Cố Thanh Âm: "......???"Không dám động a không dám động!Ở thời khắc Hàn Dịch Phong ngã trên vai của Cố Thanh Âm, thân thể nàng liền cứng đờ, nàng nhẹ giọng nói: "Hàn đạo hữu?!"Hàn Dịch Phong không hề có phản ứng gì, hình như là đã hôn mê bất tỉnh.Hiện tại chính là hối hận, phi thường hối hận.Rõ ràng bây giờ là ban ngày, trai đơn gái chiếc, nàng cũng không biết rốt cuộc là Phượng tộc có cái quy củ gì, nhỡ đâu tình hình thế này mà bị người của Phượng tộc thấy được, muốn nàng phải ở lại, buộc nàng phải chịu trách nhiệm với Hàn Dịch Phong thì phải làm sao bây giờ?Chỉ là tưởng tượng như vậy thôi, Cố Thanh Âm liền cảm thấy không được rồi, hành trình của nàng là biển trời mênh mông!! Sao có thể bị nhốt ở nơi Phượng tộc này được!Cố Thanh Âm thấy Hàn Dịch Phong không trả lời, chuẩn bị duỗi tay đỡ lấy eo Hàn Dịch Phong để hắn nằm xuống ở giữa tâm đóa hoa, dù sao thì chỗ này cũng là đất mềm.Nhưng tay Cố Thanh Âm mới đựng đến trên eo Hàn Dịch Phong liền cảm giác sền sệt ở tay.Trực giác của nàng bảo có điều chẳng lành, vội vàng lùi tay về để xem, lại phát hiện trên tay mình dính không ít máu.Hàn Dịch Phong đây là......!bị thương sao?Cố Thanh Âm có chút nóng nảy, nàng lại nhẹ giọng gọi một tiếng: "Hàn đạo hữu?""Ừm...." Lần này Hàn Dịch Phong trả lời, nhưng thân thể vẫn là không nhúc nhích.Tại đây Cố Thanh Âm liền nghĩ đến một cái "nguy cơ", rồi nghĩ ra một điều tuyệt diệu.Nàng đỡ đằng sau gáy của Hàn Dịch Phong, sau đó chính mình với Hàn Dịch Phong đều cùng ngã xuống mặt đất.Có nàng chống đỡ, Hàn Dịch Phong ngã xuống cùng nàng cũng sẽ không cảm thấy quá đau.Nhưng mà Cố Thanh Âm lại ngàn vạn không nghĩ tới, 2 người bọn họ ngã xuống mặt đất ở giữa tâm bông hoa, nhưng vì vậy mà cũng phát sinh ra một vấn đề - - Cố Thanh Âm bị chặn đè lên.Cố Thanh Âm: "......" Nàng thật đúng là kẻ ngu mà.Nàng bị Hàn Dịch Phong đè đến gắt gao, muốn giãy giụa thì liền nghe được tiếng kêu r.ên của Hàn Dịch Phong, làm cho Cố Thanh Âm cũng không dám động đậy."Hàn đạo hữu....." Cố Thanh Âm duỗi tay vỗ vỗ mặt Hàn Dịch Phong.Có lẽ Hàn Dịch Phong bị Cố Thanh Âm đánh cho tỉnh lại, hắn mơ mơ màng màng mở to mắt, sau đó nhìn Cố Thanh Âm thì kinh ngạc nói: "Cố đạo hữu?""Ngươi đứng dậy đi!" Cố Thanh Âm nghiến răng nghiến lợi nói.Hàn Dịch Phong nhìn gương mặt của Cố Thanh Âm, chống thân mình đứng lên một chút, Cố Thanh Âm nhân lúc có khe hở, vọi vàng luống cuống tay chân bò từ dưới Hàn Dịch Phong ra ngoài.Hàn Dịch Phong thấy Cố Thanh Âm ra rồi, thân thể rốt cuộc cũng không chịu đựng được nữa, lại ngã xuống ở trên mặt của bông hoa."Hàn đạo hữu?!" Cố Thanh Âm thấy thế, ngồi quỳ ở bên cạnh Hàn Dịch Phong, hiện tại nàng đã thấy rõ ràng, quần áo sau lưng của Hàn Dịch Phong bị vết máu xâm nhiễm cả một mảng lớn."Sao ngươi lại bị thương thế này?" Lúc này Cố Thanh Âm cũng không dám xê dịch Hàn Dịch Phong, nàng lấy thuốc chữa thương từ trong túi Càn Khôn của mình ra, đặt ở trong lòng bàn tay đưa cho Hàn Dịch Phong.Hàn Dịch Phong lại không cầm.Ngay lúc Cố Thanh Âm chuẩn bị nhét đan dược vào miệng Hàn Dịch Phong thì hắn lại mở miệng nói: "Ta không thể uống nó, đây là tộc quy (*Quy định của gia tộc)."Tộc quy?"Tộc quy của các ngươi là không cho người bị thương ăn đan dược sao?" Cố Thanh Âm kinh ngạc hỏi, Phượng tộc này cũng quá là b.iến thái đi!"Không phải, là do ta phạm phải tộc quy, nên chịu trách phạt." Hàn Dịch Phong nhấp môi nói.Lúc này Cố Thanh Âm cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa, Hàn Dịch Phong vi phạm vào cái gì đó của tộc quy, dù sao thì nàng cũng là một người tôn trọng quyền riêng tư của người khác!Nhưng mà, hiện tại phải làm sao bây giờ a?Xem bộ dạng này của Hàn Dịch Phong có vẻ như là không thể đi được, cũng không thể để hắn nằm luôn ở đây được?"Hàn đạo hữu, ta tìm người đưa ngươi về nhé?" Cố Thanh Âm hỏi.Ngay lúc nàng chuẩn bị đứng dậy , Hàn Dịch Phong đột nhiên kéo tay Cố Thanh Âm lại."Không, không cần tìm người đến đây." Hàn Dịch Phong suy yếu nói.A, thế thì khó làm rồi a!Hàn Dịch Phong vừa không chịu uống thuốc, vừa không chịu tìm người đưa hắn về, vậy phải làm sao bây giờ?"Vậy thì ý của Hàn đạo hữu là?" Cố Thanh Âm thử hỏi.Hàn Dịch Phong đã nhận ra lời nói kháng cự của Cố Thanh Âm, hắn buông lỏng tay Cố Thanh Âm ra, sau đó nhắm hai mắt lại."Ta không sao, Cố đạo hữu.
