"Ngươi làm sao cơ?" Cố Thanh Âm tiến đến gần hơn, cố ý hỏi.Vô Dục quay mặt đi, không nói gì."Sao ngươi không nhìn ta vậy?" Cố Thanh Âm ngửi ngửi, trên người Vô Dục có mùi hương rất dễ ngửi, làm cho người khác cảm thấy an tâm.Vô Dục thấy Cố Thanh Âm càng dựa càng gần, vẫn là không nhịn được mà lùi về phía sau một bước.Thấy hắn lùi về sau một bước, Cố Thanh Âm liền cảm thấy không hài lòng."Ngươi trốn xa như thế làm gì?""Không có gì." Vô Dục rũ mắt, cũng không biết là đang nhìn cái gì.Cố Thanh Âm nhìn theo ánh mắt của hắn, thấy trên mặt đất cũng không có gì đẹp để xem cả."Ngươi đang xem cái gì vậy?" Cố Thanh Âm hỏi."Không có gì."Haiz.Cố Thanh Âm thở dài, tiểu hòa thượng này sao lại giống như là một tên ngốc thế, hỏi cái gì cũng đều là không có gì.Nàng cũng thu tâm tư muốn trêu ghẹo của chính mình lại, nói: "Người không cần sợ ta như thế, ta cũng không phải sư tỷ, sẽ không làm gì ngươi đâu."Cố Thanh Âm chợt nghĩ đến lúc nãy sư phụ có bảo nàng đi đến thành Phong Vũ để mua hương liệu, lúc này cũng không có tâm tư trêu đùa, nói với Vô Dục: "Tiểu hòa thượng, ta phải đi...." Cố Thanh Âm dừng lại một chút, lại nói: "Được rồi, không có việc gì rồi, ngươi cũng trở về đi.
Nhưng mà trên đường về cẩn thận một chút, đừng để sư tỷ bọn họ bắt được đó."Nói xong, Cố Thanh Âm liền muốn xoay người rời đi."Chờ một chút!" Ngoài ý muốn, Vô Dục gọi lại Cố Thanh Âm.Cố Thanh Âm quay đầu lại, nhìn thấy bộ dáng muốn nói lại thôi của Vô Dục, nháy mắt liền hiểu tiểu hòa thượng này định nói cái gì.Nàng khẽ cười ra tiếng, lại đi đến bên cạnh Vô Dục, nhẹ giọng nói ở bên tai hắn: "Có phải ngươi muốn nói đến chuyện ở bí cảnh Ngân La đúng không."Dựa vào gần như vậy....Vô Dục như đi vào trận địa của địch mà lùi về sau vài bước, hắn theo bản năng duỗi tay xoa tai của mình, nơi đó rất là nóng.Cố Thanh Âm: "....." Nàng cũng không có làm gì a, vì sao tiểu hòa thượng lại phản ứng lớn như thế?Vô Dục mặt cũng đỏ dần, đôi mắt cũng không biết nên nhìn đi đâu, ấp úng nói: " Ta, tiểu tăng đi trước đây...."Nói xong, Vô Dục nghiêng ngả lảo đảo đi mất, Cố Thanh Âm còn nhìn thấy hắn suýt chút nữa bị vướng ngã bởi cỏ dại.Cố Thanh Âm: "......???" Nàng là sài lang hổ báo sao trời? Vô Dục tiểu hòa thượng này sợ nàng như vậy sao?Cố Thanh Âm đầy bụng nghi vấn, nhưng mà cũng không tính tiếp tục tìm tòi nghiên cứu.
Chỉ là âm thầm cảm thấy kỳ quái.Nàng còn phải đi thành Phong Vũ, cũng không để chuyện này ở trong lòng...........Nhưng Cố Thanh Âm vừa mới ra Cực Nhạc Cung thì đã bị gọi lại.Người gọi nàng lại, nàng còn rất quen thuộc đâu."Thẩm đạo hữu, Từ đạo hữu."Sau khi Cố Thanh Âm nhìn thấy Thẩm Diễn Chỉ với Từ Lam Chi, bỗng cảm thấy kỳ lạ.
