóng, hơi nóng ngột ngạt không thoát ra được, mặt trắng nõn bình thường đỏ ửng.
Bưu điện ở đây đóng cửa lúc năm giờ chiều, hiện tại đã là mười một giờ rưỡi, khi Lộc Hành Ngâm đi ngang qua, thấy đèn vẫn còn lạnh, nhân viên bên trong đang phân loại hàng hóa.
Cậu nhẹ nhàng hỏi: "Bây giờ còn gửi được nữa không ạ."
"Học sinh tan học à, ngày mai xin đến sớm đi." Ở quầy có một người cô lớn tuổi.
Lộc Hành Ngâm nói: "Cháu là học sinh của trường Trung học số 7 Thanh Mặc.
Cháu phải học thêm trong những ngày nghỉ, chỉ có thể đợi đến chủ nhật tuần sau để gửi nó.
Làm phiền cô châm chước được không? Cháu chuyển tiền cho người già ở nhà, bà ấy không biết dùng mấy cái loại thẻ ngân hàng, cháu phải gửi bưu điện ạ.
"
Dưới bóng đêm và ánh đèn ấm áp, đôi mắt cậu nghiêm túc và khẩn trương.
Ngoài số tiền mà Thẩm Nộ đưa cho cậu trước đó, mấy ngày nay cậu còn dùng hạn mức thẻ khuôn viên để đổi lấy một ít tiền mặt, chủ yếu là cho những học sinh làm mất thẻ cũ chưa cấp thẻ mới.
Cậu cũng nhận một số công việc sửa chữa lặt vặt, thêm tiền vê chai, chắc là khoảng 5.700 nhân dân tệ.
Người cô nhìn cậu thở dài: "Thanh Mặc không cho phép học sinh ra ngoài muộn như vậy phải không? Thôi vậy đi, đến điền vào mẫu đơn.
Cháu trai cô nhỏ hơn cháu vài tuổi, vài năm nữa nó dự định đến Thanh Mặc học."
Lộc Hành Ngâm nghiêm túc cúi đầu chào cô: "Cảm ơn cô."
Cậu giữ lại hai trăm cho mình làm dự phòng, còn lại năm nghìn năm nghìn thì rút ra.
Ngoài ra, cậu còn viết một bức thư cho bà Lộc.
Nói với bà mọi thứ đều ổn và cậu đã gặp những người tốt ở đây.
Sau đó là gói hàng của Cố Phóng Vi.
Cố Phóng Vi đã tự gói hàng rồi dán mã đơn lên đó nên thậm chí không cần trả tiền, nhưng không hiểu sao lại không giao được.
Cô kiểm tra với cậu: "Nếu người gửi không phải là cháu, cháu phải điền lại chi tiết chút địa chỉ người nhận.
Số 22, thôn Đồng Yêu, thị trấn Thất, huyện Long Thuyền, tỉnh S, nhà của Điền Thanh Hoa."
Lộc Hành Ngâm nhìn cái địa chỉ này, cậu cũng cảm thấy hơi bối