Trên Weibo, Từ Khanh Ngôn đã lâu không lên tiếng cuối cùng cũng nói ra.
Bà chia sẻ Weibo của Cá Mừng Vui, cùng dòng chữ ——
【 Từ Khanh Ngôn 】: Tôi luôn chú ý đến việc này, là một giáo viên, Tiểu Lạc trong mắt tôi rất tốt bụng, chân thành, khiêm tốn và chăm chỉ. Tôi rất tin tưởng vào nhân phẩm của em ấy, cũng như tin tưởng vào khả năng chuyên môn. Là người thợ thủ công, tôi cực kỳ ghét việc sao chép và xấu hổ trước tính cạnh tranh dơ bẩn và hành vi hãm hại trơ trẽn trong ngành sản xuất. Thị phi đều có đúng sai, công bằng luôn luôn hiện hữu.
Ngay sau khi Từ Khanh Ngôn lên tiếng, đám người chị Thiệu đã kìm nén bấy lâu không còn im lặng nữa. Mọi người đều chia sẻ Weibo của Cá Mừng Vui, từng người nói thầy Lạc trong mắt mình là một người đáng yêu thế nào, tỏ vẻ ủng hộ anh, mãnh liệt lên án ông Phương cùng 【rrmft0429】.
Ngoài những người đã quen biết, còn có rất nhiều người mà Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ đều không quen biết cũng chia sẻ, vài người là học sinh của Từ Khanh Ngôn, vài người từ bên studio Hán phục có thương hiệu, vài người là thành viên làm thể loại thủ công khác đã từng cùng tham gia Lễ hội Sáng tạo, sôi nổi lên tiếng ủng hộ.
Ngoại trừ những studio Hán phục có mấy chục vạn fans, những người thợ thủ công kia chỉ có số lượng fans khoảng mấy ngàn đến mấy vạn. Tuy không thể so sánh với dưa của các minh tinh, nhưng chuyện này vẫn khuấy một cơn sóng nho nhỏ trong giới Hán phục và giới sản xuất thủ công.
Logic của toàn bộ sự việc là rất rõ ràng, chỉ cần xem bài viết trên Weibo của Cá Mừng Vui đều có thể hiểu một chuyện: Ông Phương và thầy Lạc từ quan hệ hợp tác biến thành đối thủ cạnh tranh, trước khi bắt đầu kinh doanh Cá Mừng Vui đã chèn ép nặng nề, sử dụng một loạt thủ đoạn ác ý, muốn thầy Lạc làm một mình sẽ thất bại, để cuối cùng anh không thể ngóc đầu lên trong giới.
Phòng quan hệ công chúng bên Hán phục Họa Thường thật sự muốn đốt pháo chúc mừng rồi, nhanh chóng đăng lại hai bài viết "Cá lượn hoa sen" trên Weibo, còn viết một bài thanh minh thật dài ủng hộ Cá Mừng Vui, nói những người vu hãm Họa Thường cùng thầy Lạc sao chép tuyệt đối không thể tha thứ, nhất định sẽ dùng vũ khí pháp luật để bảo vệ thiết kế ban đầu và phẩm giá thương hiệu.
【rrmft0429】 từng có ý phản kích, đăng Weibo nói bản thảo thiết kế của mình thật sự vẽ xong từ ngày 18, nhưng có một tấm hình chụp tờ bản thảo trâm cài mà thầy Lạc làm ra kia thật ra đã vẽ xong từ ngày 15, còn có một người bạn đến nhà cô ta đã từng nhìn thấy, có lẽ là do người bạn đó tuồn ra ngoài rồi bị thầy Lạc thấy được.
Cá Mừng Vui cực kỳ hào phóng chia sẻ bài đăng Weibo này của cô ta.
【 Nghệ thuật tạo hoa Cá Mừng Vui】: Thật không? Vậy cô chứng minh cho tôi xem đi. [đầu chó]
Cộng đồng mạng lập tức bình luận:
【 Netizen 1】: @rrmft0429, không phải cô đã nói chưa từng cho người khác xem bản thảo thiết kế sao? Lúc này đột nhiên lại nhảy ra một người bạn rồi?
