"Không phải đây là đồng đội của tôi trong ván trước sao?" Văn Khê kinh ngạc nói.
Không thể không nói duyên phận này rất kỳ diệu.
Nếu như sau khi đánh xong một ván đồng thời bắt đầu ghép đôi, vậy khả năng khớp cùng một ván là rất lớn.
Nhưng Văn Khê tốn chút thời gian mua trang bị, sau đó lại tổ đội 1vs1, không nghĩ tới như vậy mà cũng có thể ghép cùng một ván.
Cậu vừa nói vừa xoay góc nhìn về phía Ruffian, có chút nghi ngờ: "Hắn đang ngắm vào ai vậy? Không có ai ở đó, phải không?"
Trên cung tên không có cách nào lắp ống ngắm, cũng không có cách nào phóng to nhìn phong cảnh ở xa xa.
Nhưng Văn Khê vẫn tự tin về thị lực E-Sports của mình, gần như có thể xác định phía đó không có ai.
Đã như vậy thì không cần phải băn khoăn nữa.
Văn Khê xoay góc nhìn trở về, cài tên, không chút do dự kéo cung bắn về vị trí của Ruffian.
"Vèo..." một tiếng.
[Hệ thống] Bạn đã hạ gục Ruffian bằng cung.
Văn Khê nhíu mày.
Đó là "Hạ gục" chứ không phải "Gϊếŧ chết", cho thấy Ruffian đội mũ giáp cấp hai.
Đúng là bọn Tư Sản...
Phải mất 5 giây để bắn mũi tên thứ hai sau khi bắn mũi một.
Văn Khê lười chờ, quyết định chuyển vũ khí thành súng ngắn, cho một phát vào đầu Ruffian không đội mũ giáp.
"Pằng" một tiếng, viên đạn bắn ra ngoài dùng một góc độ và độ cong hoàn toàn khác biệt với cung tên.
Sau đó không phụ sự mong đợi của mọi người - Bắn lệch.
Văn Khê dở khóc dở cười, gần như có thể tưởng tượng lúc này mưa đạn giễu cợt cậu như thế nào.
Cậu chỉ có thể nói "Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn", cậu đổi vũ khí về cung, thành công cho đầu Ruffian nở hoa.
Sau đó mở mưa đạn ra, không chút bất ngờ nhìn thấy "Cười nhạo" ùn ùn kéo đến.
[Ha ha ha ha, kỹ thuật bắn súng của Khê Thần đúng là làm tôi cười chết!]
[Khê Thần: Cười cái gì? Súng của tôi có ý tưởng riêng của nó.]
[Lúc dùng cung trăm phát trăm trúng, lúc dùng súng thì mô tả cơ thể người. Ha ha ha]
"Mọi người không hiểu." Văn Khê vừa rời khỏi vị trí ban đầu, vừa giải thích với mưa đạn, "Tuy cung và súng đều là loại vũ khí xạ kích, nhưng một cái là kéo dài đường bắn, một cái là bắn lập tức, với cả súng còn có độ giật về sau..."
[Há há há, Khê Thần nghiêm túc giải thích thật đáng yêu.]
[Ừ, anh đáng yêu, anh nói cái gì cũng đúng!]
Văn Khê dở khóc dở cười —— Cậu còn tôn nghiêm không?
Nói lý lẽ thì cậu cũng đâu có làm cái gì để bị gọi là "Đáng yêu"?
Không phải mọi người bảo kỹ năng bắn súng miêu tả cơ thể người à?
Không phải chỉ vì lấy lại chút tôn nghiêm nên mới giải thích một chút sao...
Sau khi Ruffian bị loại thì không nói một lời nào, trực tiếp rời khỏi trò chơi.
Văn Khê nghi ngờ có thể người này đã quên mình, có lẽ căn bản không nhớ ID của mình.
Văn Khê không để ý, ngược lại đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, có chút bất an hỏi mưa đạn: "Mọi người nói xem... Một mũi tên tung đầu của tôi, có thể sẽ bị report gian lận không?"
[Có thể.]
[Cậu chính là cây cung di động, không có vấn đề gì đâu.]
[Đúng mới bị ban thôi!]
[SGH có hệ thống và nhân viên kỹ thuật kiểm duyệt song song, rất ít tình huống ban sai, Khê Thần yên tâm ~]
"A, vậy thì tốt rồi." Văn Khê thở phào nhẹ nhõm.
