Trải qua một cuối tuần không muốn nhớ lại, Tiết Ninh trở lại làm việc với tâm trạng chán nản.
Cùng tâm trạng chán nản đó còn có cấp trên của cô, Tiết Ninh làm việc rất chăm chỉ, là hạt giống tốt mà anh ta nhắm trúng, nhưng tiếc ở trong mắt lại là một người thần kinh không được bình thường!
Anh ta nghĩ, lần sau sẽ giới thiệu cho cô một người đàn ông đáng tin hơn!
Đồng nghiệp rất hăng hái, vừa thấy Tiết Ninh đến đã lôi kéo cô hỏi han tình huống.
Một phòng ban có hơn mười người, không có quá nhiều xung đột với nhau, cũng không ai có thù oán với ai, nhưng đối với người duy nhất còn độc thân trong phòng là cô, tất cả mọi người đều cực kỳ quan tâm, nhưng nhiều hơn là muốn hóng hớt một chút.
Đối tượng xem mắt…… Nói thế nào nhỉ, Tiết Ninh cảm thấy đối phương không tồi, dáng người cao, tính tình ôn hòa, điều kiện cũng không tồi.
“Điều kiện tốt thế sao không tiếp tục?” Đồng nghiệp thứ nhất hỏi.
Tiết Ninh như muốn khóc: “Người ta không vừa mắt tôi.”
Đồng nghiệp thứ hai: “……”
Đồng nghiệp thứ ba nổi giận: “Cô có gì không tốt chứ, thôi quên đi, loại đàn ông này chúng ta cũng không cần, chúc anh ta độc thân cả đời.”
“…….” Tiết Ninh ho nhẹ một tiếng: “Thật ra…..
Chủ yếu vẫn là vấn đề ở tôi.”
Đổi lại là những lời phê bình tới tấp của mọi người.
Tiết Ninh lặng lẽ mở tấm ảnh tự sướng của mình với tấm khăn trải bàn kia cho mọi người xem.
Mọi người xem xong liền trầm mặc.
Đúng lúc này, phía xa xa có một bóng người quen thuộc chợt lướt qua, Tiết Ninh quay đầu lại nhìn, lại không nhìn thấy gì.
Cô lôi kéo đồng nghiệp thứ nhất: “Cô có nhìn thấy có cái gì đó là lạ không?”
Đồng nghiệp thứ nhất mờ mịt lắc đầu.
Được rồi.
Tiết Ninh trở lại bàn làm việc, chống cằm suy nghĩ, thật là kỳ lạ, tại sao đến bây giờ Từ Tử Dương vẫn xuất hiện trong ảo giác của cô, nằm mơ cũng mơ thấy anh ta…… Không phải là……
Từ “thích” đột nhiên chui vào đầu khiến Tiết Ninh giật nảy mình, sợ đến mức ngồi thẳng người dậy, nhưng nghĩ đến việc Từ Tử Dương vì chuyện cô đi hẹn hò mà còn rất hưng phấn, còn tặng quần áo cho cô, Tiết Ninh lại có chút chán nản.
Lúc này, người đàn ông cô đang nghĩ tới đang hiên ngang đi tới văn phòng của cấp trên bà mai của cô.
Anh nhìn xung quanh, sau đó tháo khẩu trang xuống, gõ cửa văn phòng.
Dự định ban đầu của anh là xuất hiện đột ngột, sau đó nói cho cấp trên của cô biết, Tiết Ninh là người của anh, bất kể ai cũng không được nhúng tay vào, anh tin tưởng vào phong thái của mình nhất định sẽ rất có sức thuyết phục.
Nhưng đến khi anh nhìn thấy người cấp trên kia là ai, anh lập tức há hốc mồm.
“Cậu hai?”
“Từ Tử Dương? Không phải là cháu đang bế quan viết kịch bản sao? Sao lại tới đây?”
“Ngại quá, cháu đi nhầm phòng, tạm biệt cậu!” Từ Tử Dương xoay người bỏ chạy.
“Đứng lại! Có người lạ nào nhìn thấy người kia lại chào là cậu hai không? Cháu đứng lại đó cho cậu!” Vị cấp trên vừa nói vừa đuổi theo.
Từ Tử Dương chạy một mạch đến ga ra, cảm thấy cậu hai của anh lúc này không đuổi theo nữa mới dừng lại thở dốc.
Từ Tử Dương cực kỳ hối hận vì trước khi làm đã không nghiên cứu kỹ lưỡng, vị này là cậu hai của anh, anh biết ông ấy làm ở công ty của Ôn Tịch Viễn, nhưng cũng không để ý lắm, bởi vậy lúc anh đến công ty cũng không nghĩ tới chuyện này.
Lúc này, người cậu hai kia đuổi tới, nhìn một vòng không thấy người đâu, nhưng cũng không sao — “Từ Tử Dương, ra đây! Nếu không ra cậu sẽ nói với ba cháu!”
“……..” Chiêu này thật sự hữu dụng.
“Nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì.” Nói với người trong nhà là bế quan viết kịch bản, lúc này lại rảnh rỗi chạy qua đây là thế nào.
Từ Tử Dương trực tiếp chạy đến ôm cậu hai của anh một cái: “Cháu nhớ cậu mà!”
Một cái ôm mà đã muốn bỏ qua mọi chuyện rồi sao?
Cậu hai một bên hưởng thụ cái ôm của anh, một bên tiếp tục truy hỏi: “Nói đi, hôm nay cháu tới đây rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Tiết Ninh là bạn gái của cháu.”
“Ha!” Cậu hai tỏ vẻ khinh thường, không tin.
“Cho dù bây giờ vẫn chưa phải thì sau này cũng sẽ phải thôi.”
“Vậy chờ cháu theo đuổi được rồi nói, chưa theo đuổi được thì đừng nói sớm quá.”
“Cho nên phiền cậu không cần giới thiệu bạn trai cho cô ấy nữa!”
“Một tuần, cậu chỉ có thể chờ một tuần!”
“…….
Được ạ.”
“Đừng nói cho ba cháu biết.” Bố anh vẫn đang giục anh kết hôn.
“…… Được.”
6.
Mấy ngày nay Từ Tử Dương có hơi kỳ lạ, mặc dù trước đây anh cũng đã rất kỳ lạ.
Tiết Ninh ngồi trên ghế sô pha, vừa ăn khoai tây vừa nhìn anh bận rộn lau chùi, cũng không biết anh ăn phải cái gì, mấy ngày nay cứ chạy đến nhà cô lau dọn nhà cửa, mà nhà của anh thì lại thuê người giúp việc theo giờ đến dọn dẹp.
Từ Tử Dương như thế có hơi không bình thường, nhưng người không bình thường nào đó lại không nhận ra được mình khác thường, lau nhà một hồi thì cất cây lau nhà đi, há miệng lớn.
Tiết Ninh: “……..”
Từ Tử Dương nhìn khoai tây trong tay cô, ý tứ rất rõ ràng, đút cho tôi ăn.
“……..” Tiết Ninh xoắn xuýt một hồi mới cẩn thận bỏ một miếng khoai tây vào miệng anh.
Từ Tử Dương hài lòng, thuận tay vỗ vỗ đầu Tiết Ninh, thể hiện sự khích lệ.
Mặt Tiết Ninh lập tức đỏ lên, cúi đầu không nói chuyện.
Đối với Từ Tử Dương, Tiết Ninh có hơi xoắn xuýt, có vẻ như thật sự thích anh, nhưng lại không thể hiện một chút ra bên ngoài.
Cô đang suy nghĩ có nên tiếp tục cẩn thận dè dặt…….
Hay là nói ra thì tốt hơn…..
Bộ dạng rối rắm của Tiết Ninh trong mắt Từ Tử Dương cực kỳ đáng yêu, anh cố kìm nén muốn nghiêng người hôn cô, hỏi: “Tiết Ninh, có phải tôi rất siêng năng không?”
“Phải.” Mặc dù lúc nào cô cũng phải lau lại những chỗ mà anh đã lau.
“Tôi có phải người đàn ông tốt không?”
“…… Phải.”
Từ Tử Dương vuốt cằm gật đầu, đây là thứ mà anh tìm được trên Weibo, xem ra có vẻ rất hữu dụng.
Từ Tử Dương anh chưa từng theo đuổi phụ nữ, bây giờ bảo anh làm việc này quả là không đơn giản một chút nào, nên anh phải nghiên cứu một chút.
Lúc này, chuông cửa vang lên, Tiết Ninh đi ra mở cửa, thấy có một người phụ nữ trung niên đang đứng ngoài cửa.
Tiết Ninh không biết người này, đoán chắc là đi nhầm nhà, liền nói: “Xin chào, cho hỏi bà tìm ai?”
Đối phương còn chưa trả lời đã nghe giọng của Từ Tử Dương phía sau truyền đến: “Mẹ.”
Tiết Ninh kinh hãi, mà người được gọi là mẹ kia còn kinh hãi hơn: Trời ạ! Con của bà ở đây làm giúp việc sao?
Từ Tử Dương thầm mắng cậu hai không giữ chữ tín, đúng lúc này thì nhận được tin nhắn WeChat của cậu hai: Cháu trai ngoan, cậu đồng ý là không nói cho ba cháu biết, nên là cậu chỉ nói cho mẹ cháu biết thôi!
……… Cáo già!
Mẹ Từ đã được mời vào nhà, Tiết Ninh đi rót cho bà một ly nước.
Mẹ Từ nhìn Tiết Ninh: “Hai đứa…..”
Lúc này, Từ Tử Dương đứng phía sau Tiết Ninh lập tức đưa tay đặt lên môi, suỵt…….
Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi!
“…….” Mẹ Từ nhìn anh, im lặng.
Nghe nói anh đang tìm bạn gái, bà liền vội vàng chạy đến xác nhận xem thử, không ngờ lại vô tình nhìn thấy con dâu tương lai, mẹ Từ cực kỳ vui