【 Netizen 2】: Sáng sớm Cá Mừng Vui đã nói sơ thảo bị tên họ Phương kia chụp hình, chưa từng thay đổi vấn đề này, @rrmft0429, cô cứ đổi tới đổi lui e là......
【 Netizen 3】: @rrmft0429, ha ha ha ha ha ha! Mấy câu này đều do tự cô nói: Đúng không? Vậy cô chứng minh cho tôi xem đi. Chỉ cần cô chứng minh được bản thảo của mình vẽ xong trước khi thầy Lạc làm trâm cài thì chúng tôi sẽ thừa nhận, cô đã sao chép từ chỗ của ông Phương rất nhanh đấy, ha ha ha ha ha ha!
Ngạc nhiên nhất là những Netizen lúc trước còn công kích Cá Mừng Vui cùng Lạc Tĩnh Ngữ.
Đối với những chứng cứ Chiêm Hỉ đã ném ra, tâm tình của fans "Cá Nhỏ" cùng Quản Như Tiệp đều rất phức tạp, nhưng đa số người vẫn mau chóng nhận ra bản thân đã đứng bên phía sai rồi, sau đó họ cảm thấy rất tức giận, lúc trước công kích thầy Lạc thế nào, hiện tại công kích 【rrmft0429】 cùng "Cá Nhỏ" thế nấy.
Ngay lập tức có một cơn bão đẫm máu trên Weibo của hai người họ, một loạt lời mắng trải dài.
Bình luận dưới Weibo của Cá Mừng Vui thì hài hòa hơn nhiều.
【 Netizen 1】: Tôi phải xin lỗi thầy Lạc, vì sao những người đó ghê tởm như vậy chứ!!! Ủng hộ thầy Lạc kiện bọn họ! Chó sao chép chết tiệt! Chó vu hại phải ở tù mọt gông!!
【 Netizen 2】: Ôi nhà tôi không sụp, sướng quá, hoa mà thầy Lạc làm đẹp nhất toàn thế giới! Nhanh chóng bò lên tường Cá Mừng Vui, mọi người nhất định phải xem thử bàn tay tuyệt mỹ của thầy Lạc ~~
【 Netizen 3】: Ăn hết dưa mới cảm thấy bản chất con người thật phức tạp, chẳng phải chỉ chấm dứt hợp tác thôi sao? Một hai đòi phải phá hoại người ta, còn đuổi cùng giết tuyệt*? Người đang làm trời đang nhìn đấy! Hiện tại xem thử ba vị kia trả lời như thế nào, liệu còn có biến chuyển không?
【 Netizen 4】: Không có chuyện xoay ngược lại đâu nhỉ? Đều đã công chứng cả rồi, một người học mười năm, một người mới nhập môn, ngẫm lại cũng không cần phải sao chép, chẳng lẽ thầy Lạc không thể tự mình thiết kế sao? Làm một mình thì não bỗng đình công, không biết thiết kế nữa sao?
【 Netizen 5】: Cứ luôn miệng nói sao chép, nhưng thật ra lại đi hãm hại...... Tôi quá ngây thơ rồi [quỳ] sao có kẻ ngốc như thế chứ? Mù luật đấy à??
【 Netizen 6】: Tên Phương này sao không đi viết kịch bản đi? Nhân tài đấy!
【 Netizen 7】: Mơ hồ đoán @rrmft0429 và @Tiểu thư Như Tiệp là cùng một người, có bạn chung đấy!
【 Netizen 8】: Dựa vào vốn Luật cùi bắp của tôi, Cá Mừng Vui có thể đi theo một con đường, có một tội danh gọi là phỉ báng qua Internet được ban hành vào năm 2013, vốn Luật cùi bắp này cảm thấy cũng đủ bị trừng trị nặng rồi!
