Theo tiếng bước chân nặng nề, không bao lâu, cửa đã bị mở ra.Sau khi cửa mở, một người với cái đầu heo rất to xuất hiện.
Người đầu heo nhìn nhìn bọn họ, đột nhiên lắc lắc đầu, sau đó lại đi ra ngoài, cũng không quên đóng lại cửa.Sau khi cửa đóng lại, tiếng bước chân càng ngày càng xa, lúc này Cố Thanh Âm mới thở phào một hơi."Sao hắn không bắt chúng ta vậy?" Cố Thanh Âm có chút nghi hoặc hỏi."Có lẽ là bởi vì, hắn đi nhầm?" Thẩm Diễn Chỉ trầm giọng nói, "không biết hiện tại Chu sư huynh ở nơi nào?"Vốn dĩ Cố Thanh Âm định nói, Chu sư huynh kia không biết đã bị bắt đi từ lúc nào, có lẽ đã sớm gặp phải ngộ hại rồi.Nhưng Từ Lam Chi lại hung tợn nhìn Cố Thanh Âm, Cố Thanh Âm đành yên lặng nuốt xuống lời nói."Chu sư huynh người tốt sẽ gặp điều tốt.
Có lẽ là không có chuyện gì đâu.
Ngươi cũng đừng quá lo lắng, Diễn Chỉ." Từ Lam Chu mở miệng an ủi nói.Cố Thanh Âm yên lặng thở dài.Từ Lam Chi lạnh giọng nói với Cố Thanh Âm: "Ngươi câm miệng lại cho ta!"Cố Thanh Âm ủy khuất, "Ta cũng không muốn nói cái gì a.""Tốt nhất là thế." Từ Lam Chi hừ lạnh một tiếng.Cố Thanh Âm ủy khuất.Biết trước vậy thì nàng liền vứt bỏ 2 người đàn ông này mà trở về Cực Nhạc Cung rồi, ít ra còn tốt hơn bây giờ bị trói ở chỗ này chờ chết.Trong không khí khẩn trương này, Cố Thanh Âm cảm giác bản thân càng ngày càng buồn ngủ.Nàng nhắm mắt lại, trong chốc lát liền đi vào mộng đẹp.Nghe tiếng hít thở đều đều của Cố Thanh Âm, sắc mặt Từ Lam Chi thay đổi, hắn lạnh giọng nói: "Đây là heo sao? Hiện tại cũng có thể ngủ được?"Thẩm Diễn Chỉ liếc nhìn Cố Thanh âm một cái, thở dài một hơi, không nói gì.........Một giấc ngủ này của Cố Thanh Âm đặc biệt tốt đẹp, trong mơ nàng như là đi đến tiên cảnh, vui đến quên trời đất luôn.Nhưng mà càng ngày càng cảm thấy không thích hợp, vì sao tiên cảnh lại tràn đầy mùi máu tươi vậy?Chờ đến lúc nàng mở to mắt, trước mặt thình lình xuất hiện một cái đầu heo làm cho Cố Thanh Âm hét toáng lên - -"A!!!"Bị lôi về hiện thực, Cố Thanh Âm mới nhớ đến mình đang ở nơi nào.Nàng cũng không biết vì sao chính mình bị bắt mà vẫn có thể ngủ được, nàng nhìn nhìn bên cạnh Từ Lam Chi với Thẩm Diễn Chỉ, thấy bọn họ đều không sao, nàng bỗng dưng cảm thấy tức giận, "Sao các ngươi không gọi ta dậy?""Ta gọi ngươi bao nhiêu lần rồi, ngươi ngủ giống như là lợn chết ấy!" Từ Lam Chi yên lặng nói.Cố Thanh Âm: "???" Nàng ngủ say như chết thế sao?Người đầu heo thở phì phì vào mặt Cố Thanh Âm, cái mùi tanh hôi lại còn trộn lẫn mùi máu tươi này ập vào mặt.
So với những mùi hương tồi tệ nhất mà Cố Thanh Âm từng ngửi thì mùi này còn ghê tởm hơn gấp trăm lần.Người đầu heo kia có vẻ khá vừa lòng với Cố Thanh Âm, hắn duỗi tay nhấc lên sợi dây thừng đang buộc Cố Thanh Âm lên, vừa mới khiêng nàng lên thì Cố Thanh Âm đã không nhịn được - -"Ọe" lập tức phun ra.Người đầu heo ngây ngẩn cả người, sau khi lấy lại tinh thần thì hắn thô lỗ mà ném Cố Thanh Âm xuống đất.