2 người này có phải rảnh đến nỗi không có việc làm hay không vậy, thế mà lại chủ động gọi nàng?"Cố đạo hữu đang đến thành Phong Vũ đúng không?" Thẩm Diễn Chỉ mở miệng trước.Mà Từ Lam Chi.....!Cố Thanh Âm nhìn hắn một cái, hắn vẫn là bộ dáng không thèm quan tâm một cái người chết nào."Đúng vậy." Cố Thanh Âm nhếch nhếch khóe miệng giả bộ cười một chút, hiện tại nàng không muốn dây dưa gì với 2 người đàn ông này.
"Ta đi thành Phong Vũ làm một chút việc sư phụ giao, hiện tại cũng không thể nói chuyện lâu cùng 2 vị được....""Ta đi cùng ngươi đi." Cố Thanh Âm còn chưa nói xong, Thẩm Diễn Chỉ vội vàng nói.Cố Thanh Âm: ".....???"Nàng dùng ánh mắt không thể tin được mà nhìn Thẩm Diễn Chỉ.Thẩm Diễn Chỉ khụ một tiếng, hắn nghĩ, có thể là Cố Thanh Âm đã hiểu lầm cái gì đó.Hắn mở miệng giải thích nói: "Cố đạo hữu, ta nhận được tin tức, gần nhất bên thành Phong Vũ có một số việc, không được thái bình lắm.""Cho nên....!Ngươi phải đi cùng ta ư."Có Thanh Âm giật mình rồi.Đây là một giới Tu chân hài hòa hữu ái cỡ nào vậy a!"Ừm....." đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Diễn Chỉ làm chuyện này, cảm giác có chút không được tự nhiên lắm, hắn thấp giọng nói: "Là sư phụ bảo ta đến....bảo vệ ngươi."Haiz!Sao không nói sớm!Cố Thanh Âm thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa nãy Thẩm Diễn Chỉ ấp a ấp úng, Cố Thanh Âm còn tưởng rằng hắn có ý với mình nữa chứ!Xem ra hiện tại hẳn thành Phong Vũ có chuyện gì rồi, Phụng Ngôn chân quân biết nàng chuẩn bị đến thành Phong Vũ, mà hắn không yên tâm con gái của mình, cho nên mới bảo đồ đệ của mình hộ tống một chút.Nghĩ như vậy, cảm giác áp lực lại tăng gấp đôi.
Xem ra Phụng Ngôn chân quân này còn rất thật lòng quan tâm đến đứa con gái giả là mình, nếu như bị phát hiện thì....Haiz."Cố đạo hữu?" Thẩm Diễn Chỉ thấy Cố Thanh Âm hình như là có tâm sự, hỏi: "Có chuyện gì sao?""Không có...." Cố Thanh Âm cắn cắn môi, hỏi: "Ngươi nói ở thành Phong Vũ có chuyện không yên ổn là gì vậy?""Ta cũng không rõ lắm." Thẩm Diễn Chỉ do dự một chút vẫn là không nói thêm gì, "Chúng ta đi cùng Cố đạo hữu đi, hẳn là không có vấn đề gì đâu.""Các, các ngươi?" Cố Thanh Âm nhìn Từ Lam Chi người đang đứng bên cạnh Thẩm Diễn Chỉ, kinh ngạc hỏi: "Hắn cũng đi cùng sao?""Như thế nào? Không được sao?" Từ Lam Chi vẫn luôn yên lặng không nói gì, nhưng nghe thấy Cố Thanh Âm nói như vậy, làm hắn rất không hài lòng.Cũng không phải là không được a.....Cô Thanh Âm nhấp môi, nàng nói: "Thật ra nếu không phải việc lớn gì thì các ngươi cũng không cần đi cùng ta đâu, ta chỉ là đi mua một chút hương liệu mà thôi, đi một chút sẽ về ngay.""Vẫn là đi cùng đi." Thẩm Diễn Chỉ thực kiên trì, có thể thấy được hắn rất để tâm đến phân phó của sư phụ hắn.Cố Thanh Âm thở dài, nói: "Nhưng mà.....!nhỡ đâu lần này ở thành Phong Vũ lại có một cái ma nữ muốn bắt nam tu thì sao?""Làm gì có nhiều ma nữ như vậy chứ?" Từ Lam Chi căn bản là không ủng hộ lời