【 Netizen 9】: Tôi có lẽ là một trong số ít người không tin Cá Mừng Vui sao chép ngay từ đầu, nhìn thấy bài đăng Weibo mới của Cá Mừng Vui liền vui vẻ đến rơi nước mắt, thật sự đã khóc!! Lúc năm hai Đại học tôi đã bắt đầu tham gia giới Hán phục, lần đầu tiên là mua hoa của thầy Lạc, bây giờ tôi cũng đã tốt nghiệp, tôi đều mua một đơn hàng đặc biệt của thầy Lạc mỗi năm. Năm nay tôi vừa nhận được bên Cá Nhỏ, chất lượng thật sự rất khó nói. Tôi chuẩn bị trả hàng đây, chạy sang Cá Mừng Vui mua! Vĩnh viễn đi theo thầy Lạc!
......
——
"Anh Tiểu Phương, làm sao bây giờ đây? Em có thể xóa hết những Weibo đó hay không?" Quản Như Tiệp khóc thật lớn trong điện thoại, "Sao anh gạt em chứ? Anh nói chắc chắn bọn họ không có chứng cứ, em mới nghe theo anh làm lớn chuyện này lên, hiện tại bọn họ đã lấy ra chứng cứ, em phải nói thế nào đây? Bọn họ đều đang mắng em! Hu hu hu......"
Phương Húc cũng đang sứt đầu mẻ trán, chuyện đã qua hơn một tuần, đột nhiên Chiêm Hỉ cùng Lạc Tĩnh Ngữ lấy ra bằng chứng, còn được công chứng, khiến bọn họ không thể nói câu "Vòng bạn bè giả" được.
Lúc này anh và Quản Như Tiệp đều giả chết trên Weibo, cảm giác dù nói gì cũng không đúng, muốn xóa đi Weibo này nhưng Chiêm Hỉ lại nói cô đã công chứng tất cả chứng cứ liên quan đến Weibo của hai người bọn họ, xóa cũng vô ích.
Nhìn số lượng chia sẻ, đã vượt qua 500 lượt, hơn nữa còn là Weibo gốc của hai người, chẳng lẽ thật sự phải bị kiện sao?
Phương Húc cố gắng xoa dịu Quản Như Tiệp: "Như Như, em đừng hoảng hốt, không thể xóa Weibo, nếu xóa chính là chột dạ. Em cứ chắc chắn có một người bạn thấy được bản thảo, có lẽ nhân lúc em không chú ý mà chụp ảnh lại, đến bây giờ em mới biết được bản thảo bị tuồn ra ngoài."
Quản Như Tiệp khóc sướt mướt hỏi: "Vậy nếu bọn họ kiện em, hỏi là người bạn nào, lôi ra làm chứng, em đi đâu mà tìm đây? Em chỉ cho một mình anh xem qua tấm hình này, còn gửi qua WeChat, em có thể nói là anh hay không?"
"Não của em có bệnh à!" Phương Húc nổi điên lên, "Đừng kéo anh vào! Không thể thừa nhận anh và em có quen biết! Dù có cắn chết anh cũng không nhận chụp hình của bọn họ, dù bọn họ có thứ để công khai, cũng không phải anh làm. Chỉ cần anh không thừa nhận, bọn họ không chứng cứ chứng minh liên quan đến anh, nhiều nhất chính là cộng đồng mạng nghe theo bọn họ mà hoài nghi, chứ không phải thật, em hiểu không?"
Quản Như Tiệp hoảng sợ sợ: "Ý của anh là...... Anh muốn gạt mình sang một bên, để tôi chết một mình à? Bọn họ muốn kiện thì chỉ kiện một mình tôi thôi sao?"
Phương Húc nhẹ nhàng nói: "Anh không gạt mình sang một bên, chỉ là nếu đặt hai tài khoản của chúng ta cạnh nhau, chẳng khác nào đang thú nhận, chuyện càng không thể cứu chữa. Như Như, em hãy tin anh, bọn họ chỉ nói ngoài miệng, sẽ không thật sự kiện, nếu muốn bồi thường thì anh sẽ giúp em, yên tâm đi."