Cả người của Cố Thanh Âm đều đau, đặc biệt là phần bụng dưới, bắt đầu đau đến run rẩy.Người đầu heo "Hừ hừ" hai tiếng, sau đó khiêng Từ Lam Chi và Thẩm Diễn Chỉ đi ra cửa, sau khi đi ra ngoài còn dùng chân đóng cửa phòng lại.Cố Thanh Âm không biết hiện tại chính mình có phải là tránh được một kiếp nạn hay không, nhưng mà nàng nghĩ lại, nếu Từ Lam Chi và Thẩm Diễn Chỉ đều bị giết chết thì sớm hay muộn gì người đầu heo kia cũng sẽ tìm đến mình mà thôi!Không chờ cho Cố Thanh Âm nghĩ quá lâu, người đầu heo kia đã vòng trở về, hắn đã thay một bộ quần áo mới, sau đó khiêng Cố Thanh Âm đi ra ngoài.Kể cả đã thay quần áo, mùi máu tươi trên người của hắn như là đã nhập vào xương cốt vậy, căn bản là không giảm bớt được chút nào.Mà có lẽ lúc nãy Cố Thanh Âm đã nôn sạch sẽ một ít nước duy nhất ở trong bụng ra, nên lần này cái gì cũng không nôn ra được.Người đầu heo mang Cố Thanh Âm đến - - lò mổ.Không.....!cũng không thể nói là lò mổ.
Hẳn là xưởng gia công mới đúng?Người đầu heo ném Cố Thanh Âm xuống mặt đất đầy máu, sau đó liền đi luôn.Cố Thanh Âm thấy được đầy đất là chân tay đã bị cụt, không chỉ có của người, còn có cả của động vật.Mà một bên trên mặt đất, còn có một vài tu sĩ đã bị "gia công" nằm đó.Thân thể của bọn họ đều bị cắt rời một bộ phận, sau đó gán ở trên một bộ phận của động vật.Có vài người đã không có tiếng động.Không đúng, phải nói là, trừ bỏ tu sĩ ra không có người bình thường nào có thể chấp nhận sự "cải tạo" tàn khốc này.Có thể sống sót, chắc hẳn đều là tu sĩ.Cố Thanh Âm không có nhìn thấy Từ Lam Chi và Thẩm Diễn Chỉ ở chỗ này, thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng mà không bao lâu, nàng lại cảm thấy lo lắng, không biết hiện tại có phải hai người kia đang bị "cải tạo" hay không, mà trong đám tu sĩ đã bị "cải tạo" kia, không biết có Thẩm Diễn Chỉ hay Từ Lam Chi hay không?Cố Thanh Âm ngừng thở, nàng không biết, khi nào thì sẽ đến lượt của mình."Ngươi thật là xinh đẹp."Đột nhiên, truyền đến một tiếng nói chuyện, Cố Thanh Âm ngẩng đầu thì thấy.Là một người đàn ông....."Ngươi cũng bị bắt tới đây sao?" Cố Thanh Âm cảm thấy có chút kỳ lạ, nàng đánh giá người đàn ông này, cố ý hỏi.Nàng cảm thấy, nơi này sẽ không thể xuất hiện một người đàn ông có thể đi lại tự nhiên như vậy.Trừ khi......!Người đàn ông này là thủ lĩnh ở đây?"Hi!" Nghe được Cố Thanh Âm nói, người đàn ông này nở nụ cười.Lúc này Cố Thanh Âm mới phát hiện, người đàn ông này có một hàm răng cá mập, hàm răng nhọn mà lại lộn xộn.
Lúc hắn cười rộ lên, làn da ở hai bên gương mặt có nếp uốn lên như là vỏ cây khô vậy, nhìn qua thôi cũng đã thấy khủng bố và kinh sợ rồi.Mà lúc này Cố Thanh Âm phát hiện, chân của người đàn ông này không phải là chân, mà như là chân của loài chim có màng chân vậy.Hắn vươn móng vuốt đụng một chút vào khuôn mặt của Cố Thanh Âm, móng tay của hắn rất nhọn, vừa đụng đến khuôn mặt Cố Thanh Âm, đã chọc chảy máu mặt Cố Thanh Âm."A......!thực xin lỗi." Tứ bất tượng này nhìn thấy mặt của Cố Thanh Âm chảy máu, lập tức xin lỗi nàng.(* Tứ bất tượng: chính là 4 loài vật gồm long, lân, quy, phụng trong nên