Ngươi không cần lo lắng đâu, ta nằm ở chỗ này một lát rồi sẽ rời đi, Cố đạo hữu có việc gì thì cứ đi đi, không cần phải để ý tới ta đâu."Tuy rằng Hàn Dịch Phong nói như vậy, nhưng Cố Thanh Âm lại không thể nào thật sự để hắn ở chỗ này mặc kệ được.
Nhỡ như Hàn Dịch Phong thật sự xảy ra chuyện gì thì chẳng phải nàng cũng không trốn tránh được trách nhiệm ư!Vốn dĩ nàng muốn đến đây để tìm sư huynh, nhưng bây giờ cũng không thể đi được."Cái này......Hàn đạo hữu, ngươi nằm ở đây mãi cũng không được a, vẫn là đi đến phòng ta đi, ta đưa ngươi đi xuống." Nói xong, Cố Thanh Âm liền tiến đến nâng Hàn Dịch Phong dậy.Nhìn Hàn Dịch Phong phối hợp, Cố Thanh Âm liền biết hắn không từ chối nữa.Nàng đỡ Hàn Dịch Phong xuống tới lầu dưới, chuẩn bị để hắn nằm xuống cái giường nhỏ ở trong phòng."Không cần." Hàn Dịch Phong ngồi thẳng tắp, kiên quyết không chịu nằm xuống.Cố Thanh Âm buồn bực nói: "Hàn đạo hữu, chẳng lẽ đây cũng quy củ của tộc ngươi sao?""Không phải.......Người ta đang bẩn, sợ là vết máu sẽ dính vào chăn đệm, ngươi không vui.""Không không không, ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, Hàn đạo hữu." Cố Thanh Âm làm Hàn Dịch Phong nằm xuống.Sau khi nằm xuống, Hàn Dịch Phong mới hoàn toàn thanh tỉnh được ý thức.
Hắn nhìm chằm chằm Cố Thanh Âm, nhìn đến nỗi Cố Thanh Âm cảm thấy chột dạ ở trong lòng.
Vốn dĩ nàng định mở miệng hỏi sư huynh của mình ở chỗ nào, cũng không thể hỏi ra miệng được.Với lại, bộ dạng bây giờ cũng rất là xấu hổ.Cố Thanh Âm thanh thanh giọng nói, đành phải tự mình tìm một cái đề tài để nói, "Đúng rồi, Hàn đạo hữu, lần trước ngươi nói sắp đính hôn, khi nào thì thành lễ vậy?"Cố Thanh Âm liền thuận miệng hỏi mà thôi, nhưng mà sau khi hỏi xong, nàng có thể thấy rõ ràng được biểu cảm của Hàn Dịch Phong không đúng lắm.Chẳng lẽ.....!Nàng nói sai cái gì rồi sao?Hoặc là bởi vì việc hôn nhân có sự thay đổi sao?Cố Thanh Âm không dám hé răng.Lúc này Hàn Dịch Phong lại khàn giọng nói: "Ta không có đính hôn.""Hả?"Hàn Dịch Phong nhìn vào đôi mắt của Cố Thanh Âm, tiếp tục nói: "Ta không có đính hôn, ta sẽ không đính hôn với người phụ nữ khác."Lúc này Cố Thanh Âm mới hiểu rõ ý của Hàn Dịch Phong, tức khắc nàng cảm thấy đầu đều to ra rồi.Này, không phải là Hàn Dịch Phong vẫn chưa từ bỏ đi?!Trong lòng nàng bắt đầu sinh ra cảm giác nguy cơ, hỏi: "Vì sao?""Trái tim ta không thích." Giọng nói Hàn Dịch Phong có chút thê lương.Cố Thanh Âm có cảm giác nguy cơ "cọ cọ cọ" mà bay lên, nàng nghĩ thầm, nàng với Hàn Dịch Phong cũng không