Quản Như Tiệp thét chói tai: "Sao tôi có thể yên tâm đây? Đây không phải vấn đề tiền bạc! Tôi không thiếu tiền! Tôi không muốn ngồi tù! Nếu bọn họ tới tìm tôi thông qua Weibo, sẽ biết tôi là Quản Như Tiệp! Tôi cnf có thể nói gì nữa? Sau này sao tôi có thể tiếp tục sống trong giới này chứ?"
"Chậc." Phương Húc hết cách, "Dù cho biết em là Quản Như Tiệp, em cũng có thể nói đây là hành vi của một mình em, tôi không liên quan. Như Như, em phải nhớ kỹ, tuyệt đối đừng thừa nhận sao chép, đừng nói lấy được đồ từ chỗ của tôi, cứ cắn răng nói là cảm hứng ý tưởng của bản thân, tự mình vẽ rồi bị bạn nhìn thấy. Còn người bạn đó thì em tùy tiện đi tìm một người, đưa tiền, nói cô ta đang đi du học ở nước ngoài hay gì đó, cô ta đem đã từng đăng lên mạng xã hội bên nước ngoài, sau đó xóa đi, không phải em từng đi du học ở Nga sao? Có thể tìm được!"
Quản Như Tiệp: "......"
Cô trầm mặc một lát, sau đó giọng bình tĩnh lại: "Phương Húc, tôi không muốn hợp tác với anh nữa, anh mau kết toán tiền hoa tháng 8 cho tôi. Tôi đã tính rồi, mười hai vạn, một đồng không được thiếu. Mấy loại hoa kia tôi không làm nữa, anh đi tìm người khác làm đi. Nếu anh không trả cho tôi, tôi sẽ nói tất cả mọi chuyện giữa tôi và anh ra ngoài, tôi chết đi, anh cũng đừng hòng sống."
Phương Húc rống giận: "Lúc này rồi cô còn nghĩ đến cái này sao? Cô không nhìn thử xem trong tiệm hiện tại có bao nhiêu đơn hoàn trả sao? Mấy cái thứ mà cô làm đó, một cái tôi cũng thấy không được! Lúc trước cô thề thốt nói trình độ bản thân không khác gì với tên điếc kia, kết quả thì sao? Như Như à! Tôi và cô đang là châu chấu trên cùng một dây*, lúc này nên cố gắng phối hợp với nhau, cô ngoài sáng tôi trong tối, anh Phương đảm bảo sẽ bảo vệ cô, tên điếc này thật sự không thích kiếm chuyện phiền phức đâu. Như vậy đi, anh Phương nghĩ cách đến cầu xin cậu ta, chúng ta bồi thường tiền để xí xóa chuyện này, cố gắng để bọn họ không kiện cô, nhu thế được rồi chứ?"
"Không được!" Quản Như Tiệp lúc này rất kiên quyết, "Tôi không bao giờ muốn dây vào vũng nước đục này nữa, anh mau kết toán tiền cho tôi, tôi sẽ dùng tài khoản riêng để cầu xin bọn họ, nếu muốn bồi thường tiền bạc tôi sẽ đến tìm anh. Bây giờ anh chê trình độ của tôi kém cỏi sao? Hồi đó anh đâu có nói như vậy! Còn nữa, tôi cũng không thể nhận được nhiều đơn như vậy! Ít một chút tôi còn có thể bảo đảm chất lượng, còn đây rất nhiều đấy! Căn bản không thể vừa bảo đảm chất lượng vừa bảo đảm số lượng, anh xem tôi là cái máy không cần nghỉ ngơi sao?"
Ban đầu, tháng ba, Quản Như Tiệp chủ động tìm Phương Húc đưa ra ý định của mình.