Cậu sợ hôm nay mình bị tố cáo gian lận, vậy ngày mai chỉ có thể cho nhân vật lớn "leo cây"
Tuy rằng "nhân vật lớn" là chính cậu nói, nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, có thể dẫn streamer mới, khẳng định độ nổi tiếng không thấp, cho nên lời này của cậu cũng không tính là nói sai đi?
Rất nhanh, Văn Khê tìm được người cuối cùng nhảy khu M, một mũi tên tung đầu hắn, để khu M hoàn toàn trống rỗng.
Một mạch lấy được 5 cái đầu, không thể nghi ngờ mang lại cho Văn Khê sự tự tin rất lớn.
Cho nên thời gian tiếp theo, cậu cũng không tắt trợ lý mưa đạn nữa, tập trung chú ý nhiều hơn vào tương tác với mưa đạn.
Trợ lý mưa đạn của JJ Live được bật ra sẽ không ảnh hưởng đến hoạt động của streamer, màn hình sẽ cuộn trong suốt ở một khu vực nhỏ của màn hình.
Streamer có thể tự do thiết lập độ trong suốt và vị trí cuộn của màn hình, nó rất thuận tiện.
Cứ như vậy, Văn Khê vừa tương tác cùng mưa đạn, vừa tìm đường xuống núi.
Bản đồ này, tiếp giáp với khu M là khu D, cũng chính là khu sa mạc.
Đặc trưng của khu sa mạc là nhìn một cái không sót gì, hầu như không có nơi ẩn náu, vì vậy rất ít người nhảy.
Văn Khê may mắn tìm được một chiếc xe dưới chân núi, sau đó lái xe băng qua khu sa mạc, đâm đầu vào rừng, trong lúc đó không gặp nổi một kẻ địch.
Vừa lúc này, vòng bo đầu tiên đã mở.
Văn Khê mở bản đồ ra nhìn, khu an toàn quét ở vị trí phía bắc bản đồ, bao phủ hơn phân nửa khu rừng rậm.
Đối với Văn Khê mà nói đúng là số trời, vận khí coi như không tệ.
Tuy nhiên, khu vực rừng không phải dễ dàng vượt qua.
Văn Khê còn chưa đi vào, đã có một đống mưa đạn nhắc nhở cậu.
[Chú ý trên cây!]
[Cẩn thận trên cây có người ngồi xổm.]
Giờ Văn Khê mới biết trong trò chơi này còn có thể trèo cây...
"Với cả, xe này có chống đạn không?"
Nếu có thể, Văn Khê rất muốn lái xe thẳng qua khu rừng, nhưng tiếng của xe quá lớn, rất dễ bị người phát hiện.
Quả nhiên, mưa đạn cũng không đề nghị cậu làm như vậy.
[Ở cùng một vị trí, chỉ có thể chặn được một phát đạn của súng ngắn cơ bản.]
[Nếu chịu đựng nhiều đạn, nó sẽ phát nổ.]
"Được rồi, hiểu rồi."
Văn Khê không thể không mở cửa xuống xe, sau đó di chuyển góc nhìn quan sát bốn phía.
Cây xung quanh rất cao, cành lá rậm rạp, nơi như này ẩn giấu người cũng không kỳ quái, quả thật làm cho người ta có một loại cảm giác nguy cơ bốn phía.
Văn Khê chỉ có thể vừa lắng nghe âm thanh trong tai nghe vừa cẩn thận tiến lên.
Sau khi vào vòng bo thì lập tức chọn một cái cây trèo lên, muốn tìm một vị trí bí mật ẩn nấp chờ vòng tiếp theo.
Nhưng mà, còn đang trèo cây thì nghe thấy cách đó không xa truyền đến vài tiếng súng.
Sau khi lên cây, Văn Khê tìm một chỗ cành lá rậm rạp ngồi xổm, xoay góc nhìn về phía tiếng súng vang lên, không thấy người, ngược lại thấy mưa đạn sôi động khác thường.
[A a a a a!]
[Là Ái Trư!]
[Tổ đội cùng một ván với Ái Trư!]
Văn Khê ngẩn người, rất nhanh phản ứng lại, nhìn tin tức gϊếŧ chết di chuyển ở góc trên bên phải.
[Azure đã gϊếŧ Love0v0 bằng súng bắn tỉa, số người còn lại là 32.]
Azure, hắn chính là