Cô là người Tiền Đường, từng học làm hoa ở Nga, sau khi về nước thỉnh thoảng nhận một số đơn phụ kiện Lolita. Nhưng mấy năm gần đây thị trường này kém hơn trang sức bên Hán phục.
Quản Như Tiệp muốn tham gia vào giới Hán phục, nhưng không có cách, cô bỗng phát hiện cửa hàng "Đại sư Cá Nhỏ tạo hoa" có thể liên kết được nên đến tìm Phương Húc, hỏi có công việc cho mình làm hay không.
Quản Như Tiệp có lòng riêng, cô muốn xem Phương như một bàn đạp, nghĩ mình chỉ cần làm một đến hai năm, sau này cô có thể làm một mình trong giới Hán phục này giống như những người chị Thiệu, chị Tiểu Chu. Cô còn trẻ tuổi xinh đẹp, còn có thể trở thành một mỹ nữ đại sư tạo hoa.
Lúc Phương Húc xem xong các tác phẩm của Quản Như Tiệp, anh ta không tỏ ra ý kiến gì, thành ra việc này không thành.
Sau đó tới tháng sáu, Phương Húc chủ động tới tìm cô, hỏi nếu anh ta hủy hợp tác với đối tác hiện tại, Quản Như Tiệp có muốn hợp tác với anh ta hay không.
Quản Như Tiệp biết trình độ của mình ở mức nào, có chút chột dạ, nhưng cô vẫn trả lời "Đồng ý". Phương Húc liền nói, nếu như cô đồng ý phải giúp anh ta một chuyện. Tên điếc này làm một mình nhất định sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh lớn nhất của "Cá Nhỏ", nếu muốn tiếp tục làm ăn ở mảng này, phải hắt nước bẩn vào Lạc Tĩnh Ngữ.
Tất cả mọi chuyện đều là kế hoạch của Phương Húc, "Họa Thường" chỉ là một miếng mồi trên Internet bỗng nhiên rơi xuống đúng lúc, vì thế dù không có Họa Thường, cũng sẽ có những thương hiệu khác và dù cho chuyện không phát sinh tháng bảy, cũng sẽ phát sinh tháng tám, tháng chín, hoặc không biết vào lúc nào.
Phương Húc rất hiểu thói quen làm việc của Lạc Tĩnh Ngữ, ý tưởng ban đầu của anh ta là bóp méo danh tiếng của Lạc Tĩnh Ngữ để "Cá Mừng Vui" vĩnh viễn mang theo một vết đen.
Anh ta cũng chẳng sợ Lạc Tĩnh Ngữ sau khi ở ẩn một thời gian sẽ đổi một tên khác, dựa vào sự hiểu biết của Phương Húc về tác phẩm của anh, cũng có thể khiến anh phải cúi đầu xuống, nghĩa là cho dù Lạc Tĩnh Ngữ cố gắng sống vật vã trong giới tạo hoa, anh cũng vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên được.
Chuyện này phát triển thuận lợi dị thường, Phương Húc vốn chỉ muốn quan sát, kết quả Lạc Tĩnh Ngữ lại chạy tới đánh anh ta một trận, khiến anh ta cáu giận triệt để, sau đó dùng mọi cách để làm lớn chuyện này lên.
Lạc Tĩnh Ngữ xúc động như vậy, chắc chắn không có chứng cứ! Nếu đã có chứng cứ, sao có thể liều mạng chạy tới đánh anh ta chứ?
Phương Húc biết vậy chẳng làm rồi, sao tên điếc này còn giữ lại một thứ chứ? Thật sự bất cẩn, bây giờ tình huống trở nên rối ren, Quản Như Tiệp bị ép đến điên rồi, cửa tiệm Taobao bị hoàn trả hàng liên tục, anh ta vẫn chưa đồng ý đây.
Đồng ý, tức là tổn thất hơn hai mươi vạn, còn vác theo một đống trang sức vô dụng, còn phải kết toán tiền cho Quản Như Tiệp, nếu không cô ta sẽ càng điên